Phòng Phát Sóng Của Tôi Thông Đến Triều Thanh - Chương 197:chương 197

Cập nhật lúc: 2025-09-25 15:25:33
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Nghe đời diễn giải sai lệch về Nho gia của , họ đều giữ vẻ nho nhã, đĩnh đạc thường ngày.

> [Thực , cách hiểu đúng của những lời là: ‘Vua là tấm gương của bề , cha là tấm gương của con trai, chồng là tấm gương của vợ.’ Vì , nó đòi hỏi vua, cha và chồng một tấm gương . Tề gia, trị quốc, bình thiên hạ, đó là những yêu cầu cao hơn của Nho gia đối với một chồng, cha và bậc quân vương ở các phương diện khác , chứ để họ áp bức những địa vị thấp hơn .]

>

" , đúng !" Thúc Tôn Thông gật đầu lia lịa.

Doanh Chính liếc ông một cái, Thúc Tôn Thông lập tức dám động đậy.

> [Đáng tiếc, từ xưa đến nay, những ở địa vị cao đều thích bất cứ thứ gì kiềm chế đòi hỏi họ. Họ thích việc đều xoay quanh . Vì thế, những nhà Nho giỏi biến báo bắt đầu uốn theo yêu cầu của những kẻ thống trị đó.]

>

> [Trải qua nhiều thế hệ, Nho học là một tư tưởng bằng nó là một công cụ, một công cụ để giai cấp thống trị cai trị. Hơn 2000 năm, Nho học bao nhiêu ‘ học thức’ đổi, sớm biến chất. Đến cuối xã hội phong kiến, thời Minh-Thanh với chế độ ‘Bát Cổ thủ sĩ’, nội dung giảng dạy thì đơn điệu, tư tưởng thì c.h.ế.t lặng, cứng nhắc, trói buộc và bóp c.h.ế.t sự sáng tạo. Xã hội khi đó thật là một bức tranh ảm đạm. Mãi cho đến khi các cường quốc phương Tây dùng s.ú.n.g dương pháo tây phá tung cánh cửa, chiếm lĩnh mảnh đất màu mỡ, nô dịch dân Hoa Hạ... Trăm năm nhục nhã, mỗi nghĩ đến đều là vết sẹo sâu nhất trong lòng mỗi con Hoa Hạ.]

>

> [Chu Đệ: Con cháu bất tài, để cho man di xâm chiếm thần khí Hoa Hạ.]

>

> [Lưu Triệt: bất tài.]

>

Chu Đệ: ...

> [Doanh Chính: Cường quốc phương Tây hẳn là dân du mục phương Bắc.]

>

> [Ta cho các ngươi xem bản đồ thế giới . Hoa Hạ ở châu Á, các lục địa khác cũng sinh sống. Nếu từ thời Tần đến thời Tống là cuộc tranh giành của dân tộc Hán và các dân tộc du mục khác vùng đất màu mỡ nhất của Hoa Hạ, thì đó, thời Minh-Thanh là cuộc tranh giành tài nguyên thế giới của tất cả các quốc gia. Đáng tiếc là chúng những trở thành kẻ tranh đoạt, mà ngược còn沦为đối tượng tranh đoạt.]

>

> [Chu Đệ: Cứ chờ đấy, trẫm sẽ xem ai mới là kẻ tranh đoạt.]

>

Chu Đệ, vị hoàng đế lưng ngựa , tuyệt đối sẽ cam chịu con cừu chờ thịt. Ông năm chinh phạt Mạc Bắc chính là dẹp yên mối đe dọa cho con cháu đời . Dù quốc gia nào tồn tại vĩnh viễn, ông vẫn hy vọng thông qua nỗ lực của thể kéo dài quốc vận của Đại Minh. Ít nhất, khi trải qua vài đời vua phá gia chi tử, vẫn cơ hội chờ đợi một vị vua trung hưng.

Ông con trai chí tiến thủ, còn dời đô về Nam Kinh, nhưng đó chỉ hoàng đế mười tháng, ảnh hưởng gì, là một kế vị chuyển tiếp đủ tiêu chuẩn. Còn cháu trai ông, ngoài việc chọn vợ và thừa kế con mắt kém cỏi khiến tức sôi máu, các phương diện khác đều tệ.

Có màn trời nhắc nhở, ‘Minh Bảo Tông’ tuyệt đối sẽ xuất hiện nữa. Nếu cháu trai thể sống lâu hơn một chút, thì qua sự phấn đấu của hai ông cháu họ, Đại Minh chắc chắn sẽ một diện mạo khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-phat-song-cua-toi-thong-den-trieu-thanh/chuong-197chuong-197.html.]

Còn về hải ngoại, Chu Đệ vốn hứng thú với Nam Dương, bây giờ càng lý do để thăm dò một phen.

> [Thôi, chúng tạm những chuyện , tiên hãy dạo một vòng Khổng miếu .]

>

Tinh Mộ mang tâm thái của một tham quan khu du lịch, mặc kệ thái độ tùy ý của gây tổn thương lớn thế nào đối với những học trò Nho gia coi Khổng Tử là thánh nhân.

Cũng thôi, Tinh Mộ đến lăng mộ hoàng đế còn giữ thái độ , thể để tâm đến suy nghĩ của mấy nhà Nho đó.

Hai triều Tần-Hán tự nhiên thấy , triều Đường cũng quan tâm. triều Tống thì khác. Các sĩ phu dựa lá cờ Khổng Tử để tranh đấu với hoàng quyền, thấy một nữ tử đời bất kính với Khổng Phu Tử như , khác nào giẫm lên mặt bọn họ. Các sĩ phu dĩ nhiên chịu, hận thể bay lên trời kéo màn trời xuống.

Đáng tiếc là với tới, cũng bay lên .

Vì thế họ đề nghị với Quan gia Triệu Trinh lễ tế một phen xem thể màn trời biến mất , hoặc lệnh cho bộ dân trong thiên hạ xem màn trời.

Triệu Trinh: ...

Chính cha ruột của ông phong thiện ở Thái Sơn còn trở thành trò cho thiên hạ. Nếu ông lễ tế mà động tĩnh gì, chẳng cũng sẽ vết xe đổ của cha ? Thật hoang đường, ông để tiếng cho muôn đời.

Hơn nữa, lệnh cho dân chúng xem màn trời, ai nghĩ cái ý tưởng , não vấn đề ? Các tài giỏi như thế bay lên trời luôn ?

> [Khổng miếu khắp Hoa Hạ nhiều vô kể, lớn nhỏ đều , và hiện nay về cơ bản đều xem như một điểm tham quan để cho nội tình văn hóa của thành phố. Khổng phủ ở Khúc Phụ thì khác. Nho gia chính thức địa vị chính thống là thời Hán Vũ Đế, chính sách trứ danh ‘bãi truất bách gia, độc tôn Nho thuật’.]

Thư Sách

>

Chương 103

"Trẫm ‘bãi truất bách gia, độc tôn Nho thuật’?" Lưu Triệt chút ngỡ ngàng. Ông đúng là thích học thuyết Hoàng-Lão đó. Ông đánh Hung Nô, thành tựu văn trị võ công, thể thích học thuyết Hoàng-Lão theo kiểu "Phật hệ" đó .

tại chọn Nho gia? Ông hứng thú với những thứ nhân, nghĩa, lễ, trí, tín. Làm hoàng đế, kẻ nào đầu óc vấn đề mới tin mấy thứ .

Vệ Thanh thấy vẻ mặt của bệ hạ nhà thì ngài đang nghĩ gì, khóe miệng ông giật, vội cúi đầu. Bệ hạ nhà ông những mặt khác , nhưng .

> [Vị hoàng đế Lưu Triệt , tính cách chính là duy ngã độc tôn. Tuy nhiên, triều Hán lúc đó dù tích lũy ít của cải qua thời kỳ cai trị của Văn Đế và Cảnh Đế, nhưng về mặt tư tưởng vẫn chuyển biến kịp. Đối với họ, Hung Nô vẫn là kẻ địch thể chiến thắng. Thời gian dài hòa bình cũng khiến họ gây chiến. Dùng tiền mua sự bình yên là thói quen của tất cả .]

>

"Hừ!" Lưu Triệt những đại thần cho đánh giặc: "Nếu trẫm chỉ nhượng bộ Hung Nô, thì khác gì tên hôn quân triều Tống ."

Nghĩ đến những việc của triều Tống, quả thực là mất hết mặt mũi của các hoàng đế Hán, chắc chắn sẽ muôn đời phỉ báng.

> [ chuyện đến thời Lưu Triệt thì . ‘Việc lớn của quốc gia, ở tế tự và chiến tranh.’ Muốn dùng binh, chỉ cần tiền và , mà còn thống nhất về mặt tư tưởng. Nếu , chiến tranh bắt đầu mà quân đội khó lòng dẫn dắt. Thấy điểm , học giả Nho gia Đổng Trọng Thư ngay lập tức đưa các tư tưởng như ‘quân quyền thần thụ’, ‘thiên mệnh’, ‘thiên nhân cảm ứng’, giúp Lưu Triệt thực hiện việc thống nhất tư tưởng, cho đều tin rằng Thiên tử nhà Hán là trưởng tử của trời, là mệnh trời.]

>

 

 

 

 

 

 

 

Loading...