Phong hoa hoạ cốt - 326

Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:24:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Thanh Yến để nàng oán, để nàng hận, lưng dọn đường mở lối cho nàng, cho nàng một đời bình an.

Cho nên,  chịu thành hôn, chịu thề hẹn trọn đời, là vì sợ rằng nàng sẽ ràng buộc một kẻ định sẵn cái c.h.ế.t.

Cho nên, chỉ dám cầu nàng một điều, một điều duy nhất, khi c.h.ế.t, gả cho ai.

[Yêu Yêu... Đừng bỏ rơi .]

Người như đang chìm trong vực sâu tuyệt vọng, giữa thở đứt quãng, vẫn cố gắng giãy giụa, níu lấy chút ý thức cuối cùng ... cầu nàng.

“... Tạ Lăng.” Nhìn chân trời sắp hửng sáng, lòng Thích Bạch Thương nhói đau khôn tả.

“Cô nương!”

Một tiếng gọi từ ngoài viện. Thích Bạch Thương tỉnh thần, lau nước mắt, vội vàng dậy từ đình hóng gió, : “Cát lão?”

Cát lão phong trần mệt mỏi, vai mang hành lý bước , ánh mắt lo lắng dò xét nàng: “Ta nhận tin của cô nương, liền Xuân Sơn đón hai Tử Tô Liên Kiều ... Cô nương còn... đại hôn?”

Thích Bạch Thương khẽ mở môi, nên bắt đầu từ .

Nhìn sự khó xử của nàng, Cát lão nhíu mày: “Trước khi , thấy tiền viện hỗn loạn, đêm qua Huyền Khải Quân đột ngột xông , trói tân cô gia , hỏng đại hôn, còn cường đoạt...”

“Không .”

Thích Bạch Thương thể tiếp, vội vàng cắt ngang. Nàng chút đau đầu, một đêm Tạ Thanh Yến loạn, Vân Ca huyện giờ đây đồn thổi thành bộ dáng gì.

mắt, đây lúc so đo những chuyện đó.

“Cát lão, tin tức gì từ Kinh thành ?” Thích Bạch Thương hỏi.

“Ta đến đây chính là để với cô nương chuyện ,” Cát lão nét mặt trầm xuống: “Vốn dĩ hôm qua định về Kinh, nhưng tin Kinh thành mưu nghịch bức vui thoái vị, thế cục đang rối loạn vô cùng.”

Ngực Thích Bạch Thương thắt : “Trong cung xảy đại sự?”

“Nghe , Tống Hoàng hậu và Nhị hoàng tử, một c.h.ế.t, một giam cầm cấm túc,” Cát lão chần chừ, “Huyền Khải Quân vốn công cứu giá, song Tạ Thanh Yến chống thánh mệnh, tự ý rời khỏi thành...”

“Cái gì?”

Sắc mặt Thích Bạch Thương trắng bệch, đầu căn phòng tân hôn.

Thấy sắc mặt nàng khẽ biến, Cát lão liền hiểu , chỉ thở dài, giọng run run:

“Cô nương… giờ trong kinh truyền khắp nơi — Trấn Quốc công Tạ Thanh Yến của phủ Trưởng công chúa, mà là con cháu Đổng gia năm xưa còn sót . Chuyện … e rằng là đại họa rung trời! Cô nương, hãy sớm đưa rời khỏi đây, kẻo tai vạ ập đến sẽ liên luỵ!”

Lời còn dứt —

Từ tiền viện, tiếng vó ngựa vang dồn như sấm,

cửa lớn hất tung, kèm theo tiếng quát trong trẻo nhưng đầy uy nghiêm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/326.html.]

“Thánh chỉ tới——!”

““Trấn Quốc công Tạ Thanh Yến, liên can đến án phản nghịch mười sáu năm , thông đồng với tàn đảng Bùi thị, trái Thánh chỉ, giấu giếm tội trạng—

Nay, phụng mệnh Thiên tử, bắt giam Tạ Thanh Yến ngục chờ thẩm!

"Kẻ liên quan, lập tức tránh !”

Theo chiếu chỉ của sứ giả thiên tử, cấm quân thị vệ nối đuôi tiền viện, tiếng binh khí rào rào lạnh lẽo.

Lời dứt, cấm quân ập , đao thương loang loáng, tiếng giáp va chạm chan chát, sát khí tràn ngập khắp viện.

Cát lão kinh hãi, theo bản năng nắm c.h.ặ.t t.a.y Thích Bạch Thương, nhưng chạm , giật , tay Thích Bạch Thương lạnh buốt như băng.

Cát lão run giọng gọi: “Cô nương…”

Thích Bạch Thương ngẩng đầu.

Dẫu sắc mặt trắng bệch, nhưng ánh mắt chứa đựng một sự kiên nghị, quyết tuyệt mà Cát lão thể lý giải nổi.

“Cát lão, xin hãy nhanh chóng về Kinh, tìm trưởng con là Thích đại công tử Thế Ẩn, nhờ tìm cách đưa Lão sư đến gặp con.”

Cát lão cảm giác : “Cô nương ?”

“Thương thế của nhẹ, con thể bỏ mặc ,” Thích Bạch Thương khẽ : “Con sẽ lấy phận đại phu, cùng ngục.”

“...Cô nương!”

“Ý con quyết, Cát lão cần khuyên nữa.”

“...” Cát lão c.ắ.n răng, từ trong lòng lấy một bọc vải mỏng: “Đây là đồ vật ở Xuân Sơn nhờ  giao cho cô nương.”

Thích Bạch Thương nhận lấy, thấy là khối ngọc bích mà nàng lưu ở Phi Y Lâu. Nàng định từ chối, nhưng bỗng nhớ điều gì, lấy nó , cùng ngọc bội đang cầm tay, cất trong ngực.

“Con rõ, Cát lão, hãy nhanh , ngàn vạn đừng trì hoãn.” Nàng khẽ c.ắ.n môi, lo lắng  về phía căn phòng: “Thương thế của , trong lao ngục sẽ thể cầm cự lâu.”

Cát lão rời khỏi viện, liền thấy bóng lay động xông .

Người xông là một nội thị râu, mặt trắng, Thích Bạch Thương từng gặp. Hắn đảo mắt qua nàng: “Quảng An Quận chúa?”

Nội thị dừng , nặn nụ : “Kinh thành đồn rằng Trấn Quốc công trùng quan nhất nộ vi hồng nhan, xem là thật?”

Thích Bạch Thương như thấy, bình tĩnh : “Tạ Thanh Yến thương nặng, tính mạng nguy cấp, , là đại phu, cần kề cận chăm sóc .”

Nội thị lạnh lùng: “Quảng An Quận chúa e là , Bệ hạ thịnh nộ, đưa Tạ Công , chính là tử lao.”

Thích Bạch Thương nhẹ ngước mắt, đôi mắt đen láy trong trẻo: “Dẫu là địa ngục, cũng nguyện đồng hành cùng .”

Ánh mắt nội thị lóe lên, kìm nén một thoáng kinh diễm. Hắn khẽ phất tay: “Cùng mang .”

Nội thị nghĩ đến cái gì,  nhạt : “Tay chân cẩn thận chút, nếu vô ý 'va chạm' vị kim chi ngọc diệp Quảng An Quận chúa , e rằng nửa đêm Tu La sẽ tới lấy mạng ch.ó của các ngươi.”

Loading...