Phong hoa hoạ cốt - 286
Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:17:10
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:17:10
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
"Thích Uyển Nhi đêm nay ở phủ! Nàng còn chẳng thèm nhớ đến nàng, nàng luôn miệng nhắc nàng cái gì ?!"
Tạ Thanh Yến siết chặt lấy nàng, ánh mắt tối đến đáng sợ, thở hỗn loạn đan xen cùng hận ý và khát vọng.
Trong cơn điên cuồng đó, cúi đầu, mang theo nỗi đau nghẹn trong tim mà trút xuống, một nụ hôn — chẳng dịu dàng, mà như cắn nát cả oán hận cùng luyến tiếc.
"Nếu nàng yêu thích nàng đến thế," giọng khàn đặc, run nhẹ, "chi bằng hôn thư , nàng nàng ký tên."
"Nàng thiếu , nàng hãy nàng mà trả."
Hắn , từng chữ như đ.â.m tim , chậm rãi tháo xuống dải ngọc bên hông, màu lạnh lẽo ánh lên nơi cổ tay nàng, tựa như xiềng xích bằng ngọc, đẽ mà tàn nhẫn.
Tạ Thanh Yến siết chặt lấy nàng, thở lẫn gió đêm.
Hắn giật đai áo bên hông, ném xuống đất.
Áo ngoài rơi xuống, cuộn thành một dải mờ tối nền đất.
Giữa cách chỉ còn một thở, giữ chặt lấy vòng eo mảnh mai mắt,
bàn tay run lên.
"Chi bằng đêm nay, chúng hãy tính toán kỹ càng, xem nàng nên Thích Uyển Nhi trả bao nhiêu món nợ."
Ánh mắt Tạ Thanh Yến tối sầm, như , như .
Nói, như tự tự khấp huyết, như sự tuyệt vọng của một kẻ yêu đến cùng cực mà còn lối thoát.
"Trước khi trả xong, nàng đừng mơ tưởng, bước chân khỏi Thượng Kinh một bước nào."
Trong một canh giờ, Tạ Thanh Yến buộc Thích Bạch Thương khắc sâu tận xương tủy, rằng chính là một tên cuồng si đáng sợ đến nhường nào.
Cơn cuồng phong bão táp khởi nguồn từ sự bình tĩnh đến ngột ngạt.
Đai ngọc tháo gỡ, còn dùng để buộc y phục, mà trở thành thứ xiềng xích nhẹ nhàng. Tà áo ngoài buông lơi cho gối mềm, mái tóc dài như thác đổ của tuột khỏi ngọc trâm. Y phục lộn xộn, Tạ Thanh Yến giờ đây rũ bỏ vẻ ôn nhu, nho nhã thường ngày, hiện lên một nét điên cuồng, phóng túng.
Hắn hành động gần như dịu dàng, chậm rãi thong dong, nhưng nơi đáy mắt là một màu mực đặc quánh cách nào hòa tan, khiến tấm áo tuyết trắng càng thêm vẻ lạnh lùng đến rợn .
Thích Bạch Thương như thần sắc dọa sợ, sắc mặt tái nhợt, chỉ khóe mắt cong lên một vệt hồng nhạt. Mi mắt nàng chớp động, sương mù trong mắt dâng lên, khiến Tạ Thanh Yến chỉ cần liếc cảm thấy trầm luân.
Hắn dừng .
Ngồi bên mép sập, rũ mắt nàng. Rồi giơ tay, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt nàng: “Đừng như , Yêu Yêu. Nếu đây là đêm cuối cùng của nàng và , nhất định sẽ khiến nó… kéo dài, đến tận hứng.”
Sự điên loạn tột cùng đè nén vẻ bình tĩnh khiến Thích Bạch Thương cảm thấy từng thớ thịt, từng khớp xương đều đang run rẩy.
Nàng định cất lời, bàn tay mắt bỗng rút . Tạ Thanh Yến bước về phía góc tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/286.html.]
Chỉ mấy một lúc , cùng tiếng “rào” khẽ khàng, một ngọn nến doanh doanh mỏng manh lập tức bừng sáng trong màn đêm.
Ánh lửa sáng quắc.
ánh sáng hề khiến Thích Bạch Thương cảm thấy dịu , ngược càng lồng n.g.ự.c nàng nặng trĩu.
Tạ Thanh Yến ghét nhất ánh lửa.
“Tạ Thanh Yến, rốt cuộc ngươi gì?” Nàng cố gắng trấn tĩnh, để giọng lộ vẻ hoảng loạn.
Tạ Thanh Yến đáp. Hắn cúi thấp .
Đêm nay, quả thực mang theo hộp đồ ăn đến, ngoài hộp đồ ăn , còn một mũi tên loại bỏ đầu mũi tên, đặt gọn bên cạnh.
Giờ phút , đốt nến xong, chậm rãi rửa tay trong chậu đồng. Từng đốt xương ngón tay thon dài, lạnh trắng, khi lau khô, liền mang theo hai thứ bên sập.
Thích Bạch Thương càng thêm bối rối, trong lòng dấy lên một linh cảm chẳng lành.
“Ta quả thực chán ghét ánh lửa,” Tạ Thanh Yến như thấu tâm tư nàng, thong thả ung dung xuống, mở hộp đồ ăn giải đáp khúc mắc cho nàng. “ ánh lửa thể giúp thấy rõ dung nhan, sắc thái, cùng phản ứng của Yêu Yêu, từng chút một, sót mảy may.”
Tuy nhiên, Thích Bạch Thương chẳng còn để tâm đến lời , bộ sự chú ý của nàng đều dồn đôi tay Tạ Thanh Yến.
Người từ tầng cùng của hộp đồ ăn, lấy một khối—
Sữa đặc do Bắc Yên tiến cống.
Thích Bạch Thương theo bản năng lùi về phía sập.
kịp hành động, Tạ Thanh Yến phát hiện, nhướng hàng mi dài lên và đột ngột nắm lấy cổ tay nàng: “Yêu Yêu, trốn ? Món nợ cần trả còn bắt đầu.”
Hắn nhẹ nhàng nâng cằm nàng, buộc nàng hé môi.
Ánh nến u vi, mơ hồ phác họa một đoạn nhỏ đầu lưỡi màu yên sắc giữa đôi môi .
Sắc đen trong đáy mắt Tạ Thanh Yến nhuộm đến càng thêm thâm nùng.
Hắn khẽ , cầm khối sữa đặc, đặt giữa môi nàng, đồng thời đè câu “từ từ” của nàng xuống.
“Ô…!”
Thích Bạch Thương nhổ khối sữa đặc , nhưng bàn tay thon dài, xinh chống đỡ, đẩy sâu hơn, để cho nàng nửa điểm kẽ hở.
“Món sữa đặc trong chuyến săn hôm , ngon ?” Tạ Thanh Yến cúi thấp , bóng dáng tựa mây đen trùm phủ lên chiếc sập dài. Hắn khẽ c.ắ.n lấy mép y phục mỏng manh của nàng, thong thả ung dung tước bỏ lớp che chắn cuối cùng.
“Ba Nhật Tư đích đưa cho nàng… Ta, còn từng tự tay đút cho nàng.”
Hắn khẽ thở dài, ngước mắt lên, chậm rãi, đối diện với ánh mắt tràn đầy lệ ý, long lanh như thủy quang đọng mưa của Thích Bạch Thương.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.