Phu Quân Giữ Thân Vì Tình, Ta Ngang Nhiên Cưỡng Ép - Chương 7 - hoàn

Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:13:05
Lượt xem: 255

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta lạnh lùng , tay vỗ nhẹ lên khăn quấn bọc: “Hành động .”

 

Ba tên tiểu đồng mặt đổi sắc bước tới về phía .

 

Hắn đầu tiên sửng sốt, linh cảm điều chẳng lành, lùi từng bước: 

 

“Các gươi định gì? Đừng gần …!”

 

Tiểu đồng hề trả lời, chỉ thẳng tiến áp sát.

 

“Đừng qua đây! Thả …” van xin.

 

Hai tên tiểu đồng kẹp chặt cánh tay , bắt chéo lưng.

 

Tên thứ ba từ trong lòng lôi một bình sứ.

 

Đồng tử chợt co : “Triệu Nguyệt Hoa, ngươi dám! Ta là thế tử Trường Bình hầu, các ngươi dám ?”

 

Không một ai thèm đáp lời.

 

Cuối cùng hoảng sợ, quỳ xuống van xin

 

“Nguyệt Hoa, sai , sai , cầu xin nàng đừng g.i.ế.c , cứu với!"

 

Ta lạnh lùng.

 

Tiểu đồng đổ t.h.u.ố.c trong bình miệng , đợi nuốt cạn mới buông tay.

 

Hắn cố gắng ho, lấy tay móc họng ói .

 

Ta : “Vô dụng, thứ t.h.u.ố.c là phụ đặc biệt tìm cho ngươi, chỉ cần dính một chút cũng chắc chắn sẽ chết. ngươi yên tâm, sẽ quá đau đớn, phụ cuối cùng vẫn còn nghĩ đến tình cha con."

 

“Không…” lắc đầu, nước mắt văng theo từng cử động, “Phụ nỡ thế , mẫu , cứu , mẫu ! Cứu !”

 

Không ai cứu .

 

Ta dịu dàng vật vã,

 

“À, thực cũng gọi Tam Nương đến để tiễn ngươi cuối, thật chu đáo, khỏi cần cảm ơn.”

 

Tam Nương , ngươi chẳng còn liên hệ gì với nàng, nàng đến, nàng giờ đang m.a.n.g t.h.a.i của phụ , dây dưa với và chuyện nữa.”

 

“Ngươi bậy…” Hắn chỉ , thể tin nổi.

 

Ta vỗ một cái lên m.ô.n.g đứa bé cho nó to.

 

Trong tiếng của con ruột, Lâm Kiều từ từ ngã xuống đất, còn thở nữa.

 

20

 

Trường Bình hầu gắng gượng đến khi cháu trai tròn sáu tuổi mới qua đời.

 

Thật sự kiên cường.

 

Vì huyết mạch duy nhất của Hầu phủ, ông dốc cạn tâm huyết.

 

Trước tiên là tận lực nâng đỡ bên nhà đẻ của .

 

Phụ phong chức quan tam phẩm.

 

Đại ca đến chức Phó thống lĩnh Thần Sách doanh.

 

Ông còn tác thành hôn sự cho tỷ tỷ , đối tượng là tiểu công tử của phủ Quận vương.

 

Đích mẫu vui mừng mặt, đối với càng thêm hòa nhã, cả với di nương , cũng đổi sang viện lớn sáng sủa hơn.

 

Chỉ tiếc tỷ tỷ xem trọng tình cảm, đối với tiểu công tử chẳng cảm giác gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-quan-giu-than-vi-tinh-ta-ngang-nhien-cuong-ep/chuong-7-hoan.html.]

Nàng đem lòng yêu một tên hiệp khách, đó bỏ trốn cùng .

 

Phủ Quận vương tuy truy cứu, nhưng phụ tức giận đến mức đoạn tuyệt quan hệ với nàng.

 

Đích mẫu vì buồn phiền mà sinh bệnh.

 

Đại tẩu ngày đêm chăm sóc kề cận, bà cũng thể hồi phục như .

 

Sau đó đại tẩu quản việc trong nhà, đối với di nương càng thêm kính trọng.

 

Đến khi đích mẫu qua đời, nàng còn khuyên phụ và đại ca , giúp di nương nâng lên chính thất.

 

Di nương mơ cũng ngờ, cả đời , đến lúc tóc bạc ngày danh chính ngôn thuận.

 

Tiền Tam Nương sinh một đứa con trai, ngày ngày cùng chăm sóc con nhỏ.

 

Hồng Trần Vô Định

Đệ nàng thì đỗ tiến sĩ, phụ nâng đỡ, tiền đồ rộng mở vô cùng.

 

Sau đó, Trường Bình hầu giao bộ Hầu phủ, bao gồm cả tâm phúc và mạng lưới quan hệ tay .

 

Con cái dạy dỗ nên , là ở cha, cũng là ở .

 

Ông còn tín nhiệm Hầu phu nhân nữa.

 

Hầu phu nhân nhận cháu về nuôi bên , cũng ông bác bỏ.

 

Sau khi ông mất, con trai kế thừa tước vị.

 

Một Trường Bình hầu sáu tuổi, là duy nhất trong kinh thành.

 

Tuy tuổi còn nhỏ, nhưng cả nhà đẻ và thế lực ông nội để hậu thuẫn, ai dám xem thường.

 

Mẹ chồng tranh quyền cùng , còn cơ hội.

 

Ta bảo bà bệnh, thì bà chỉ thể bệnh.

 

Ta với bà: "Là vì năm xưa từng nhắc nhở , nên mới tha cho một mạng. Nếu , sớm xuống mồ theo Lâm Kiều ."

 

với ánh mắt đầy sợ hãi, đó quả thật dọa đến phát bệnh thật.

 

Tốt lắm, ai nấy đều tương lai sáng sủa cả.

 

Chỉ là trong lòng vẫn luôn thấy thoải mái.

 

Đặc biệt là mỗi thấy phụ quyền thế vinh hiển, con cháu đầy nhà, gia đình hòa thuận, cái cảm giác đó càng thêm rõ rệt.

 

Ta luôn nhớ đến chuyện năm đó ông bắt gả cho Lâm Kiều, còn mẫu quỳ gối van xin ông.

 

Lúc ông : "Vì gia tộc mà hy sinh, là vinh dự của con."

 

Cho nên , khi Hung Nô xâm phạm biên cương, triều đình cử sứ thần đàm phán, liền liên hệ với cũ của lão Hầu gia, tiến cử phụ .

 

Phụ bản lĩnh thật, nhưng chẳng thể lay chuyển ý trời, Hung Nô thành ý, cha g.i.ế.c ngay bàn đàm phán.

 

Triều đình giận dữ, tướng sĩ phẫn nộ, trận chiến , quân đại thắng.

 

Sau trận, luận công ban thưởng, cha cũng phần.

 

Hoàng thượng rộng rãi, truy phong ông là Trung Nghĩa bá, đại ca kế thừa tước vị.

 

Còn , với phận con gái duy nhất của ông, cũng ban thưởng ít.

 

Cuối cùng, Nỗi uất nghẹn trong lòng cũng tan .

 

Ta bưng rượu phần mộ phụ , khẽ khom kính cẩn:

 

"Cha , thể vì nước tận tâm cống hiến, đó là vinh dự của ."

 

Hoàn.

Loading...