Phòng Phát Sóng Của Tôi Thông Đến Triều Thanh - Chương 143:chương 143
Cập nhật lúc: 2025-09-23 07:19:22
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hít!
Bên ngoài cung Vị Ương, vẻ mặt Vệ Thanh đều trở nên khó tả. Hai cháu nhà đúng là cho các võ tướng khác con đường sống mà. Họ đều thể tưởng tượng , yêu cầu của bệ hạ đối với võ tướng sẽ cao đến mức nào, đây chẳng là cho sống .
"Ha ha ha, , lắm! Trường Bình Hầu của trẫm, Vô Địch Hầu của trẫm. Trời phù hộ Đại Hán!" Khác với các thần tử, Lưu Triệt thực sự vui mừng. Ngài mới đám võ tướng cho một vố. Phải rằng "cuộc vây hãm ở Mã Ấp" huy động đến 30 vạn binh mã, dù xuất chinh, lượng lương thảo tiêu hao mỗi ngày cũng là một con thiên văn. Mặc dù hai triều Văn - Cảnh tích cóp ít của cải, nhưng cứ hao tổn như , ánh mắt của Đại tư nông Tang Hoằng Dương ngài cứ như đang một kẻ phá gia chi tử.
Kế hoạch Mã Ấp thất bại đó khiến Lưu Triệt cả sững sờ. Ngài thể tưởng tượng nếu tấn công Hung Nô, sẽ bao nhiêu phản đối. Cũng may, ngài Vệ Thanh và Hoắc Khứ Bệnh. "Của hồi môn" của Tử Phu thật sự quá ngài hài lòng. Tử Phu vượng trẫm.
[Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh giống như là do ông trời cố ý ban cho Lưu Triệt để đánh Hung Nô . Đặc biệt là Hoắc Khứ Bệnh, cuộc đời ông chỉ kéo dài 23 năm ngắn ngủi, nhưng đạt đến một tầm cao mà thường mấy đời cũng thể vươn tới.]
[Chàng thiếu niên áo gấm ngựa vàng, tuấn tú nhất thành Trường An. Thật đúng là "Ngũ Lăng niên thiếu đông nghìn vàng / Yên bạc ngựa bạch lướt gió xuân."]
Tinh Mộ ôm ngực, vẻ mặt mơ màng.
[Gần đây một bộ phim nổi, nam chính xây dựng dựa nguyên mẫu Hoắc Khứ Bệnh, là từ đó trong lòng , hình tượng "thiếu niên tướng quân" trở nên vô cùng chân thực.]
"Bệ hạ, Hoắc Khứ Bệnh đưa tới."
Hoắc Khứ Bệnh mười tuổi tuy là đầu tiên cung, mặt là các bậc đại thần của đế quốc, nhưng hề tỏ sợ sệt. Ánh mắt Lưu Triệt cũng sáng ngời và tự tin.
"Hoắc Khứ Bệnh tham kiến bệ hạ."
"Tốt!" Lưu Triệt hề tức giận vì hành vi mấy quy củ của Hoắc Khứ Bệnh. Ngược , ngài còn cảm thấy bé vô cùng thuận mắt. Quán Quân Hầu của ngài như thế mới đúng.
Cái gọi là "duyên" đúng là một thứ kỳ diệu. Lưu Triệt Hoắc Khứ Bệnh dường như tự mang sẵn một bộ lọc mười lớp. Ngay cả con trai ngài ở mặt cũng dám tùy tiện như . đến lượt Hoắc Khứ Bệnh, Lưu Triệt cảm thấy " Vô Địch Hầu" của chỗ nào cũng .
[Đáng tiếc, Hoắc Khứ Bệnh giống như một vì băng, vụt qua trong dòng sông lịch sử. Năm 23 tuổi, ông lâm bệnh qua đời, thể là trời cao đố kỵ tài.]
Lưu Triệt cảm thấy tim như trúng một mũi tên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-phat-song-cua-toi-thong-den-trieu-thanh/chuong-143chuong-143.html.]
[Hán Vũ Đế quả thực may mắn. Những nhà quân sự hàng đầu như Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh, trong suốt 5000 năm lịch sử Hoa Hạ cũng chỉ vài như Tôn Tử, Ngô Khởi, Hàn Tín, Bạch Khởi, Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh, Lý Tĩnh, Nhạc Phi mà thôi. Ông hai vị, là phúc trời ban. Đương nhiên, ông cũng may mắn đến , vì cả hai vị đều trường thọ. Năm Nguyên Thú thứ sáu, Hoắc Khứ Bệnh qua đời ở tuổi 23. Vũ Đế vô cùng đau buồn, chỉ cho ông chôn cùng Mậu Lăng, mà ngày đưa tang, ngài còn điều động thiết giáp quân, xếp thành hàng dài từ Trường An đến tận mộ của Hoắc Khứ Bệnh. Ngài còn hạ lệnh cho tu sửa phần mộ của ông theo hình dáng núi Kỳ Liên để biểu dương chiến công hiển hách của ông.]
Vệ Thanh lo lắng cháu ngoại , xin bệ hạ cho gọi thái y trong cung đến xem bệnh cho Khứ Bệnh.
Tinh Mộ đến đây cũng chút buồn bã, cô cầm chén bên cạnh lên.
[Lấy rượu, xin kính thiếu niên tướng quân của chúng .]
Không khí trong cung Vị Ương Tinh Mộ cho chút nặng nề, bi thương.
Lưu Triệt Hoắc Khứ Bệnh với ánh mắt vô cùng phức tạp. Không thì thôi , nhưng ngài rõ ràng một vị chiến thần lợi hại đến nhường nào, mà ông trời chỉ cho ngài thời hạn sử dụng 6 năm, đúng là cho sống mà.
"Người , mời thái y." Lưu Triệt cảm thấy cho Quán Quân Hầu của bồi bổ thể thật , sống thêm một năm là lời to .
[Năm Nguyên Phong thứ năm, Vệ Thanh cũng hết cuộc đời . Vì rõ năm sinh của ông, nên cũng lúc mất ông cụ thể bao nhiêu tuổi, nhưng lẽ là ngoài bốn mươi. Khi đó Hán Vũ Đế 51 tuổi. Sự của các danh tướng là một tổn thất to lớn đối với Đại Hán. Tham vọng của Hán Vũ Đế "Song Bích Đế Quốc" nuôi cho lớn, ông cảm thấy Đại Hán lợi hại như mới đúng. Kết quả, hiện thực cho ông một cái tát trời giáng.]
[Sau khi Vệ Thanh qua đời, Hán Vũ Đế phát động ba cuộc chiến tranh quy mô lớn với Hung Nô, và đều thất bại. Hàng chục vạn binh sĩ c.h.ế.t trận sa trường, tướng quân bắt sống. Quốc lực tiêu hao nghiêm trọng, những tiêu diệt Hung Nô mà còn khiến dân chúng lầm than. Theo thống kê, cuối đời Hán Vũ Đế, dân triều Hán giảm một nửa, dân lưu vong nổi lên bốn phía, tài chính kinh tế quốc gia rối tinh rối mù. Quá hiếu chiến, lạm dụng sức dân, việc mất nước cũng chỉ trong gang tấc.]
Trong cung Vị Ương tức thì im phăng phắc, ai dám phát một tiếng động. Mất nước, hai chữ thật sự rợn cả . Nếu Đại Hán vong trong tay họ, thật là muôn đời mang tiếng .
Sắc mặt Lưu Triệt chút nặng nề, cuối đời thê thảm như .
[Đại Hán thể vượt qua , Lưu Triệt thực sự cảm ơn tổ tiên và Hoắc Quang. Hai vị vua Văn Đế và Cảnh Đế danh tiếng trong dân gian. Sau khi Lưu Triệt hạ "Chiếu Luân Đài tự trách", thừa nhận sai lầm của lúc tuổi già và cam kết sẽ cho dân nghỉ ngơi, bá tánh Đại Hán tha thứ cho ông. Danh tiếng mà mấy thế hệ thiên tử nhà họ Lưu gây dựng hồi đáp. Nếu , cứ kết cục của triều Tần là thể hiểu hậu quả sẽ .]
Lưu Triệt càng cảm thấy tồi tệ hơn. Dựa tổ tiên thật sự là điều ngài thích, lòng tự trọng tổn thương sâu sắc.
[Kết cục của Tần Nhị Thế cho chúng rằng, những "bá tánh", "thứ dân" giới quý tộc coi thường, một khi dồn đến đường cùng, sẽ lật đổ cả thiên hạ. Ngươi cho khác đường sống, thì đừng trách khác cắt đứt đường sống của ngươi.]
Tuy chút đại nghịch bất đạo, nhưng những lời của Tinh Mộ khiến một dân chúng cảm thấy hả hê. , họ là thứ dân địa vị, nhưng một khi chọc giận họ, thì đám quý nhân cao cao tại thượng cũng đừng mong ngày lành. Đã còn gì để mất thì sợ gì chứ.
Thư Sách
Lưu Triệt và các quý nhân khác Tinh Mộ đều mấy thoải mái. Việc những thứ dân mà họ thèm để mắt tới thể uy h.i.ế.p đến sự thống trị của đế quốc, đối với họ giống như một thanh gươm luôn treo lơ lửng đầu. Lưu Triệt thể gì, bởi vì hoàng đế khai quốc của Đại Hán chính là xuất áo vải. Bằng chứng rành rành đó, họ thể phản bác.