Phong hoa hoạ cốt - 281

Cập nhật lúc: 2025-11-15 14:11:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bàn tay Thích Bạch Thương đang rũ xuống váy chợt run lên.

Nàng theo bản năng mở lòng bàn tay , như thể vẫn thể thấy đó m.á.u đỏ tươi đầm đìa nóng bỏng rát da, vết thương dữ tợn đáng sợ ở sườn eo đó, cùng thở ngày càng suy yếu của suốt chặng đường nhập kinh.

Cánh môi khẽ run, đuôi mắt của Thích Bạch Thương thấm lên một màu đỏ bừng như hoa diên vĩ.

Đôi mắt trong veo đen láy dâng lên nước như chỉ chớp mắt một cái liền thể tới.

Vân Sâm Nguyệt thoáng thấy, vội vàng dời ánh mắt: “Khụ, là sai. Ta  nên đề cập...”

“Mệnh của đúng là chỉ mành trèo chuông. Nếu nhập kinh trễ một khắc, ngay cả cũng năm chắc, liệu ... còn thể cứu trở về .”

Thích Bạch Thương chậm rãi úp lòng bàn tay khác lên, từng chút một nắm chặt đốt ngón tay đang run rẩy .

Giọng khi kím nén nức nở lộ  lạnh nhạt.

Nữ tử từ từ ngước khuôn mặt xinh lên.

“Cho nên, càng rõ.”

Giờ phút , nàng , nhưng là xinh lạnh lùng đến sợ hãi.

Giọng nhẹ nhàng cũng là sắc bén như lưỡi dao.

“Vì Tạ Thanh Yến tự thiết hạ sát cục ?”

“—!”

Vân Sâm Nguyệt run lên, rơi cả quạt.

Hắn giương mắt.

Chiếc quạt Thích Bạch Thương nhặt lên, trao trả về n.g.ự.c Vân Sâm Nguyệt.

Vân Sâm Nguyệt vô thức tiếp nhận, buột miệng lời tạ ơn, mới đột ngột sực tỉnh. Hắn vội vã phủ nhận, ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên: "Sao cô nương đây là do Tạ Thanh Yến bày ?"

"Đoán."

"Chỉ là đoán thôi ? Cô nương chỉ là một nữ tử khuê các ?!"

"Thích đại cô nương ... cô nương và Tạ Diễm Chi quả thật là trời sinh một cặp!"

"..."

Thích Bạch Thương nhíu mày, liếc .

Vân Sâm Nguyệt chợt nhớ Tạ Thanh Yến còn quá nhiều điều lo lắng, vẫn vạch trần lớp giấy cửa sổ , vội vàng ho khan một tiếng để che giấu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/281.html.]

Cũng may Thích Bạch Thương so đo chuyện nhỏ nhặt : "Trận ám sát , là do các ngươi 'từ thành '?"

"Cũng hẳn là thế. Hồ Phất Tắc tất nhiên động thủ, chẳng qua theo kế hoạch của , lẽ là lúc sứ đoàn Bắc Yên sắp rời khỏi biên cảnh Đại Dận." Vân Sâm Nguyệt lạnh một tiếng, "Khi , nội bộ Bắc Yên loạn, đổ vấy cái c.h.ế.t của Ba Nhật Tư cho Đại Dận. Đó đúng lúc là cơ hội để thu phục nhân tâm, thống nhất ý chí đối ngoại."

Thích Bạch Thương : "Hồ Phất Tắc thực sự tạo phản?"

"Đương nhiên, dã tâm lang sói của che giấu quá nhiều năm." Vân Sâm Nguyệt híp mắt, "Hiện nay tuổi của Lão Khả Hãn cao, Ba Nhật Tư tuy hữu dũng nhưng thiếu mưu lược, tâm tính non nớt, đúng là thời cơ nhất để mưu đoạt Khả Hãn chi vị."

"Bản đồ và mật tin từ ?" Thích Bạch Thương khó hiểu.

"Nửa thật nửa giả," Vân Sâm Nguyệt , "Tạ Thanh Yến từng chinh chiến ở Bắc Cương mười năm, giao thủ với quân Bắc Yên bao nhiêu . Nếu bắt tù binh Hồ, cài cắm nhãn tuyến mật thám, thì thể hiểu rõ từng mánh lới của đám giảo hoạt như mèo rừng đó ? Lại thể liên tiếp giành thắng trận?”

Thích Bạch Thương khẽ c.ắ.n môi, lạnh nhạt : "Nếu mật tin là giả, sợ Ba Nhật Tư thấu ư?"

"Cái gọi là , trăm trận trăm thắng. Mấy năm nay Tạ Thanh Yến sớm nắm giữ phong tục và mật ngữ của các bộ lạc Bắc Yên đến mức xuất thần nhập hóa. Dù ở Bắc Yên, cô nương cũng chắc tìm tinh thông hơn ."

Vân Sâm Nguyệt hiển nhiên thập phần tán thưởng tài trị quân tác chiến của Tạ Thanh Yến, thái độ đắc ý tựa như vinh dự chung.

Thích Bạch Thương suy nghĩ xoay tròn một vòng, cuối cùng dừng đất trống: "Vậy còn nhóm sát thủ bộ lạc Ô Rải thì ? Cũng là giả ?"

Vân Sâm Nguyệt bình tĩnh đáp: "Sát thủ là thật."

"Cái gì?"

"Có điều, họ đến ám sát Ba Nhật Tư, mà là để đoạt mạng Tạ Diễm Chi."

"?"

Vân Sâm Nguyệt lắc đầu thở dài: "Chuyện , một năm đến mười thì cũng ba năm lượt. Tạ Diễm Chi bá tánh Đại Dận kính yêu bao nhiêu, thì ở Bắc Yên, Tây Ninh, hận thấu xương bấy nhiêu."

"Ngay lúc , nếu tin bệnh tình nguy kịch truyền , e rằng Bắc Cương ăn mừng cả năm."

"..."

Thích Bạch Thương im lặng ngưng mắt, đầu ngón tay khẽ siết chặt. Sau một hồi, nàng mới khẽ khàng hỏi: "Hắn lợi dụng Ba Nhật Tư để gì?"

Vân Sâm Nguyệt khựng : "Cô nương đoán tới đây, thể . những bước tiếp theo... nếu Tạ Thanh Yến , cũng dám tiết lộ."

"Vân công tử còn điều gì dám ?" Thích Bạch Thương lạnh giọng.

Vân Sâm Nguyệt khổ: "Trong Trấn Bắc quân, quân lệnh như núi. Cô nương tin , nếu dám tiết lộ quân tình của Tạ Diễm Chi, khi c.h.é.m đầu , mắt cũng sẽ chớp lấy một cái."

"..."

Thấy Thích Bạch Thương dường như còn hỏi, Vân Sâm Nguyệt nén sự hiếu kỳ: " vẫn thể hiểu, cô nương đoán từ khi nào?"

"Một khắc ."

Thích Bạch Thương rũ mắt: "Ba Nhật Tư từng gặp ngươi, nhưng gặp nhiều . Lần Tạ Thanh Yến suýt mất mạng, ngươi tỏ quá bình tĩnh."

Loading...