Phong hoa hoạ cốt - 323

Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:20:35
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì quá mệt mỏi, Thích Bạch Thương nghĩ nghĩ, vô thức nghiêng đầu, cuối cùng dựa cột giường, ngủ .

Có lẽ vì quá đỗi mệt nhọc, ngay cả giấc mộng cũng rời rạc, chỉ những hình ảnh nắm bắt , khiến lòng phiền muộn.

Nửa mơ nửa tỉnh, nàng mơ hồ thấy một trận ồn ào truyền đến từ ngoài viện.

hôm nay thôn trang đông, khó tránh khỏi chút náo nhiệt.

Cho đến—

“Phanh!”

Cửa hôn phòng phá tung.

Tiếng va chạm sắc nhọn của lưỡi mác và giáp sắt, khiến Thích Bạch Thương đang ngủ mơ chợt bừng tỉnh.

Nàng bản năng giơ tay về phía , sờ đến con d.a.o găm khắc chữ Phi Y giấu gối.

Đây cũng là vật duy nhất nàng mang từ Phi Y Lâu khi đào tẩu.

Thích Bạch Thương khỏi nín thở, dựng tai lắng .

Một đạo tiếng bước chân chậm rãi bước trong cửa, từng bước một về phía giường sập, cuối cùng dừng mặt nàng.

Qua khe hở khăn hỉ, Thích Bạch Thương thoáng thấy một đoạn đuôi hôn phục.

Sự căng thẳng trong lòng nàng chợt giãn : “Kim Ngân? Sao ngươi cửa tiếng nào—”

Khăn hỉ nhấc lên, nhẹ nhàng rơi xuống đất.

Ánh đèn dầu chợt sáng rực mắt Thích Bạch Thương.

Nàng theo bản năng ngẩng mặt, đồng tử chợt co rút .

Người mặt mặc hôn phục đỏ thẫm, kim tuyến rủ xuống, dải ngọc đung đưa nơi thắt lưng, mà ngay chuôi kiếm đeo bên hông, còn đang nhỏ máu. Vệt đỏ kéo dài một đường, từ thềm cửa tận trong nhà, loang thành từng dấu, mùi m.á.u tanh nồng.

Tất cả, khiến cho mặt nạ ác quỷ  gương mặt càng đáng sợ hơn, dữ tợn hơn, giống như từ địa ngục bước .

Thích Bạch Thương gần như thể tin mắt : “Tạ… Thanh…?!”

— Hắn thể ở đây?!

Hôm nay là ngày đại hôn của và Uyển Nhi, rõ ràng ở thượng kinh, ở nơi cao nhất tường thành, sự chú mục của vạn , bước qua bước cuối cùng con đường báo thù của .

Hắn…

Hắn… đến đây?

***

Hắn . Chỉ giơ tay, tháo từng mảnh, mặc cho m.á.u tay nhỏ xuống nền gạch.

Từng miếng sắt rơi “lách cách”.

Cuối cùng, đưa tay lên, gỡ mặt nạ ác quỷ.

Khi lớp mặt nạ rơi xuống, ánh nến hắt lên gương mặt — lạnh băng, trắng nhợt, mà yêu diễm.

Đôi mắt sâu thẳm hệt vực tối, ánh lên tia sáng ma mị điên dại.

Hắn khẽ cúi đầu, giọng trầm thấp, như một lời nguyền vọng lên từ A Tỳ:

“Yêu Yêu,”

“Ta từng .”

“Khi còn sống, nàng  phép gả cho bất kỳ ai khác.”

“—!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/323.html.]

Hắn nở nụ — nụ yếu ớt, đẫm máu,  điên cuồng, tuyệt vọng, và tham luyến. 

“Vì …”

“Lại ngoan như ?”

Thích Bạch Thương theo bản năng bật dậy.

Lướt qua Tạ Thanh Yến, nàng thấy cửa hôn phòng phía mở rộng, đèn đuốc trong viện sáng trưng, hai hàng Huyền Khải Quân áo giáp lạnh lẽo, giáp trụ sắc lạnh, lưỡi đao như tuyết.

trường đao của hai trong đó, Hứa Nhẫn Đông lột một hôn phục, miệng nhét vải, trói mặt đất, ánh mắt gắt gao trừng trong cửa.

Sắc mặt Thích Bạch Thương trắng bệch, về phía mặt: “Tạ Thanh Yến, chạy khỏi Phi Y Lâu chỉ là chịu sự sắp đặt của ngươi, chuyện liên quan đến !”

“Không liên quan đến ? Ta cứu mạng , dạy mưu sinh, thu  bộ hạ, tự ý bỏ trốn, còn mang quan trọng nhất của —”

Tạ Thanh Yến dùng ánh mắt xé xác nuốt chửng nàng, hung tợn, từng chút từng chút một quét qua nàng.

“Hắn lấy lá gan đó?”

Nói , Tạ Thanh Yến giơ tay, động tác vung xuống.

Giáp sĩ Huyền Khải Quân đang áp chế Hứa Nhẫn Đông im lặng nâng trường đao lên—

“Khoan !”

Thích Bạch Thương cuống quýt tiến lên, đỡ lấy cánh tay Tạ Thanh Yến.

Nàng rủ mắt, lạnh nhạt : “Ta lời ngươi, chỉ cần ngươi thả .”

“Nghe lời ?” Tạ Thanh Yến cúi thấp nàng, lặp .

.”

“Làm gì cũng ?”

.”

Lệ khí ngút trời chôn giấu đáy mắt nọ, tùy ý như ngọn lửa nuốt chửng , nhưng kìm nén đến cực hạn.

Tạ Thanh Yến nàng chớp mắt, .

“Được a.”

Bàn tay nọ giơ lên chậm rãi buông xuống, nhẹ nhàng nắm lấy sợi dây lụa buộc váy hôn phục của nàng, quấn quanh xương ngón tay, siết chặt hơn, cũng kéo nàng gần hơn.

“Vậy chẳng bằng, đêm nay liền để thiên hạ xem, đêm nay, 'tân lang' của nàng là ai?”

“…!”

Thích Bạch Thương như cảm thấy sợi dây lụa mảnh đang siết chặt, bàn tay trái giấu lưng nàng chợt nâng .

Con d.a.o găm lạnh lẽo khắc chữ “Phi Y” nàng đặt thẳng n.g.ự.c Tạ Thanh Yến.

Nàng ngước mặt, đôi mắt trong suốt như nước: “Thả .”

Ngoài phòng, Huyền Khải Quân biến sắc—

“Chủ thượng!”

Tạ Thanh Yến hề vẻ bất ngờ, như thể chờ đợi từ lâu, cuốn đai lưng thắt eo nàng qua xương ngón tay, kiềm chặt trong lòng bàn tay, nắm càng chặt hơn, cũng kéo nàng gần hơn.

Trên mặt , Thích Bạch Thương thấy sự vui sướng, vui sướng từ trong thâm tâm.

“Nàng rõ uy h.i.ế.p như ,” Tạ Thanh Yến rủ mắt, liếc qua chuôi d.a.o găm do tặng nàng để phòng , dừng ở chữ khắc, “Vậy cái tính là gì, lời tỏ tình .”

Thích Bạch Thương trong lòng bực bội đến nghiến răng, mặt lạnh băng: “Uy h.i.ế.p ngươi, thể uy h.i.ế.p bọn họ.”

Nói , nàng đẩy Tạ Thanh Yến về phía , nghiêng , về phía Huyền Khải Quân ngoài viện: “Ta cuối, thả !”

“……”

Loading...