Phòng Phát Sóng Của Tôi Thông Đến Triều Thanh - Chương 142:chương 142

Cập nhật lúc: 2025-09-23 07:19:21
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

 

Xoạt!

Ánh mắt về phía Vệ Thanh càng thêm phần khó tả, đặc biệt là một võ tướng.

"Tốt! Tốt lắm!" Ánh mắt Lưu Triệt Vệ Thanh lúc mới trìu mến .

[Lúc đó Vệ Thanh hẳn là mới ngoài hai mươi, chắc chắn đến 30 tuổi.]

[Hơn một năm , Vệ Thanh lĩnh binh xuất phát từ Vân Trung, tiến về phía tây quét sạch khuỷu sông Ngân Sơn. Ông dùng sách lược vu hồi bọc hậu, chỉ tiêu diệt 3000 quân địch, thu gia súc như dê, bò, ngựa, mà còn kiểm soát bộ khu vực . Việc thu phục khuỷu sông ý nghĩa phi thường đối với Đại Hán, chỉ thêm một nơi khí hậu tươi để chăn nuôi, mà còn hóa giải mối uy h.i.ế.p trực tiếp từ kỵ binh Hung Nô đối với Trường An. Cảm giác kẻ địch đánh đến tận cửa nhà, một ai thích cả.]

Hít!

Thư Sách

Lại thể thu phục cả khuỷu sông! Trận đánh như thế nào, trong lòng ai cũng . Ánh mắt của một võ tướng Vệ Thanh trở nên nóng rực. Phía văn thần cũng bắt đầu những suy tính riêng, một vị tướng quân trẻ tuổi xuất chúng như , nếu thể kết thông gia thì mấy. Về phần xuất , là em trai của Hoàng hậu, thế là quá đủ .

[Sau trận chiến , Vệ Thanh phong Trường Bình Hầu, với thực ấp 3800 hộ. Mấy vị tướng lĩnh theo ông cũng nhờ quân công mà phong hầu.]

Tạch một tiếng, mắt của ít liền sáng rực lên. Phong hầu, đó chính là tước Hầu. Tước Hầu của Đại Hán ít, nhưng ai cũng thể phong. Một tước vị thể truyền thừa, đối với đều sức hấp dẫn vô cùng. Bọn họ tuổi lớn, tiện theo một tiểu bối để ăn theo quân công, nhưng nhà họ còn con cháu. Nếu thể tạo dựng quan hệ với Vệ Thanh, cùng xuất chinh, đến lúc đó lập quân công, dù phong hầu cũng thể tiền đồ.

Dù Vệ Thanh tính cách trầm , chững chạc, lúc cũng khỏi lùi một bước nhỏ. Những ánh mắt như lột da lóc xương, ăn tươi nuốt sống ông.

Lưu Triệt đương nhiên cũng điều , nhưng ngài để tâm. Chỉ cần Vệ Thanh thể thu phục khuỷu sông, ban thêm vài tước Hầu nữa ngài cũng cam lòng.

[Sau đó là trận chiến Mạc Nam, tiến phía bắc Âm Sơn, càn quét Hung Nô. Trận cũng là một đại thắng, trực tiếp đánh cho Hữu Hiền Vương của Hung Nô tan tác như hoa rơi nước chảy, chỉ kịp mang theo vài trăm tháo chạy. Quân Hán bắt hơn mười tiểu vương trướng Hữu Hiền Vương, hàng vạn tù binh, gia súc thì lên tới hàng triệu con. Hán Vũ Đế còn đợi đại quân về triều, cho mang ấn tín đến quân trung phong Vệ Thanh Đại tướng quân, thực ấp tăng lên hơn 8000 hộ, đồng thời phong hầu cho cả ba con trai của Vệ Thanh, bao gồm cả đứa con út còn đang trong tã lót.]

[Đến đây, một nửa còn của "Song Bích Đế Quốc" là Hoắc Khứ Bệnh liền xuất hiện. Năm Nguyên Sóc thứ sáu, Đại tướng quân Vệ Thanh lĩnh mười vạn binh mã xuất kích Hung Nô, Hoắc Khứ Bệnh năm 17 tuổi theo trận. Ý định của Vệ Thanh lẽ cũng giống như bao bậc cha chú khác, mang theo con cháu nhà ngoài để mở mang kiến thức. ai thể ngờ vị Phiêu Diêu Giáo úy 17 tuổi dám dẫn 800 kỵ binh của đơn độc tiến sâu, đột kích ngàn dặm, đánh thẳng hậu phương của Hung Nô, c.h.é.m đầu hơn hai nghìn quân địch, g.i.ế.c cả ông của Thiền Vu, bắt sống chú của Thiền Vu là La Cô  So. Dũng mãnh đầu ba quân, Hán Vũ Đế phong   Vô Địch Hầu.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-phat-song-cua-toi-thong-den-trieu-thanh/chuong-142chuong-142.html.]

"Song Bích Đế Quốc, Phiêu Diêu Giáo úy, Vô Địch Hầu." Lưu Triệt những danh hiệu vô cùng xa lạ , trong lòng vài phần suy đoán, bèn đầu về phía Vệ Thanh.

"Trọng Khanh, nhà khanh cháu ngoại nào tên là Khứ Bệnh ?"

 

[Sau đó, cặp cháu Vệ Thanh và Hoắc Khứ Bệnh đánh cho Hung Nô chạy trối chết, đặc biệt là Hoắc Khứ Bệnh, ông đánh trận nào với Hung Nô là thắng trận đó.]

Trước cung Vị Ương, Lưu Triệt nắm tay Vệ Thanh, hỏi về tình hình của Hoắc Khứ Bệnh.

"...Khứ Bệnh, Khứ Bệnh chỉ là một đứa trẻ bình thường, ngày thường nghịch ngợm một chút, ngoài cũng gì khác biệt..." Vệ Thanh trả lời câu hỏi của Lưu Triệt mà mồ hôi lạnh toát , bệ hạ dường như để tâm đến Khứ Bệnh.

"Con trai cứng cỏi một chút cũng là bình thường. Mới mười tuổi, đúng là còn nhỏ một chút. Ngày mai khanh đưa nó đến chỗ trẫm, nếu thấy phù hợp thì cho nó đến thị vệ bên cạnh trẫm, giống như khanh ." Lưu Triệt hiểu bản , nếu thật sự yêu thích một , ngài tuyệt đối sẽ tốn công suy nghĩ đặt cho nhiều phong hiệu độc nhất vô nhị như . Dù là "Phiêu Diêu" " Vô Địch Hầu", đều là những mỹ danh. Ngài thực sự hứng thú với thiếu niên .

"Bệ hạ, Khứ Bệnh tuổi còn quá nhỏ, tính tình định, ở bên cạnh bệ hạ thực sự ." Ông ở bên cạnh bệ hạ gần mười năm, cũng coi như chút hiểu về ngài. Bệ hạ là một vị vua hiền lành, việc trông trẻ thật sự chẳng liên quan gì đến ngài. Thằng bé Khứ Bệnh ở nhà thường xuyên đánh với con nít hàng xóm, thật sự là đứa trẻ ngoan ngoãn gì.

"Không , đây chính là Vô Đich Hầu của trẫm, trẫm tự nhiên đích dạy dỗ." Lưu Triệt cảm thấy, Hoắc Khứ Bệnh thể mang danh "Phiêu Diêu" mà xuất chinh, chắc chắn là ngài yêu thích. Ngài sẽ vô duyên vô cớ mà thích một đứa trẻ mười mấy tuổi, dù đó là cháu ngoại của Hoàng hậu. Như thể, Hoắc Khứ Bệnh khi xuất chinh ở bên cạnh ngài một thời gian.

Giống như Vệ Thanh, đều do trẫm dạy dỗ. Lưu Triệt thiên phú của một quan trọng, ngài thích kẻ ngốc, nhưng một dù thông minh mà đủ kiến thức cũng sẽ tương lai. Lưu Triệt cho rằng Vệ Thanh thể lập nên những công tích nhắc đến màn trời đều là nhờ bao năm tháng ở bên cạnh ngài. Vì , Hoắc Khứ Bệnh cũng cần đến bên cạnh ngài để học hỏi thêm.

[Năm Nguyên Thú thứ hai, Hán Vũ Đế mệnh Hoắc Khứ Bệnh Phiêu Kỵ tướng quân, hai xuất binh càn quét hành lang Hà Tây. Trận tiêu diệt hơn 4 vạn quân địch, bắt sống 5 vị vương của Hung Nô cùng các Vương mẫu, Yên chi của Thiền Vu, vương tử, tướng quốc, tướng quân... tổng cộng hơn 120 . Triều Hán từ đó kiểm soát khu vực Hà Tây, đặt nền móng cho việc mở con đường đến Tây Vực. Người Hung Nô vì thế mà bài ca bi tráng: "Mất núi Kỳ Liên , khiến sáu loài gia súc sinh sản; Mất núi Yên Chi , khiến đàn bà con gái mất vẻ hồng hào."]

[Hai năm , Vệ Thanh và Hoắc Khứ Bệnh mỗi suất lĩnh 5 vạn kỵ binh, lượt xuất phát từ Định Tương và Đại quận, tiến sâu Mạc Bắc, tìm diệt chủ lực của Hung Nô. Hoắc Khứ Bệnh suất quân tiến về phía bắc hơn hai nghìn dặm, vượt qua núi Ly Hầu, băng qua sông Cung Lư, giao chiến với bộ của Tả Hiền Vương Hung Nô, tiêu diệt 70,400 quân địch, bắt sống ba vị vương của Hung Nô là Truân Đầu Vương, Hàn Vương, cùng 83 khác gồm tướng quân, tướng quốc, đương hộ, đô úy. Thừa thắng truy kích đến núi Lang Cư Tư và cử hành lễ tế trời tại đây. Kể từ đó, "Phong Lang Cư Tư" trở thành niềm vinh dự cao nhất đối với một võ tướng. Cũng từ đó, "Hung Nô trốn xa, sa mạc phía nam còn bóng vương triều."]

 

 

 

 

 

 

 

 

Loading...