Phong hoa hoạ cốt - 297
Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:29:51
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:29:51
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Thích Thế Ẩn siết chặt nắm tay, cuối cùng đầu , cửa, dám bước thêm nửa bước.
"Vụ án tra nữa ! Mau bảo bọn họ thả Bạch Thương về !"
"Mặc dù là giả vờ, cũng tra đến cùng."
Ánh sáng ngoài sương phòng mờ lạnh, soi qua song cửa hẹp, cắt thành những vệt bạc đan xen.
Tạ Thanh Yến ngược sáng, bóng đổ dài lên nền đất dính máu.
Ngón tay thon, trắng đến gần như trong suốt, lạnh lẽo tựa ngọc khắc, chậm rãi lướt qua dãy hình cụ treo tường: dao, kìm, móc, mỗi món đều sáng loáng.
Hắn tuỳ tiện dừng một món trong đó, cầm lên, xoay nửa vòng giữa lòng bàn tay, ánh thép lạnh lóe lên, hắt ngược con ngươi sâu thấy đáy của .
"Ngươi tra, nàng sẽ c.h.ế.t ."
Hắn bình tĩnh xong những lời , liền xoay .
Áo bào khẽ động, mũi đao lạnh lẽo cắm thẳng cánh tay Tiêu Thế Minh đang trói chặt giá hình.
"Ngao ——!!"
Tiếng kêu chặn bởi tấm vải nhét trong miệng.
Tiêu Thế Minh co giật, gân xanh nổi hằn khắp cổ và trán, mồ hôi túa như mưa, rơi thành từng giọt.
Máu phun thành tia, b.ắ.n lên cổ tay Tạ Thanh Yến.
Vệt đỏ loang da , đậm đến chói mắt, nhưng chẳng buồn tránh, chỉ cúi đầu, mặt vô biểu tình, tay vẫn nắm đốc đao, từng chút, xoay tròn.
Tiếng thịt rách, tiếng gân đứt hòa tiếng rên bóp nghẹt, vang vọng trong gian phòng kín, như tiếng lửa thiêu trong địa ngục A Tỳ.
Ngoài cửa, Thích Thế Ẩn cứng .
Tiếng kêu, tiếng máu, tiếng kim loại va chạm, thứ như từng mũi kim đ.â.m thẳng thần kinh .
Hắn đành lòng mà .
Tạ Thanh Yến ngẩng đầu, động tác thong thả mà ung dung.
Hắn Tiêu Thế Minh, như kẻ săn con mồi sắp c.h.ế.t, còn sức phản kháng, hồi lâu, mới giơ tay, rút miếng vải bố bịt miệng Tiêu Thế Minh.
Không còn vật cản, nhưng Tiêu Thế Minh chẳng còn sức để kêu cứu.
Tiếng thở hổn hển khàn đặc, m.á.u và nước bọt hòa một, ngẩng đầu, gương mặt xám ngoét như tro tàn.
“Ta chỉ là… chỉ là nghĩa tử của Tống gia…
Ngươi… ngươi hỏi gì cũng … … gì hết…”
Giọng run rẩy, đứt quãng.
“Ta khi nào … hỏi ngươi?”
Tạ Thanh Yến lạnh nhạt liếc , "Ta khinh thường, cũng sẽ tin ngươi một chữ."
Dứt lời, Tạ Thanh Yến ném d.a.o cho Thích Thế Ẩn.
"Còn , ngươi lo liệu."
Sắc mặt Thích Thế Ẩn đột nhiên đổi: "Ta dùng phương thức ——"
"Ngươi cho rằng là đang thương hại ngươi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/297.html.]
Đôi mắt Tạ Thanh Yến lạnh băng , chỉ Tiêu Thế Minh: "Ngươi tin sai . Vậy thì hãy tự tay giẫm lên chính nguyên tắc của , cùng tình nghĩa của ngươi.”
“Đó là cái giá — ngươi đáng nhận.”
Tạ Thanh Yến xoay , bước khỏi phòng.
Trong sân.
Vân Sâm Nguyệt trấn an Thích Uyển Nhi xong, thấy b.ắ.n một máu, nhíu mày tới: "Ngươi thế ..."
"Đổng Kỳ Thương đến ." Tạ Thanh Yến ngắt lời, giọng nhạt nhẽo.
Vân Sâm Nguyệt bất đắc dĩ : "Sớm nhất là ngày mai mới đến... Ta Uyển Nhi các ngươi gặp Thích cô nương, tuy thoạt còn chuyện gì, nhưng cứ mặc kệ..."
"Bọn họ ngu xuẩn, ngươi cũng giống bọn họ ."
Tạ Thanh Yến bỗng nhiên , giọng khàn khàn, ánh mắt âm trầm như lệ quỷ.
"Ngươi đoán xem, nếu thực sự theo lời hẹn tới đó, từ hôm nay trở , Tống gia sẽ gì nàng?"
Vân Sâm Nguyệt nghẹn lời.
“Chỉ cần chúng phát hiện nàng quan trọng với đến mức nào,”
giọng Tạ Thanh Yến trầm xuống, từng chữ như nghiền qua kẽ răng, lạnh đến mức khiến khác rùng , “— để ép khuất phục, Tống gia nhất định sẽ vắt kiệt nàng, ép đến giọt m.á.u cuối cùng cũng tha.”
Âm thanh lớn, nhưng mỗi chữ rơi xuống đều như lưỡi d.a.o găm lòng .
Đôi mắt đỏ sậm, thứ ánh đỏ của máu, giận, và điên cuồng đan xen.
Trong con ngươi , ẩn hiện một thứ gì đó vượt quá thù hận, vượt cả lý trí — giống như một biển m.á.u đang dâng lên mà thể ngăn.
Vân Sâm Nguyệt , khẽ nhíu mày.
Trong một thoáng, tưởng như thấy mắt là , mà là một con thú dồn đến tuyệt cảnh, m.á.u me và tuyệt vọng hòa thành sát khí.
Vân Sâm Nguyệt chút đành lòng, nhưng thể : " nếu nàng xảy chuyện..."
"Nếu nàng chuyện,"
Tạ Thanh Yến xoay , gương mặt hiện lên nét điên cuồng u tịch.
Áo bào khẽ lay động theo bước .
Giọng của , khi cất lên, còn là giọng — mà là lời thệ máu từ địa ngục A Tỳ vọng .
“Ta…” — ngừng một khắc, khóe môi nhếch lên, mà còn thở sống — “sẽ đem cửu tộc Tống thị, lăng trì, chôn cùng nàng.”
***
Hôm , đêm.
Thích Bạch Thương đối diện với bàn cờ ánh nến, trầm tư suy nghĩ.
"Chỗ , hình như thiếu hai quân."
Nàng nhặt hai quân cờ đen trắng đang vây quanh ở góc bàn cờ lên, đối diện với bàn cờ thoạt như bày bố lộn xộn, chút ủ dột.
"Không đủ a, từ chỗ , đến đây, đến đây... Vẫn sẽ bắt ."
Đối diện với bàn cờ mê cung ba trăm , Thích Bạch Thương vẫn tìm biện pháp thể chạy trốn khỏi Tống phủ tựa tường đồng vách sắt .
Nàng chút phiền muộn, tiện tay đẩy một cái.
"Bản đồ" bày liền nàng xoa thành một đống hỗn loạn.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.