Phong hoa hoạ cốt - 322

Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:17:47
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả điện phút chốc như nổ tung.

Đám quan đang co rúm bất an bỗng ào ào dâng lên tiếng bàn tán, mặt ai nấy đều sáng lên vì nhẹ nhõm.

Vân Sâm Nguyệt  cạnh rốt cuộc cũng thở phào, đôi vai cứng đờ suốt mấy canh giờ giờ mới thả lỏng.

Trên ngự tòa, sắc mặt xanh mét của Tạ Sách cũng thoáng hòa hoãn: “Triệu Tạ Thanh Yến nhập điện, trẫm chuyện hỏi .”

Nhắc đến điều , nụ mặt Lâm nội thị chợt im bặt.

Tạ Sách nhận điều gì: “... Người ?”

Lâm Viễn cứng đờ cúi thấp đầu: “Sau khi đại thắng ở cửa thành, Tạ tướng quân, Tạ tướng quân …”

“Nói!” Tạ Sách giận vỗ án thư.

Lâm Viễn vội vàng dập đầu: “Tạ tướng quân thống lĩnh Huyền Khải Quân, cấp tốc xuất thành, hướng về phía Tây Nam !”

“—?!”

Vân Sâm Nguyệt cứng đờ.

... Tây Nam, Cù Châu.

Hai mắt tối sầm, ngã ngửa trong một tràng tiếng hô kinh hoàng “Tiểu Vân đại nhân” đè thấp.

Trên ngự tòa, sắc mặt Tạ Sách khó coi đến cực điểm.

Vài khắc , bộ đại điện đều thấy tiếng gầm giận dữ từ đến nay từng của Hoàng đế:

“Kháng chỉ tuân! Hắn Tạ Thanh Yến tạo phản chăng?!! Người , bắt về cho trẫm! Tống ngục!!!”

***

Ngoài hôn phòng, trời dần dần tối sầm.

Thích Bạch Thương xoa xoa đôi mắt chút nhức mỏi, đặt chiếc quạt tròn khâu xong lên gối.

Hoa văn thêu quạt vốn là Uyên Ương Đồ, ban ngày may va góc bàn, nứt một lỗ hổng lớn ở giữa, lúc   Thích Bạch Thương dùng dây bạc nhỏ cố gắng vá .

Tuy là vá xong, nhưng ...

“Ôi chao, cô nương của ơi, ngày đại hôn nào tân nương ở trong tân phòng nữ công?”

Hỉ bà từ ngoài xách theo một chiếc khăn hỉ Uyên Ương Hí Thủy bước , thấy kim chỉ vẫn còn tay Thích Bạch Thương, phe phẩy chiếc khăn hỉ về phía nàng.

“Không tìm thấy quạt tròn thể dùng trong đại hôn, nhưng may mắn khăn dự phòng... Chiếc quạt tròn cô nương đừng khâu nữa, khâu xong cũng dùng , đại hôn mà dùng cái nứt , chẳng là điềm gở ?”

Thích Bạch Thương cất kim chỉ, ánh mắt rủ xuống: “Đã khâu xong, cũng nhất định dùng nó.”

“Vậy cô nương phí công phu chi?” Hỉ bà khó hiểu.

“Dù cũng rảnh rỗi...”

Thích Bạch Thương khựng , thẳng: “Nhìn thấy lỗ hổng , cảm thấy bất an. Tiện tay vá , xem như là để tâm an thôi.”

Hỉ bà sửng sốt, ha hả theo: “Đã hiểu, xem cô nương thật lòng yêu quý cô gia !”

“……”

Thích Bạch Thương ngẩn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/322.html.]

Nàng theo bản năng siết chặt cán quạt tròn, lúc mới giật nghĩ đến, khi vá chiếc quạt , mà nàng sợ chuyện… Không là Hứa Nhẫn Đông, mà là Tạ Thanh Yến.

Không nên như thế.

Thích Bạch Thương khẽ bấu chặt lòng bàn tay, để nỗi đau khiến nàng tỉnh táo.

Mặc dù nàng Tạ Thanh Yến nhiều bất đắc dĩ, đối với Uyển Nhi hề tình nghĩa, nhưng đó rốt cuộc là sự lựa chọn của .

Nàng nên, cũng thể đầy tất cả cảnh khó xử.

Sau đêm nay, nàng liền ... đoạn tuyệt ý niệm , thoát khỏi mệnh Quảng An quận chúa hoặc hòa hoặc nhập cung, điều nàng mong , như sư phụ, du y thiên hạ.

Thích Bạch Thương nghĩ, lấy chiếc gương lược bên cạnh, mở , đặt quạt tròn trong.

Chỉ là kịp khép .

Hỉ bà ngoài, cúi đầu lướt qua: “Cô nương, ngài thêu ... trúc?”

“……”

Đầu ngón tay Thích Bạch Thương khẽ run lên.

Nàng rủ mắt, vội vàng liếc qua mảng rừng trúc xanh tươi phác họa bằng chỉ bạc quạt: “Cây trúc thẳng dài, thể che vết thương của quạt.”

“Cô nương thêu thật khéo tay lắm,” hỉ bà giúp Thích Bạch Thương chỉnh y phục, “nhưng nét trúc khí vận, hồn, thật khiến thấy ý vị thanh nhã.”

Hỉ bà trùm khăn hỉ đỏ thắm lên đầu nàng, giọng mang ý đùa, như cảm khái:

“Để đoán xem — lúc còn ở khuê phòng, hẳn cô nương một vườn trúc ? Mỗi ngày gió thổi, bóng trúc rủ qua khung cửa sổ, cô nương riết mà thành quen,

nên mới thể thêu dáng trúc kiêu bạc thần thế .”

“……”

Thích Bạch Thương vội vàng khép gương lược trong tay: “Cảnh còn mất, chuyện cũ nên nhắc tới nữa.”

Không đợi hỉ bà thêm, nàng khẽ giọng: “Ta chút mệt mỏi, ở một .”

“Được …”

Hỉ bà chần chừ một lát, thu tay về: “Theo lời cô nương dặn, hôm nay thiết yến trong thôn trang, phàm là đến, đều sẽ tiếp đón. Tân cô gia đến lẽ sẽ muộn chút, cô nương nếu việc, gọi một tiếng là , ở sương phòng phía đông trong viện.”

“Được.”

Thích Bạch Thương mấy ngày đây liên tiếp lên đường, khó khăn lắm mới thoát khỏi nhân thủ Tạ Thanh Yến bố trí, phát hiện rời kinh xa, Xuân Sơn và Cù Châu một cái ở Đông, một cái ở Tây, vòng một ngày mới gấp rút về Cù Châu.

Trở về Cù Châu , càng vì việc đại hôn mà bận rộn —

Nàng dám kéo dài, chỉ sợ rằng ở Thượng kinh rảnh tay sẽ đối phó nàng, cần thiết sớm công bố “Quảng An quận chúa” xuất giá, để Tạ Thông hết hy vọng.

Cứ thế ở Cù Châu gióng trống khua chiêng hai ngày, rốt cuộc nghênh đón ngày cuối của trận đại hôn .

Sau đêm nay, thứ sẽ trần ai lạc định.

Chỉ chờ trận long tranh hổ đấu kinh thành kết thúc, đến lúc đó, nàng liền thể bầu bạn bên sư phụ, du y thiên hạ ...

Không , Hứa Nhẫn Đông cùng .

Nếu , liền để thôn trang Cù Châu, nàng chuẩn việc Diệu Xuân Đường ...

 

Loading...