Phú Bà Bán Nhà, Cất Trữ Của Cải Xuyên Về Thập Niên 70 - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-10-22 22:06:47
Lượt xem: 26
"Đây là áo khoác nam, cũng là size trung bình."
"Được."
"Ông có bao nhiêu chiếc?"
"Còn hơn ba trăm chiếc."
So với áo khoác lông vũ, rõ ràng áo khoác quân đội này thiết thực hơn.
Thẩm Mỹ Vân không do dự nói: "Tôi lấy hết."
Ông chủ sửng sốt, mừng đến nỗi không khép được miệng.
"Được, tôi đóng gói cho cô."
Suýt nữa thì thờ cô như tổ tông.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng, cô nhìn xung quanh: "Đúng rồi, ông có áo bông trẻ em không? Tôi không cần áo lông vũ."
Cái này...
Ông chủ hơi khó xử: "Chỗ tôi chỉ bán đồ người lớn, không có áo bông trẻ em."
"Hơn nữa loại đó quá cồng kềnh lại không đẹp bằng áo lông vũ, chúng tôi đã không bán từ lâu rồi."
"Ông có thể lấy hàng không?"
"Tôi không lấy được, tôi sẽ hỏi giúp cô ở cửa hàng quần áo trẻ em."
Một lúc sau ông chủ quay lại: "Bên đó có áo bông trẻ em, nhưng phải lấy hàng từ kho khác, ngày mai cô đến lấy được không?"
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút: "Được, ngày mai tôi sẽ đến tìm ông."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/phu-ba-ban-nha-cat-tru-cua-cai-xuyen-ve-thap-nien-70/chuong-12.html.]
Chuyển khoản mười vạn cho đối phương, cô để lại thông tin liên lạc cho đối phương, bảo ngày mai có hàng thì đến tìm cô.
Tiếp theo cô lại đến cửa hàng đồ lót giữ nhiệt bên cạnh, mỗi size đồ lót giữ nhiệt cô đều lấy mười chiếc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cuối cùng đến cửa hàng quần áo trẻ em, quần áo trẻ em là thứ cô cần mua nhiều nhất.
Phải mua đủ quần áo cho Miên Miên từ năm tuổi đến mười tám tuổi.
Quả thực như ông chủ đó nói, cửa hàng quần áo trẻ em hiện nay chỉ bán áo lông vũ, đồ lót giữ nhiệt, hoàn toàn không có áo bông.
Hơn nữa đối phương còn nói rằng, ở đây không mua được, phải đến tận Đông Bắc mới có thể mua được.
Thẩm Mỹ Vân hơi thất vọng, đành phải gửi hy vọng vào ông chủ kia.
Chi tiền cho con cô không hề do dự.
Không biết Miên Miên sau này mặc size nào, vậy thì mua đủ năm bộ cho mỗi size theo từng độ tuổi.
Xuân hạ thu đông, đủ cả, thậm chí cả quần lót cô cũng mua hơn mười loại.
Ông chủ tưởng Thẩm Mỹ Vân mở cửa hàng quần áo trẻ em.
Nên bán cho cô theo giá đồng nghiệp.
Mua xong quần áo cho Miên Miên.
Cô lại tiếp tục lên tầng ba của tòa nhà trung tâm thương mại quần áo, tầng ba là nơi bán đồ dùng giường chiếu.
Cô vừa đến chăn lông vũ các loại, cô đều không quan tâm, cô mới phát hiện ra một vấn đề đến một nơi thực sự lạnh, phải có áo bông, chăn bông mới đáng tin cậy.
Vì vậy trực tiếp từ bỏ các cửa hàng nhãn hiệu thời trang mới mẻ, cô chọn một cửa hàng đồ dùng lao động thường ngày.
Mười chiếc chăn bông mười cân, mười chiếc chăn bông năm cân, ga trải giường, vỏ chăn, vỏ gối, cô đều chọn loại vải ni lông bền nhất.
Cũng mua hai mươi bộ.