Phong hoa hoạ cốt - 324

Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:21:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Thanh Yến cúi đầu khẽ.

Thích Bạch Thương gần như phát điên, khóe mắt thấm lên sắc khói, đầu lạnh lùng : “Rất buồn ?”

“Yêu Yêu,” hai chữ cọ xát hết sức giữa môi răng, ái đến mức khiến Thích Bạch Thương khỏi biến sắc, “Nàng thông minh, đáng tiếc nàng hiểu quy củ của , cũng hiểu bọn họ.”

“……”

Dao găm trong tay Thích Bạch Thương nắm chặt đến run rẩy.

Phải, nàng phát hiện.

Mặc dù nàng áp chế rõ ràng như thế, mặc dù những giáp sĩ bên ngoài , ánh mắt ai nấy nàng đều sắc lạnh, nàng hề nghi ngờ bọn họ đều nguyện lấy m.á.u thịt chắn đỡ nhát đao cho Tạ Thanh Yến.

, vẫn một ai lùi bước.

Huyền Khải Quân, 'Hắc Diêm kỵ'.

Quả thực tên thể đặt sai, biệt hiệu liền ... truyền sai.

Tạ Thanh Yến rốt cuộc vẫn đành lòng, nhàn nhạt lên tiếng: “Thả , đều lui ngoài .”

“……”

Thích Bạch Thương đè d.a.o găm Tạ Thanh Yến, tận mắt thấy những tuân lệnh rời .

Hứa Nhẫn Đông thả lập tức bước trong cửa: “Thích cô nương!”

“……”

Khóe mắt Tạ Thanh Yến chợt nhếch lên, sát ý băng lãnh dâng lên.

Dừng hai khắc, nghiêng đầu, bất chấp d.a.o găm mà rướn về phía , khiến Thích Bạch Thương buộc lùi về , lưng dựa đầu giường.

Người nọ khẽ thầm: “Bảo cút . Sau vĩnh viễn xuất hiện mặt ngươi.”

Thích Bạch Thương tức giận trừng : “Hôm nay kẻ tự tiện xông rõ ràng là ngươi—”

“Ta xưa nay tàn bạo, lễ nghĩa, nàng rõ nhất.”

Tạ Thanh Yến hạ giọng: “Ta thể đuổi , nhưng sẽ ."

“Ta chính nàng — tự miệng , cắt đứt hết thảy với .”

“Ta nàng , nàng tận tay chôn những gì thể giữa hai .” 

“Ta nàng, từ nay về , chỉ cần tên , thấy mặt , liền bứt rứt, hổ thẹn, dám đối diện.”

“Ta nàng và — vĩnh viễn khả năng.”

“Nếu nàng chịu…”

“Một khi còn dám xuất hiện mặt nàng —”

"Ta sẽ tự tay — băm từng mảnh."

“...!”

Thích Bạch Thương tức giận , cuối cùng dời ánh mắt lên Hứa Nhẫn Đông.

Thiếu niên dừng ngoài hôn phòng, nắm chặt tay, chần chừ bước .

“Chuyện hôm nay, là với ngươi.”

Thích Bạch Thương đầu , đối diện với ánh mắt vui sướng vẻ điên lệ của Tạ Thanh Yến, nàng c.ắ.n răng : “Đời một con ch.ó điên dây dưa định , xem đến c.h.ế.t cũng sẽ buông tha — Kim Ngân, ngươi . Sau bất cứ lúc nào bất cứ chuyện gì, chỉ cần ngươi một lời, phàm là trong khả năng cho phép, Diệu Xuân Đường sẽ chối từ.”

“……”

Hứa Nhẫn Đông dừng ngoài cửa, bước chân cuối cùng bước .

Hắn cứng đờ lâu, cúi đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/324.html.]

“Ta hiểu … Hữu duyên gặp , Thích cô nương.”

Nghe âm cuối nghẹn ngào của thiếu niên, Thích Bạch Thương chút đành lòng, nghiêng mặt .

Ngay đó, mặt kiềm chặt cằm, chuyển thẳng mặt ngước lên, đối diện với con ngươi đen như mực của .

“Đáng tiếc, các ngươi chú định 'vô duyên'.”

“—!”

Không ai khác trong phòng.

Khoảnh khắc cửa đóng , tất cả những gì Thích Bạch Thương còn giữ — bình tĩnh, tự trọng, lý trí — đều vỡ nát.

Nàng tức đến run , tay nắm chặt chuôi chủy thủ, mũi d.a.o suýt chạm n.g.ự.c , lụa đỏ cũng xước toạc một vệt.

Đôi mắt nàng đỏ hoe, nước mắt rơi xuống như hạt châu đứt chỉ, giọng nghẹn mà gằn từng chữ:

“Tạ Thanh Yến! Ngươi từng sẽ cho tự do — dám bội ước! Ngươi coi là gì?!”

“Là món đồ thể tùy ý giấu , cầm thì cầm, vứt thì vứt ?! Là thứ để ngươi tùy hứng đem giày vò ư?!”

Tạ Thanh Yến vẫn yên, mắt cụp xuống, môi cong lên một nụ nhạt:  “Không sai,” khẽ, “là nuốt lời.”

Ngữ điệu bình thản như đang về một chuyện đáng để tranh cãi.

“Mà kẻ nuốt lời…”

“Thì tự chịu một dao.”

“?”

Thích Bạch Thương còn kịp hiểu.

Chỉ thấy tay chợt động.

Một tiếng “phụt” vang lên trong khí.

Chủy thủ,  tặng nàng để phòng mượn tay nàng, mà, chút do dự, đâm thẳng thể .

“………… Tạ Lăng!”

Nàng như sét đánh.

Thích Bạch Thương nhào tới, hai tay run rẩy đỡ lấy , nhưng m.á.u trào từ giữa những ngón tay nàng — nóng rực, tanh nồng, chảy ướt cả váy cưới đỏ rực.

Đôi mắt nàng mở lớn, tràn đầy hoảng loạn.

Nàng cuống cuồng túm lấy khăn hỉ, đè chặt lên vết thương vẫn đang phun máu,

nghiêng đầu, khản giọng hét ngoài: “Người ——!! Mau tới!!”

Chỉ kịp gọi một tiếng, Thích Bạch Thương  Tạ Thanh Yến kéo ngược , cả hai cùng ngã xuống vũng m.á.u loang rộng.

Hắn run giọng , m.á.u theo khoé môi tràn , giọng khàn khàn mà vẫn ôn hòa:

“Sợ gì chứ… để dạy nàng.”

“Ở đây, giữa xương sườn thứ hai và thứ ba — tuy trúng đao, nhưng… c.h.ế.t .”

Nụ mảnh như tơ, rơi xuống giữa khuôn mặt trắng bệch.

Thích Bạch Thương run , nước mắt trào kiềm .

Nàng siết chặt khăn hỉ, ép chặt vết thương, giận đến cả run lẩy bẩy:

“Ngươi… điên ?!”

Tiếng bước chân hỗn loạn ngoài viện truyền đến, nàng cố gắng lấy bình tĩnh,

nắm lấy cổ tay bắt mạch, khẽ thở dốc, sắc mặt nàng, từng chút từng chút chuyển sang trắng bệch.

Mạch của trầm nhược như thế, thể chỉ là do mất máu,  còn vết thương khác ?

Loading...