Phòng Phát Sóng Của Tôi Thông Đến Triều Thanh - Chương 201
Cập nhật lúc: 2025-09-26 02:21:42
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hơn một tháng đó, Tinh Mộ chơi một trận thỏa thích ở tỉnh Lỗ. Khi đến Bồng Lai Các, cô còn mời Doanh Chính cùng du ngoạn, để ông hiểu rằng Bồng Lai là tiên cảnh và cũng chẳng tiên nhân nào cả.
Trong lúc đó, cô còn đăng một kỳ video phổ biến kiến thức khoa học. Nào là tay biến lửa, nước đóng thành băng, biến cát thành vàng, hình nhân đột nhiên xuất hiện giấy, và cả cái gọi là cửu chuyển kim đan. Tinh Mộ giải thích sơ qua về nguyên lý của chúng, đồng thời hứa rằng nếu ai nhờ cô giải đáp về các ‘tiên thuật’ khác, cô nhất định sẽ giải đáp từng cái một.
Doanh Chính và Lưu Triệt, hai vốn đam mê tìm tiên, khi xem xong video đó lập tức cho xử tử tại trận nhiều phương sĩ.
Một dân các bà cốt, đạo sĩ lừa gạt cũng bắt đầu nảy sinh nghi ngờ.
Tinh Mộ dĩ nhiên nhiều kẻ giả thần giả quỷ chửi bới. cô quan tâm ? Dĩ nhiên là . Đến cả hoàng đế cũng đành bó tay với cô, huống chi chỉ là mấy kẻ lừa đảo hại mà thôi. Tinh Mộ lười phản ứng, hơn nữa còn quyết định sẽ tìm xem ‘ảo thuật’ nào khác . Với khoa học kỹ thuật hiện đại, việc vạch trần những trò bịp bợm thời cổ đại chỉ là chuyện nhỏ.
Thư Sách
Khi Tinh Mộ trở thủ đô thì là cuối tháng 5, thời tiết bắt đầu oi bức, cô vốn sợ nóng nên cũng còn nhiều hứng thú ngoài.
> [Hello, chào , mấy ngày nay livestream vì thực sự khỏi nhà.]
>
> [Lý Thế Dân: Này cô, cô ngoài thì cũng thể ở nhà trò chuyện với chúng mà. Hơn nữa, lâu bốc thăm suất nào cả.]
>
> [Cũng chuyện, chỉ ở một lẳng lặng vài ngày thôi.]
>
> [Lý Thế Dân: …Thôi .]
>
> [Hôm nay, chúng sẽ đến Thư viện Quốc gia. tra cứu một vài tài liệu ở đây. Thư viện là nơi lưu trữ sách vở, tương tự như ‘Văn Uyên Các’, ‘Thạch Thất’, ‘Bí Các’, ‘Sùng Văn Viện’ thời các ngài. khác với những nơi đó, thư viện của chúng mở cửa cho tất cả , chứ giống như thời cổ đại chỉ hoàng thất và quý tộc mới sở hữu kho sách. Ở chỗ chúng thư viện cấp quốc gia, cấp tỉnh, cấp thành phố và thậm chí là cấp huyện. Đương nhiên mỗi trường học cũng sẽ thư viện riêng của .]
>
"Mở cửa cho , nghĩa là ai cũng thể xem ?"
"Sách vở quý giá như , thể cho những thứ dân như chúng xem ."
"Đời khác với chúng , ngươi xem màn trời lâu như mà vẫn nhận ."
" dù ở thời đại nào, sách vở cũng hề rẻ."
"Cứ xem tiếp ."
> [Thư viện Quốc gia tổng diện tích 28 vạn mét vuông, là một trong những thư viện lớn và tiên tiến nhất thế giới. Kho văn hiến ở đây 37,686,200 đầu sách, thể xếp top 3 thế giới.]
>
Trên màn trời xuất hiện hình ảnh cảnh thư viện từ cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-phat-song-cua-toi-thong-den-trieu-thanh/chuong-201.html.]
"Lớn quá, chứa bao nhiêu sách mới đủ đây."
"Không cô , hơn 37 triệu đầu sách. Trời ơi, đời nhiều sách đến thế."
"Đông quá, đúng là ai cũng , thật đáng ghen tị."
"Thành tựu văn hóa giáo dục của đời hưng thịnh đến ."
> [Đi thôi, chúng trong. Trước tiên gửi túi xách, còn điện thoại và máy tính thì đổi sang một chiếc túi chuyên dụng. Để bảo vệ sách vở bên trong, đồ ăn thức uống mang . thể mang theo một chiếc cốc. Bên trong cung cấp nước uống miễn phí.]
>
Khi Tinh Mộ bước khu vực sách của thư viện, cô gì nữa. Tuy nhiên, hình ảnh màn trời lượt hiện bộ diện mạo của thư viện mắt khán giả.
"Woa, nơi rộng thật."
"Còn cả bàn ghế nữa."
"A a a, nhiều sách quá, đây là thật ?"
"Đọc sách ở đây mất tiền ?"
"Trước đây xem cô nương đời chơi ở cũng ghen tị, nhưng hôm nay, thật sự ghen tị..."
"Nhiều sách đến thế, thật đáng kinh ngạc."
Bất kể là học trò thường dân, khi thấy một nơi như đều vô cùng kinh ngạc và ngưỡng mộ. "Vạn ban giai hạ phẩm, duy hữu độc thư cao" (Mọi nghề đều thấp kém, chỉ sách là cao quý), thứ tự "sĩ, nông, công, thương" đổi trong xã hội phong kiến Trung Hoa hơn hai nghìn năm. Điều kiện để trở thành "sĩ" là gì? Dĩ nhiên là tri thức.
Kiến thức, dù là thời Tần-Hán Minh-Thanh, bình thường sách đều là chuyện dễ dàng. Mặc dù câu "nghèo học văn, giàu học võ", nhưng đối với một gia đình bình thường, việc nuôi một ăn học cũng là một việc vô cùng khó khăn.
Chính vì những lý do đó, sách vở đối với xưa ở bất kỳ thời đại nào cũng đều vô cùng quý giá.
Nhìn thấy thư viện nhiều sách đến , sự chấn động mà nó mang thể tưởng tượng .
Tinh Mộ tự tìm một chỗ , đó để hệ thống camera tự dạo.
Lưu Triệt những cuốn sách xếp ngay ngắn màn trời, lòng một nữa cảm thấy chấn động đời .
Hiện tại, bộ sách của Đại Hán cộng e rằng cũng nhiều bằng sách một kệ .
"Nếu giấy thể dùng để , các khanh hãy mau chóng chép bộ sách vở. Hãy để các quý tộc trong thiên hạ quyên góp sách, trẫm cũng xây một thư viện như ." Lưu Triệt nghĩ đến các thế gia môn phiệt mà màn trời đó. Nếu bây giờ chúng xuất hiện, thì nhất là đừng bao giờ xuất hiện.
"Bệ hạ, việc e rằng chút khó khăn." Chủ Phụ Yển cũng đành bất lực những ý tưởng chợt nảy của bệ hạ. Những cuốn sách đó đều là bảo bối trong nhà các quý tộc, là nền tảng kế thừa của gia tộc họ. Dù là bệ hạ, cũng thể chỉ một lệnh là thể khiến giao .
Lưu Triệt dĩ nhiên điều đó: "Không , nếu họ giao, trẫm sẽ mua từ dẫn chuyện. Tuy chữ khác , nhưng chữ của đời đơn giản, dễ học, tin rằng nhiều thể học nhanh."
"Bệ hạ, xin ngài hãy suy nghĩ kỹ." Đây chẳng là đối đầu với tất cả các quý tộc thế gia . Bệ hạ thì cứng đầu thật đấy, nhưng e rằng bọn thần sẽ trở thành bia đỡ đạn.
"Trẫm cũng từ từ tính toán, nhưng họ nể mặt trẫm, thì cớ gì trẫm nể mặt họ. Màn trời lớn như treo bầu trời, tất cả con dân Đại Hán đều thể thấy cuộc sống của dân thường đời . Nếu trẫm gì cả, ngươi nghĩ dân chúng sẽ nghĩ thế nào?"