Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 233
Cập nhật lúc: 2024-10-23 19:14:07
Lượt xem: 48
Nghe Quý Trường Tranh phân tích như vậy, Quý Minh Viễn vẫn không khỏi đau lòng, nhưng khi ngửi thấy mùi phân heo trên người thì nỗi đau xót do tỏ tình thất bại đều biến thành đống heo thối hoắc kia.
Cậu ta thẫn thờ nói: "Chú út ơi, cháu thất tình rồi!"
Vừa nói xong, Quý Trường Tranh vỗ bộp một phát lên vai cậu ta, cặp mày anh khí khẽ nhướng lên: "Nói nhảm! Kiểu của cháu gọi là yêu đơn phương."
Đau lòng quá đi!
Quý Minh Viễn không muốn nói chuyện với anh nữa, cậu ta ngồi sụp xuống, nhìn rễ cỏ khô héo dưới đất rồi khẽ thở dài.
"Cô ấy thật sự rất tốt."
Đôi mắt đen như mực của Quý Trường Tranh trông đầy ẩn ý, anh nói: "Cô ấy tốt thật, nhưng không thích hợp với cháu."
Không phải tất cả những người bạn thích đều phù hợp với bạn.
Nghe vậy, một tia đau khổ cuối cùng trong lòng Quý Minh Viễn cũng biến mất theo.
Đúng vậy.
Không phù hợp!
Không phù hợp!
Ba chữ này gần như đã phản ảnh chính xác hoàn cảnh của cậu ta, thật ra lúc Quý Minh Viễn lựa chọn viết bức thư đầu tiên cho Quý Trường Tranh, trong lòng cậu ta đã đưa ra quyết định rồi. Cậu ta biết, nếu như nói cho người trong nhà thì cả nhà sẽ phản đối.
Thế nên cậu mới quyết định viết thư cho chú út, mong nhận được sự ủng hộ của anh.
Nhưng sau khi nghe đối phương phân tích, cậu ta đã nhận ra thực tế vô cùng tàn khốc.
Cậu ta là người nhà họ Quý!
Là Quý Minh Viễn!
Là Quý Minh Viễn từ nhỏ đã được gột rửa bằng đủ loại quy củ và lễ giáo nghiêm khắc.
Cậu ta có tư cách gì mà nhắc đến từ "thích" chứ, từ ban đầu cậu ta đã không xứng rồi.
Nghĩ đến đây, trong lòng Quý Minh Viễn rất khó chịu: "Chú út, chú không có người mình thích sao?"
Quý Trường Tranh khoanh tay trước ngực, đôi mi dày khẽ nhướng lên, chẳng thèm che giấu ý trêu chọc dưới đuôi lông mày.
Anh nói chắc như đinh đóng cột: "Không có, người có thể khiến chú út cháu thích vẫn chưa ra đời đâu."
Thấy cháu trai nhìn mình, Quý Trường Tranh bình tĩnh tự tin nói: "Chí hướng của cuộc đời chú út cháu là xả thân vì nước, trong mắt chú không có tình yêu tình báo gì cả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-233.html.]
Gương mặt anh vô cùng anh tuấn, hào sảng, lúc nói chuyện này, cả người như bừng sáng lên.
Chuyện này khiến Quý Minh Viễn rất hâm mộ, nhưng cậu ta lại nói ra một sự thật
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chú út."
"Hử?"
"Vậy chú chẳng phải là ông chú già độc thân ngàn năm sao?"
Vừa dứt lời, Quý Minh Viễn không đợi Quý Trường Tranh trả lời đã vội chạy biến ra ngoài ruộng làm công kiếm điểm.
Quý Trường Tranh không ngờ có một ngày mình lại bị cháu trai cười nhạo, anh vuốt vuốt cái cằm xinh đẹp, xùy một tiếng: "Càng ngày càng bản lĩnh đấy!"
Còn dám cười nhạo anh.
Anh là ông chú độc thân ngàn năm thì sao?
Anh đây độc thân trong vinh quang!
Nhìn theo bóng lưng chạy biến đi của Quý Minh Viễn, Quý Trường Tranh thở dài, xem như đã giải quyết xong chuyện này mà không gặp bất trắc rồi.
Nhìn phản ứng của Quý Minh Viễn như vậy mà vẫn còn xuống đất làm việc được thì chắc cũng không đau lòng lắm đâu, nhỉ?
Thế thì anh cũng yên tâm rời đi đúng không?
Chỉ là, Quý Trường Tranh khá tò mò, không biết cô gái Quý Minh Viễn thích là ai nhỉ?
Mà cũng có quan hệ gì đến anh đâu.
Dù sao cũng giải quyết xong chuyện này rồi.
*
Bên này, Thẩm Mỹ Vân không phải làm việc trong chuồng heo quá lâu, chỉ có thể nói là Quý Minh Viễn thật sự quá tốt.
Chạy qua chạy lại còn chưa đầy nửa tiếng đã dọn sạch hết phân heo trong chuồng rồi.
Vấn đề lớn của cô đã được giải quyết nhanh chóng, lại xách mấy thùng nước dội vào, thế là chuồng heo sạch bong sáng bóng luôn.
Sau đó, cô lấy cỏ heo ra, mùa này trên núi toàn tuyết là tuyết nên phải đào rau dại từ trước rồi phơi khô, ăn chung với lõi ngô nát, cũng chính là trấu cám.
Tất cả những thứ này đều có sẵn nên Thẩm Mỹ Vân nhàn hơn nhiều.
Sau khi dọn dẹp sạch sẽ trong ngoài chuồng heo, cô đổ một sọt rau đã được cắt nhỏ, lá răng ngựa, lá cẩu kỷ và trấu cám vào máng rồi đổ thêm hai gáo nước lạnh, cuối cùng khuấy đều lên.