Phong hoa hoạ cốt - 296
Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:28:18
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:28:18
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Thích Bạch Thương ngước mắt , liền thấy Thích Uyển Nhi sắc mặt tái nhợt nàng, vành mắt đỏ hoe, tựa như .
Mà giờ phút , bóng dáng áo bào trắng viền bạc, thanh nhã bên cạnh Thích Uyển Nhi, chính là Tạ Thanh Yến.
Hắn rũ tay, đốt ngón tay nhẹ nhàng lướt qua những món trang sức kim ngọc mà chủ quán mang , mặt mày ôn nhuận thanh tuyển, như thể hề phát hiện đến.
"Tạ Công, thật là trùng hợp."
Tên tử sĩ bắt cóc Thích Bạch Thương nặn nụ : "Chủ nhân nhà mời Tạ Công đến Trạm Vân Lâu một chuyến, thấy Tạ Công giá lâm, lúc mới đặc biệt ——"
"Uyển Nhi, nàng xem cây trâm thế nào, thích ?"
Tạ Thanh Yến ngước mắt, cầm lấy một cây trâm từ trong khay.
Hắn dùng tay trái giữ cánh tay của nữ tử mặt, kéo Thích Uyển Nhi suýt chạy về phía Thích Bạch Thương trở mặt, cho phép nàng giãy giụa, bắt nàng lưng với bọn họ.
Cây trâm khảm châu ngọc mảnh dẻ những ngón tay thon dài của cài lên búi tóc Thích Uyển Nhi.
Tạ Thanh Yến quan sát hai khắc, .
"Không tồi, hợp với nàng."
"Tạ Công thật sự vô tình đến mức, ngay cả ' kề bên gối' cũng nhận ?" Tên tử sĩ Tống gia lạnh giọng, giữ Thích Bạch Thương bước lên, chuôi chủy thủ gần như đ.â.m thủng lớp áo ngoài lưng nàng.
Sắc mặt Thích Bạch Thương tái , theo bản năng về phía Thích Uyển Nhi.
Chỉ tiếc Thích Uyển Nhi Tạ Thanh Yến nắm chặt cánh tay, dám nhúc nhích.
Còn Tạ Thanh Yến thì như thể thấy, vẻ mặt hề đổi mảy may. Hắn đưa kim trâm cho chủ quán đang run rẩy bên cạnh, ôn hòa : "Gói ."
Dứt lời.
Người nhàn nhạt đầu , ánh mắt hề che giấu mà lướt qua khuôn mặt tái nhợt của Thích Bạch Thương, dừng mặt tên tử sĩ bắt cóc nàng.
Khoảnh khắc như kéo dài vô hạn.
Tạ Thanh Yến chậm, tựa như dùng ánh mắt lưỡi dao, từ từ khắc sâu dáng vẻ trong óc.
Thích Bạch Thương thể cảm nhận thở dồn dập, nhịp tim tăng nhanh, cơ bắp căng cứng của tên tử sĩ phía .
Cứ như một con mồi dã thú chằm chằm, khao khát trốn thoát.
Mũi d.a.o nhọn đang kề lưng nàng bức ép nàng ngửa mặt, bước về phía .
Ánh mắt Tạ Thanh Yến trở nàng.
Cảm xúc sớm thu liễm . Hắn nàng như một xa lạ.
"Hai vị đại khái là nhận nhầm ——"
"Ta cùng Thích đại cô nương, ."
Lời dứt, Tạ Thanh Yến nhận lấy kim trâm chủ quán gói kỹ, thanh toán bạc.
Hắn nắm lấy cổ tay Thích Uyển Nhi, màng nàng đang gấp đến đỏ cả mắt, kéo nàng bước khỏi cửa.
Thậm chí cho tên tử sĩ Tống gia phía kịp cơ hội phản ứng.
Người một cách dứt khoát, từng đầu một .
"...!"
Mũi d.a.o chống lưng Thích Bạch Thương căng thẳng, đột nhiên buông lỏng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/296.html.]
Tên tử sĩ nghiến răng nghiến lợi: "Đuổi ——"
"Không cần."
Một bóng bước cửa tiệm trang sức.
Tống Gia Bình chắp tay lưng, ánh mắt phức tạp thu hồi từ chiếc xe ngựa xa, rơi xuống Thích Bạch Thương.
Hắn chằm chằm khuôn mặt mỹ nhân chút tái nhợt nhưng thể thêm cảm xúc gì, tiếc nuối tặc lưỡi: "Xem , quả thật là chúng đ.á.n.h giá quá cao ảnh hưởng của ngươi đối với —— , chỉ thế."
Tống Gia Bình tiến lên cúi đầu, ngữ khí mang vài phần âm độc tàn nhẫn: "Tạ Thanh Yến, rõ ràng là mượn tay chúng , mà đẩy ngươi chỗ c.h.ế.t a."
"..."
Thích Bạch Thương chậm rãi rũ mắt xuống, hàng mi khẽ run như phủ một tầng tro lạnh.
Nàng .
Tạ Thanh Yến trù tính nhiều năm như , từng bước đan cục, từng nước đều đo lường bằng m.á.u và lý trí.
Một như , nên, cũng thể, vì bất kỳ ai mà thỏa hiệp.
Cho nên, chỉ cần nghĩ đến điều , khi mà trong lòng còn dấy lên cảm giác đau đớn, nàng hận chính bản , hận vì còn để cảm xúc nắm quyền.
Có lẽ, đúng như nàng từng với trưởng.
Người, cỏ cây, ai thể vô tình.
Ít nhất, nàng thể.
***
Chiếc xe ngựa rời khỏi cửa tiệm trang sức, xa, chuyển hướng rẽ trong khu phố xá sầm uất, cuối cùng dừng ở một con hẻm nhỏ cách ba khu phố.
Tạ Thanh Yến xuống xe ngựa, đẩy cánh cửa sân viện.
Vượt qua những giáp sĩ Huyền Khải Quân canh gác hành lang, lập tức bước một tòa sương phòng trong hậu viện.
Khi cửa mở , một luồng huyết khí nồng đặc tràn , phả mặt.
Bên trong, ánh đèn lờ mờ soi lên nền đất loang lổ m.á.u khô.
Giữa gian phòng, một trói giá hình, da thịt rách nát, thở thoi thóp, chỉ còn sót chút hình hài con .
Hai tên giám hình đang bên cạnh, thấy động tĩnh liền lập tức quỳ xuống, giọng khàn khàn vang lên giữa gian đặc quánh mùi máu:
“Chủ thượng.”
Tạ Thanh Yến đáp.
Ánh mắt như một lưỡi d.a.o — lạnh, sâu, thấy đáy.
Chỉ khẽ giơ tay.
Hai lập tức hiểu ý, đồng thanh đáp “Tuân lệnh”, cúi đầu lui ngoài, lặng lẽ khép cửa.
Cửa khép, tiếng bản lề rít lên rợn .
Thích Thế Ẩn, đuổi theo tới, dừng ngay ngưỡng cửa.
Chỉ một khắc chần chừ , mùi m.á.u tanh như xộc thẳng phổi, khiến c.ắ.n chặt răng.
Ánh mắt đảo qua bên trong, chỉ thấy trong gian phòng, m.á.u phủ như sương mù, ánh đèn lắc lư phản chiếu lên vũng đỏ thẫm chân Tạ Thanh Yến.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.