Phong hoa hoạ cốt - 295

Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:27:29
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Gia Bình cũng chẳng tỏ vẻ ngạc nhiên khó chịu. Sau khi , hiệu cho nha lui khỏi sân lập tức đến bàn cờ vây mà Thích Bạch Thương đang bày để tự tiêu khiển. Cúi đầu chắp tay đôi chút, bật lắc đầu.

"Xem , Thích cô nương đây chơi cờ."

Thích Bạch Thương dường như thấy, nàng dùng quân cờ bạch ngọc vây kín quân cờ hắc ngọc, xây thêm một vòng thành trì nữa.

Tống Gia Bình bận tâm đến sự lơ đãng của nàng. Hắn xuống đối diện.

"Thích cô nương đến phủ khách, ba ngày ."

Thích Bạch Thương khẽ hừ: "Tống Thái sư gia giáo thật , dạy nhi tử quả nhiên cũng cái phong thái vô sỉ của ông . Bắt giữa đường lớn, ở chỗ các ngươi gọi là ' khách' ?"

"Tống phủ lấy lễ đãi khách, đương nhiên đó là khách," Tống Gia Bình thở dài "Chỉ tiếc, liên tiếp hai ngày, chúng vẫn thể đợi Tạ Công đến Trạm Vân Lâu."

Tuy Tống Gia Bình vẫn mỉm , ánh mắt gắt gao chằm chằm thần sắc của Thích Bạch Thương.

Chỉ là nữ tử đối diện vẫn thờ ơ, hàng mi dài buông xuống cũng chẳng hề chớp động. Nàng chỉ từ hộp cờ lấy một quân hắc tử, lười nhác đặt lên bàn cờ.

Chờ bày xong, nàng ngả , như đang thưởng thức thành quả, đó mới cất giọng, lười biếng : "Ta sớm , đối với Tạ Thanh Yến mà , cũng chỉ là một quân cờ thể tùy tay vứt bỏ."

Nàng cầm quân bạch tử, đối diện Tống Gia Bình: "Là các chịu tin."

Nụ của Tống Gia Bình lạnh lẽo: "Tai mắt của trải rộng khắp Thượng Kinh, Tạ Công vì ngươi bao nhiêu chuyện, rõ mười mươi."

"Ngươi xác định?" Thích Bạch Thương bỗng nhiên , khuynh quốc khuynh thành nửa vời, ánh nắng lốm đốm của dây thường xuân, càng xinh động lòng , "Rốt cuộc là ngươi rõ ràng, cố ý để ngươi cảm thấy ... chính rõ ràng?"

"..."

Tống Gia Bình sắc mặt đột biến.

Trong khoảnh khắc, tâm niệm xoay chuyển cực nhanh, liên tục tính toán sự việc xảy khi Tạ Thanh Yến nhập kinh, xem thử trong đó bao nhiêu khả năng là diễn kịch.

mà hư hư thực thực, thật thật giả giả, tính toán một hồi, trán lấm tấm mồ hôi, ... thể nắm nửa điểm chắc chắn.

Sau một lúc lâu.

Tống Gia Bình lấy tinh thần, thu hồi tươi : "Không hổ là kề bên gối của Tạ Thanh Yến, chỉ vài câu thể dò xét nhân tâm. Ta quả thật đ.á.n.h giá thấp Thích cô nương."

Những chữ " kề bên gối" như một chiếc kim châm, khiến khóe mắt Thích Bạch Thương khẽ run lên.

Nàng lạnh nhạt đáp trả:“Không vài câu là thể d.a.o động lòng .

Chẳng qua ngươi sợ Tạ Thanh Yến, sợ như hồng thủy mãnh thú.

ngươi sợ… cũng đúng thôi.”

Nàng dừng , đôi mi khẽ cụp, giọng nhẹ một phần, lạnh hơn ba phần:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/295.html.]

“Hắn vốn là kẻ đầu đám ác quỷ, thủ đoạn tàn khốc, tâm tư ngoan tuyệt, cái gọi là nhân tình thế thái, trong mắt , sớm chỉ là hạt bụi, đáng bận tâm. Ta chỉ thoát khỏi , mà , cũng chẳng thèm để bụng sống c.h.ế.t. Các ngươi bắt nhầm .”

Tống Gia Bình khẽ nheo mắt: "Thích cô nương cho rằng sẽ tin?"

"Dù tin , cũng tin những gì mắt thấy mắt ?" Thích Bạch Thương hỏi ngược , “ Các ngươi xé váy áo , lấy mồi để truyền tin cho . Hắn đến theo ước hẹn ?”

"... Quả thật như ."

Tống Gia Bình chằm chằm nàng, chuyển đề tài: "Nghe hôm qua Tạ Công thậm chí còn cùng Thích Nhị cô nương Thích Uyển Nhi qua mấy cửa tiệm, xem áo cưới, mà ngay cả một bước cũng bước đến Trạm Vân Lâu."

Thích Bạch Thương mắt chớp, mặc cho đ.á.n.h giá.

Tống Gia Bình hạ giọng: "Nếu trong lòng Tạ Thanh Yến còn ngươi dù chỉ một chút, thì thể đối với sinh tử an nguy của ngươi, thờ ơ đến thế?"

Thích Bạch Thương hé môi: "..."

Dưới ánh mắt chờ đợi của Tống Gia Bình, nàng lấy tay che miệng, lười biếng ngáp một cái.

Tống Gia Bình cứng đờ.

Ngáp xong, Thích Bạch Thương vô tội chớp mắt Tống Gia Bình đang đăm đăm nàng như nuốt chửng: "Không là ngươi sẽ mong đợi , khi xong những lời liền thương tâm lóc, đem tất cả những gì về Tạ Thanh Yến hết cho ngươi đấy chứ?"

Nàng dứt lời, tự khẽ : "Đừng phí công vô ích, bất quá chỉ là một quân cờ. Những việc mà , e là còn nhiều bằng ngươi ."

Ngực Tống Gia Bình kịch liệt phập phồng hai khắc, đó giận quá hóa : "Tốt, , lắm ! hổ là cháu gái An Duy Diễn. Người !"

"..."

Khóe mắt Thích Bạch Thương khẽ căng lên, bất động thanh sắc Tống Gia Bình dậy.

Tống Gia Bình lạnh: "Hôm nay thời tiết cực , mời Thích cô nương cùng du ngoạn Thượng Kinh."

"?"

Chợ phía Đông Thượng Kinh, Tuyền Nhạc Phường.

Thích Bạch Thương một tử sĩ của Tống gia cưỡng chế 'mời' xuống xe ngựa.

Một vòng hộ vệ bao vây hai . Tên tử sĩ bắt cóc Thích Bạch Thương sóng vai với nàng như thể thiết lắm, nhưng thực chất mũi chủy thủ lạnh lẽo kề sát lưng nàng.

Chỉ cần một chút dị động, cần một tức, lưỡi d.a.o thể lập tức đ.â.m xuyên tim Thích Bạch Thương.

Thích Bạch Thương vốn rõ Tống gia trận thế lớn như rốt cuộc là gì, mãi cho đến khi tên tử sĩ kẹp nàng một cửa tiệm trang sức ven đường.

Thích Bạch Thương ép dừng .

"A tỷ!" Một tiếng kinh hô vang lên từ bên cạnh cửa tiệm.

 

Loading...