Thích Bạch Thương còn nhớ rõ, chính bước khỏi chốn cung đình trùng điệp bằng cách nào.
Đợi khi tỉnh thần , nàng ngoài cửa cung.
Thích Uyển Nhi từ lúc nào tự rời , bỏ nàng một cỗ xe ngựa mang quy chế vương công.
Phía , Tạ Thanh Yến tiến gần, trường bào đen như mực gió đêm phất lên phần phật.
“...”
Thích Bạch Thương cứng đờ hồi lâu, cuối cùng, khi nọ cách nàng hai trượng, buộc chậm rãi uốn gối, hành lễ.
“Chúc mừng Tạ Công, ba ngày đại hôn chi—”
Chữ “hỉ” tiếng gió chợt nổi lên nuốt chửng.
Thích Bạch Thương còn kịp thốt một tiếng kinh hô, Tạ Thanh Yến hề dừng bước, che miệng , từ phía ôm lấy nàng lòng, thô bạo mà nhét trong xe ngựa.
“…… Nàng nên hận .”
Xe ngựa lăn bánh, bánh xe cuồn cuộn đường.
Ngón tay thon dài của Tạ Thanh Yến như băng tuyết ngấm qua, lạnh đến tê cứng.
Hắn nắm lấy cằm Thích Bạch Thương đang giãy giụa, lòng bàn tay đè lên cổ nàng, làn da mảnh như tơ, mạch đập ngón tay rõ ràng nhảy lên từng nhịp, mỗi một nhịp đều giống như một nhát đ.â.m xuyên tim .
Chỉ một chút nữa, chỉ một chút nữa thôi.
Tạ Thanh Yến gần như thể ngửi thấy lạnh của cái c.h.ế.t, vặn lướt qua giữa và nàng.
Thích Bạch Thương gắng sức thoát khỏi lòng , tức giận cuồn cuộn dâng lên, dâng đến mắt đỏ hoe.
Nàng giơ tay tát —
Tạ Thanh Yến tránh.
Ánh mắt vẫn nàng, trầm mà tối, khiến tay nàng khựng giữa trung,
khựng , cuối cùng vẫn là cuộn , nắm c.h.ặ.t.
Móng tay cắm sâu da thịt, đau đến mức tê tâm liệt phế.
Nàng hít sâu, cố nén thở dồn dập như sắp nghẹn:
“Ngươi sắp cùng Uyển Nhi thành hôn, Tạ Thanh Yến”
Thích Bạch Thương nhắm mắt , rõ tiếng thổn thức run rẩy của chính : “Dù vì bất cứ lý do gì, cá và tay gấu, thể vẹn cả đôi đường. Đây là lựa chọn của chính ngươi.”
“…… Ta chọn. Ta sẽ đưa nàng rời .”
Tạ Thanh Yến cố kìm nén, từng ngón tay một buông lỏng, dời ánh mắt đang dán chặt lên nàng.
“Trước đó, hãy cùng đến nơi . Đây là cuối cùng.”
Màn đêm buông xuống.
Ngoại ô, cách Thượng Kinh thành ba mươi dặm, sâu bên trong Ly Sơn.
Xe ngựa ngừng nghỉ, chạy suốt hai canh giờ, trời tối đen như mực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/310.html.]
Trong xe.
Tạ Thanh Yến đưa tay về phía Thích Bạch Thương, trầm tĩnh mà nàng: “Xuống xe , dẫn nàng đến gặp chí cuối cùng của cõi đời .”
“……” Thích Bạch Thương khẽ khựng, nhíu mày ngoài màn đêm thăm thẳm nơi sơn dã: “Người sống ở nơi ?”
“Không.”
Tạ Thanh Yến cụp mắt xuống, nhẹ nhàng
“Người an táng tại nơi đây.”
Đó là một tòa từ đường vô danh, xây dựng giữa chốn sơn dã heo hút.
Ánh nến cháy lay động, thiêu rách bóng đêm, soi lên mái điện trống trải cao ngất.
Cổ mộc đen thẫm, giá gỗ xếp dày như bày trận binh. Trên đó, 417 tòa bài vị vô danh, cúng tế ở sâu trong Ly Sơn.
Nơi thấy ánh mặt trời.
Thích Bạch Thương lặng ngoài bậc thềm đá từ đường, nắm chặt góc váy, im lặng bóng bên trong điện.
Tạ Thanh Yến mặc một huyền bào đen nhánh, đai ngọc thắt chặt bên hông, vạt áo trải dài như mực chảy. Khi quỳ xuống, khom lưng dập đầu, sống lưng uốn lượn trong ánh nến, tan bóng đêm vô tận.
Hắn dâng hương, dập đầu.
Lại dâng hương.
Lặp lặp .
Tựa như dùng trán khấu lên từng tấc đất.
Ngoài điện, gió rít qua những ngọn cây già cỗi, tiếng gió lùa qua khe gỗ, văng vẳng trong từ đường thành một khúc nức nở bi thương.
Tựa hồ bao nhiêu hồn phách nơi đây đều đang lặng lẽ trong bóng tối.
Thích Bạch Thương bóng cô độc giữa vô bài vị, trong n.g.ự.c dâng lên một nỗi đau khó gọi thành tên. Nó lan chậm rãi, sâu, và lạnh như ngàn mũi kim châm,
mỗi một nhịp hít thở đều hóa thành một chịu đựng.
Ở Lăng Uyển hôm , nàng từng hỏi Đổng Kỳ Thương —
'Phải chăng Tạ Thanh Yến cùng giống , cũng mang họ Đổng?'
Nhìn phản ứng của , nàng mơ hồ đoán .
Trên đời , nếu ai hận Tống gia và An gia sâu nhất, khinh miệt ngôi vị cửu ngũ chí tôn nhất, thì trừ hậu duệ Bùi gia trung liệt sớm diệt mãn môn thì thể ai khác.
Thích Bạch Thương chua chát rũ mắt.
Thích Bạch Thương cay đắng mà rũ mắt xuống.
Nàng nhớ , khi mới đến thượng kinh, Uyển Nhi từng với nàng —
Năm , Bùi thị tộc kết tội phản nghịch và xử tội tru di. Ngay cả con gái gả nhà khác, cũng thoát.
Người trong phố từng truyền một câu chuyện — rằng Bùi thị thứ nữ, khi gả Đổng gia, cùng con trai là Đổng Dực trở về nhà thăm cha đúng ngày Bùi gia gặp họa. khi triều đình điều tra, giữa hàng trăm t.h.i t.h.ể của Bùi gia, ai tìm thấy tung tích của hai họ. Từ đó về , con họ Bùi như bốc khỏi nhân gian, ai họ sống c.h.ế.t, cũng ai còn thấy họ xuất hiện nữa.
Chưa đến hai năm , phụ của Đổng Dực, lúc giữ chức Binh Bộ Thị lang, An Thái phó tố cáo tham ô, cả nhà đày biên ải.
Trên đường , phần lớn đều c.h.ế.t thảm, gần như một ai sống sót.