Phong hoa hoạ cốt - 282

Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:12:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thì là thế," Vân Sâm Nguyệt thở dài, lấy quạt xếp gõ trán, "Trước chỉ cần đề phòng một Tạ Thanh Yến là đủ, xem còn đề phòng cả cô nương nữa. Ta sống quả thật quá mệt mỏi..."

"Ân?"

"Không gì, gì," Vân Sâm Nguyệt tươi ngẩng đầu, " cũng thể chỉ dựa chi tiết nhỏ đó mà cô nương dám khẳng định đây là cục do Tạ Thanh Yến bày chứ?"

Thích Bạch Thương nghiêng mặt, liếc qua đất trống dọn dẹp t.h.i t.h.ể Hồ: "Lời của Ba Nhật Tư nhắc nhở . Độc tính mũi tên tuy mạnh, nhưng hiếm. Nếu ngay cả việc tự sát họ cũng dùng độc riêng của Bắc Yên, thì khi tẩm lên mũi tên, họ dùng loại độc d.ư.ợ.c thường thấy của Đại Dận?"

Vân Sâm Nguyệt thở dài: "Chuyện quả thật là sơ suất. Lần chuẩn độc, nên cẩn thận hơn."

"Còn ?" Ngọn lửa nén chặt trong lòng Thích Bạch Thương bùng lên, nàng nhịn nữa: "Chuyện sinh tử là thể mang đùa giỡn ? Tạ Thanh Yến hành sự điên rồ, bất chấp hậu quả, mà ngươi cũng theo bậy ?"

Vân Sâm Nguyệt tỏ vẻ vô tội cực kỳ: "Thích cô nương, cô nương oan cho . Khi ở trong phủ tin Tạ Thanh Yến tình hình nguy kịch tức tốc về Kinh, cũng sợ hết hồn hết vía!"

Thích Bạch Thương cau mày: "Đây kế hoạch của các ngươi ?"

"Kế hoạch là khi ám sát thất bại, thuận lý thành chương bóc trần sát chiêu của Hồ Phất Tắc với Ba Nhật Tư, đưa về Bắc Yên. Khi lập kế hoạch, Tạ Diễm Chi từng lấy chính mạng sống của khổ nhục kế."

Thích Bạch Thương ngẩn : "Vậy vì hôm nay ..."

Nhớ những gì xảy khi Tạ Thanh Yến thương, nàng chậm rãi khựng .

Là vì nàng ?

"Làm kết cục , e rằng chỉ chờ Tạ Diễm Chi tỉnh , hỏi mới rõ." Vân Sâm Nguyệt dùng quạt xếp chống cằm, lẩm bẩm: "Huống chi, đó là độc d.ư.ợ.c thường dùng trong quân, Tạ Thanh Yến mang theo t.h.u.ố.c giải , nhưng cố chấp chịu dùng. Các giáp sĩ Huyền Khải Quân chỉ thể lo lắng suông..."

"Ngươi gì?" Thích Bạch Thương giận dữ bật dậy: "Hắn t.h.u.ố.c giải mà chịu dùng?!"

"..."

Vân Sâm Nguyệt ngửa đầu, vẻ mặt vô tội nàng. Đây là đầu tiên thấy a tỷ lười biếng ôn nhu mà Uyển Nhi thường nhắc đến giận dữ đến thế.

Không đợi Vân Sâm Nguyệt mở miệng trấn an, Thích Bạch Thương giận đến cực điểm, phất tay áo rời .

"Chậc... lẽ nên ." Vân Sâm Nguyệt sợ hãi nhe răng trợn mắt. "Tạ Diễm Chi a Tạ Diễm Chi, ngươi tự cầu nhiều phúc ."

***

Từ ngày hôm đó, Thích Bạch Thương còn đặt chân đến Lăng Uyển.

Sau khi Tạ Thanh Yến tỉnh , ở Lăng Uyển lén lút đến mời nàng ba bốn lượt, nhưng Thích Bạch Thương đều từ chối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/282.html.]

Nàng Uyển Nhi nhắc đến, Nhị hoàng tử điện hạ đang bận rộn giám quốc ngại nhọc công, mấy khi bãi triều đặc biệt đ.á.n.h xe đến Lăng Uyển thăm hỏi "Diễm Chi trưởng" trọng thương.

Thích Bạch Thương hề , trong khi còn , câu chuyện lan truyền khắp Kinh thành. Có thể dự đoán, khi Nhị hoàng tử đăng cơ, đoạn " hữu cung" mà y tự đến giường bệnh quan tâm săn sóc sẽ truyền tụng thành một giai thoại về tình quân thần hòa hợp.

"Cùng một giuộc." Tử Tô xong lời bàn tán ở bàn bên cạnh, lạnh lùng .

Hôm nay là mùng mười tháng Giêng, cận kề Tết Thượng Nguyên, dù mới buổi trưa nhưng chợ bắt đầu nhộn nhịp. Thích Bạch Thương lệ mùng mười mỗi tháng đều đến ngục giam Đại Lý Tự thăm cữu cữu, lúc trở về. Liên Kiều than đói bụng, ba liền tìm một quán mì gần đó.

Vừa xuống lâu, bàn bên cạnh bàn luận câu chuyện " hòa hợp" giữa Nhị điện hạ và Trấn Quốc Công đang lan truyền khắp Kinh thành. Tử Tô từ lâu thành kiến với Tạ Thanh Yến, tất nhiên lọt tai.

" cô nương," Liên Kiều no bụng cuối cùng cũng nhớ việc chính, "Cát lão thầy của cũng sắp đến Thượng Kinh . Gần đây đừng nên đến Y Quán và chỗ cứu tế gì."

"Ân?" Thích Bạch Thương ngước mắt.

"Năm còn đỡ, nhưng từ khi phong Quảng An Quận Chúa, công tử nhà Lý, thiếu gia nhà Trương, cháu ngoại nhà Vương sắp san bằng ngưỡng cửa Y Quán !"

"..." Thích Bạch Thương ngẩn , rcó chút dở dở .

"Ta chứ, tính tình đám công tử ca ở Kinh thành thật sự chẳng khác là mấy!" Liên Kiều chọc bát, đầy vẻ bất mãn: "Trong lòng ai nấy rõ ràng đều là mắt cao hơn đỉnh, ngoài mặt giả vờ ôn văn nho nhã, bày bộ dạng 'yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu'. Chậc chậc, mà ghê tởm."

Tử Tô lạnh giọng: "Vậy Tạ Thanh Yến chẳng là nhân tài kiệt xuất trong đó ? Sao ngươi ghê tởm ?"

"A?" Liên Kiều chớp chớp mắt, "Không giống mà."

"Có gì mà giống?"

"Này ... Dù , là giống !"

Thích Bạch Thương một bên, hai cãi , khỏi buông mi, nâng chén lên. Nàng gợn sóng nổi lên trong ly, chút thất thần.

Quả thật giống .

Kinh thành xưa nay thiếu những kẻ tự xưng là phong nhã.

Đám công tử thế gia, dù năng tao nhã, hành lễ chuẩn mực, dung mạo như ngọc.

về bản chất, những thứ họ khoác lên mỏng manh như đồ sứ tinh xảo,

chỉ cần chạm nhẹ là vỡ, hoa mà kết quả, vỏ mà ruột, chỉ là lớp men bóng để đời ca tụng.

Còn  khác.

Loading...