Phong hoa hoạ cốt - 313

Cập nhật lúc: 2025-11-17 14:06:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thích Bạch Thương bước lên, đón lấy chủy thủ .

Ngón tay nàng khẽ vuốt qua vỏ đồng thau, những đường khắc lởm chởm hoen rỉ theo năm tháng.

Mỗi nét khắc như rạch lòng bàn tay, rát buốt.

"Phi Y ..."

Phi Y vì Bùi, là gọi Phi Y.

(Cái tên Phi Y lập nên để tưởng nhớ Bùi gia; vì Bùi gia mà Phi Y.)

Suốt mười năm hô mưa gọi gió trong Đại Dận, hóa , chính là cũ của Bùi gia.

“Vì để cho ?” Thích Bạch Thương siết chặt chủy thủ.

Lão giả chần chừ: “Có lẽ, Công Tử cho rằng cô nương là thể phó thác.”

“…… Phó thác?”

Thích Bạch Thương nhẹ, hàng mi dài khẽ chớp, tan lệ ý.

Nàng đặt chủy thủ xuống: “Thôi, trong lòng , chung quy cùng đồng hành.”

“Đêm nay, xin cô nương nghỉ ngơi cho , ngày mai sẽ tiếp tục khởi hành.” Lão giả nữa chắp tay thi lễ, lui ngoài.

“……”

Cánh cửa khép .

Thích Bạch Thương đẩy hé nửa cánh cửa sổ, tiếng ồn ào náo nhiệt ngoài phố dần lắng xuống khi lệnh giới nghiêm đến gần, vô thức dựa mép giường, ngủ .

Trong mộng vẫn là Tạ Thanh Yến, nhưng khác với mấy ngày gần đây, trong mộng mặc hồng y, nắm tay Uyển Nhi sóng vai, đỉnh cửa thành cao nhất của Thượng Kinh.

Tiếng gió thổi vù vù, khắp thành rợp màu hồng trang.

Còn nàng cô độc ẩn trong biển mênh mang, ngẩng đầu cặp thần tiên quyến lữ .

Từ đây thù đồ, thiên nhai nhân dị.

(Từ đây mỗi một ngả, xem như xa lạ)

“—— Cốc cốc.”

Cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên.

Ngoài cửa là giọng thiếu niên trầm thấp: “Cô nương, trong lầu đưa bữa tối đến cho .”

Thích Bạch Thương tỉnh dậy trong cơn hoảng hốt.

Nàng theo bản năng đưa tay lên, sờ thấy một vệt ướt nơi má.

Thích Bạch Thương lặng thật lâu. Nàng đưa tay che mặt, rõ là đang . Một tiếng khẽ, khàn đục, tan trong nghẹn ngào. Nàng vội lau nước mắt, ép xuống lồng n.g.ự.c cuộn dâng những cảm xúc khó gọi thành tên.

“… Vào .”

Thiếu niên bước cúi đầu, tay xách theo hộp thức ăn, đóng cửa , đoạn đặt hộp thức ăn lên bàn.

Thích Bạch Thương vốn đang nghiêng về phía giường, dư quang theo ánh nến trong phòng lướt qua ảnh thiếu niên, chợt khựng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/313.html.]

cảm thấy khuôn mặt nghiêng của chút quen mắt…

Thiếu niên đặt hộp thức ăn xuống, về phía mép giường.

Thích Bạch Thương kinh ngạc: “…… Kim Ngân?”

Nửa năm gặp, Hứa Nhẫn Đông dường như cao lớn hơn ít.

Thích Bạch Thương bước đến bên cạnh , vẫn còn kinh ngạc vì vóc dáng cao hơn nàng một đoạn.

Tuy nhiên, thì lớn hơn thật, nhưng da mặt vẫn còn mỏng như , nàng liền đỏ mặt: “Ta, tưởng Thích cô nương quên .”

Nhớ hành trình Triệu Nam, mới nửa năm mà nhiều thứ  đổi. Thích Bạch Thương nhất thời hoảng hốt, lát mới lấy tinh thần: “Ngày đó, ngươi đồng ý đến y quán học đồ , vì trở về kinh xuất hiện?”

Hứa Nhẫn Đông nghẹn lời: “Học đồ y quán quen, liền theo Vân Công Tử, đến phân lâu Phi Y Lâu ở Tây Bắc chạy thương.”

“Khó trách đen sạm,” Thích Bạch Thương khẽ gật đầu: “Hôm nay, cũng là Vân Công Tử an bài ngươi tới?”

“Không !”

Hứa Nhẫn Đông lập tức xua tay: “Là hồi Thượng Kinh, tin tức của cô nương trong lầu, lúc mới tự nguyện xin tiếp ứng, đến đây đợi cô nương.”

“Đợi ?” Thích Bạch Thương ngẩn .

“Cô nương thật sự theo Tạ Thanh… Tạ Công Tử, cứ như trốn Xuân Sơn, còn nhập thế ?”

Hứa Nhẫn Đông khó chịu nhíu mày, vẻ tức giận: “Cô nương rõ ràng chí ở du y thiên hạ, Tạ Công Tử bỏ rơi cô nương , thể vì tư tâm của bản , còn giam cầm cô nương Xuân Sơn?”

Hàng mi Thích Bạch Thương khẽ rung động, nàng , xuống bên bàn.

“Ân oán dây dưa giữa , một lời khó hết.”

Nàng cầm lấy chén , nhẹ nhàng nhấp một ngụm, sớm lạnh ngắt, lạnh đến mức khiến tim gan như run rẩy.

cũng khiến nàng “đông lạnh” mà tỉnh táo vài phần.

Ngụm lạnh cuối cùng đổ lòng bàn tay, Thích Bạch Thương khẽ xoa, vỗ lên má và trán.

Tạ Thanh Yến đưa lựa chọn của , nàng cần gì trầm luân trong chuyện xưa, bó gối chùn chân?

Cưỡng ép bản thoát khỏi cảm xúc, Thích Bạch Thương trầm ngâm lát , đầu , Hứa Nhẫn Đông đang chăm chú nàng.

Một hai khắc , nàng hiểu rõ.

“Hóa , ngươi là đến đưa trốn .”

“Cô nương trốn ?” Hứa Nhẫn Đông nghiêm nghị hỏi.

“Muốn chứ.”

Giọng Thích Bạch Thương nhẹ bẫng: “Ta bao giờ thích khác an bài, càng quãng đời còn ẩn trong núi sâu cổ trấn, đoạn tuyệt với hữu. Chỉ là đáp ứng , đời kiếp , vĩnh viễn trở về Thượng Kinh.”

“Trừ Thượng Kinh, trời đất rộng lớn, cô nương tùy ý thể .”

Hứa Nhẫn Đông giơ tay, đ.ấ.m ngực, quỳ gối xuống: “Kim Ngân nguyện hộ vệ cho cô nương, vĩnh viễn phản bội. Nếu vi phạm lời thề , nguyện chìm súc sinh đạo, chịu tra tấn, c.h.ế.t tử tế!”

Thích Bạch Thương từ suy tư hồn, kinh hãi, vội vàng đỡ dậy: “Ta tâm tính của ngươi, ý tin ngươi.”

Hứa Nhẫn Đông hỏi: “Vậy ... vì  cô nương còn chần chừ?”

Loading...