Phong hoa hoạ cốt - 283

Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:13:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự nho nhã của do trời ban, mà là  khắc nên bằng dao, bằng máu. Từng đường nét là sự kiềm chế ép buộc, là ngụy sức của một kẻ che giấu nanh vuốt trong gấm vóc.

Phong độ, nhã nhặn, điềm tĩnh, tất cả chỉ là 'họa bì'  dệt bằng lễ nghi và lý trí.

Còn ẩn đó, chính là một m.á.u lạnh đến cực điểm.

Khi xé rách lớp 'hoạ bì'  , sẽ chỉ còn  sát khí, từng tấc, từng tấc mà thôi.

“Chuyện ,” Liên Kiều khoát tay, vội , “nếu hiểu rõ , thì trong chúng , chỉ cô nương là hiểu nhất!”

Rồi nàng phắt sang Thích Bạch Thương, ánh mắt cầu cứu: “ , cô nương?”

Thích Bạch Thương  thở dài, bất đắc dĩ sang Tử Tô. Nàng vốn định qua loa vài câu để dập tắt chuyện, chỉ mong hai đừng tiếp tục tranh cãi.  ánh mắt Tử Tô  quá nghiêm túc, như thể nếu  chân tướng, sẽ bỏ qua. Nàng đành mở lời: "Người khác vì tranh danh đoạt lợi, còn thì khác."

Tử Tô đồng tình với câu : "Nếu vô cầu, hà tất tự hà khắc kiềm chế bản ?"

"Hắn cầu." Thích Bạch Thương khẽ than.

Hắn cầu, chính là một nhát d.a.o đoạt mạng, kiến huyết phong hầu.

Vì đạt mục đích, đó thể bất chấp thủ đoạn, màng tất cả, kể cả mạng sống của chính .

Không hiểu nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt Thích Bạch Thương tái , nàng khẽ lắc đầu: "Ta thấy mệt, chúng về phủ thôi."

"..." Liên Kiều và Tử Tô , vẻ mặt đều chút kỳ lạ.

Đáng tiếc Thích Bạch Thương thấy, nàng dậy.

Tử Tô hỏi: "Trưởng công tử gần đây sắc mặt buồn bã, cô nương đến Đại Lý Tự gặp ?"

"A?" Thích Bạch Thương dừng , chần chừ , "Nghe gần đây Tống gia thường xuyên triệu trưởng đến, chắc là để gây áp lực cho vụ án Vạn gia. Lúc gặp, cũng chỉ thêm ưu phiền cho trưởng, vẫn là ."

"..." Tử Tô sang một bên.

Đi vài bước, Liên Kiều đột nhiên : "Ôi chao, cô nương, lâu chúng dạo chợ. Chi bằng hôm nay chúng xem một lát, tiện thể mua sắm đồ Tết Thượng Nguyên ?"

Tử Tô kiên cường phụ họa: "Ta đồng ý."

"?" Thích Bạch Thương , khó hiểu chằm chằm hai : "Các ngươi đang giở trò gì?"

"Cô nương gì kỳ , chúng đương nhiên là..."

Liên Kiều kéo Thích Bạch Thương khỏi quán mì, còn kịp đến gần xe ngựa, một bóng cao lớn đội mũ choàng ngăn .

Đối diện với đôi mắt xanh hồ ly mũ choàng, Thích Bạch Thương giật : "Ba Nhật Tư..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/283.html.]

"Suỵt."

Mấy ngày gặp, cằm Ba Nhật Tư lún phún râu. Gương mặt thiếu niên khó nén vẻ nghiêm nghị, ánh mắt u buồn. Hắn tránh né tai mắt đường, nghiêng , hạ giọng: "Sarah, về Bắc Yên. Trước khi , lời với tỷ."

Sắc mặt Thích Bạch Thương khẽ biến. Sứ đoàn triều cống Bắc Yên còn ở Kinh thành, hòa đàm xong, giờ bệ hạ nam tuần, ngày về định, sứ đoàn càng thể rời lúc . Nói cách khác, Ba Nhật Tư đang chuẩn lén lút về Bắc Yên, nếu cũng chẳng cần cải trang như thế.

"Được." Thích Bạch Thương giả vờ cúi đầu, lướt qua , "Nửa canh giờ , hẻm Vân Loan, lầu Tam Thanh, phòng Thiên Tự Hai."

"..."

Hai nhanh chóng mỗi một ngả.

Thích Bạch Thương trong xe ngựa, Liên Kiều mới cẩn thận hỏi: "Cô nương, thực sự gặp ?"

"Ta nợ ." Thích Bạch Thương khẽ .

Trước là lợi dụng , là  rõ cục do Tạ Thanh Yến bày . Thích Bạch Thương hành y nhiều năm, từng ban ơn cho vô ,   từng mắc nợ ai như thế. Huống chi thiếu niên một lòng chân thành, từng nửa phần giả dối với nàng.

"Hơn nữa..." Thích Bạch Thương cau mày, cách tay áo, nàng khẽ khàng đè vòng tay để , "Ta một suy đoán, cần chứng thực."

"?"

NThích Bạch Thương và Ba Nhật Tư ở lầu Tam Thanh gần một canh giờ. Ngay cả Tử Tô và Liên Kiều cũng nàng yêu cầu canh giữ bên ngoài lầu, ai họ gì, chuyện gì.

Cho đến khi về đến phủ Khánh Quốc Công, dọc đường Liên Kiều về phía Thích Bạch Thương bao nhiêu .

Thích Bạch Thương rốt cuộc nhịn , ngước mắt khỏi quyển y thư: "Ngươi hỏi gì?"

"Nô tỳ..."

"Nếu là chuyện liên quan đến Ba Nhật Tư, ngươi nên coi như hôm nay từng gì xảy ."

"..."

Thích Bạch Thương hiếm khi dùng ngữ khí ngưng trọng, thậm chí lộ vẻ lạnh lẽo, khiến Liên Kiều chớp mắt, tủi mặt : "Nô tỳ chỉ lo lắng cho cô nương thôi. Trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, còn lâu như , nếu truyền ngoài..."

"Sẽ truyền ." Thích Bạch Thương cúi mắt, lật xem y thư: "Đổng Kỳ Thương canh giữ gần Ba Nhật Tư, nửa canh giờ đủ để ngoài lầu Tam Thanh mật thám của bao vây kín mít, một con chim cũng sẽ diệt khẩu."

Ngón tay nàng lướt qua một trang sách, lạnh nhạt : "Cho nên, hôm nay, từng gặp ai, ngươi cũng gì cả."

Liên Kiều chút sợ hãi gật đầu: "Nô tỳ  rõ, cô nương."

"..."

Sự việc diễn đúng như Thích Bạch Thương phỏng đoán. Chính vì , vì yên tâm, trong lòng nàng dấy lên một tầng bất an mơ hồ.

Loading...