Phong hoa hoạ cốt - 274

Cập nhật lúc: 2025-11-13 14:32:31
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Thanh Yến ôn hòa đáp lễ: “Điện hạ quá lời.”

“Ngựa săn chuẩn xong, trưởng ngại cùng trướng nghỉ tạm một lúc.” Nhị hoàng tử khoác tay lên vai Tạ Thanh Yến, kéo trong trướng.

Tạ Thanh Yến liếc qua phía , ngừng .

“Điện hạ, ngài còn quên một vị khách quý.”

“Ồ?”

Tạ Thông theo hướng Tạ Thanh Yến khẽ ý bảo, vặn thấy Ba Nhật Tư đang định cùng Thích Bạch Thương tiến khu săn bắn.

Vẻ vui xẹt qua ánh mắt , nhưng nhanh chóng đè nén xuống.

“Trách , chỉ lo mỗi trưởng, quên mất Tiểu Khả Hãn cũng tới …”

Thế là, khung cảnh hòa thuận ban đầu chèn thêm một Ba Nhật Tư, 'tâm cam, tình nguyện'.

Đáng tiếc, dù cũng là mang danh Sứ đoàn, Ba Nhật Tư thể chối từ, cứ thế Nhị hoàng tử lôi kéo, lưu luyến từng bước chân ngoái trông Thích Bạch Thương, cùng Tạ Thanh Yến, kéo trong trướng.

Thích Bạch Thương cùng Thích Uyển Nhi phía , theo .

“Tạ Công quả thực là tâm nhãn nhiều như tổ ong vò vẽ, dung nổi dù chỉ một hạt cát.” Thích Uyển Nhi cảm thán.

“Ân?”

Thích Bạch Thương hồn, thấy Uyển Nhi ban đầu tựa đang kìm nén hai phần , bắt gặp ánh mắt nàng quét tới, liền lập tức kìm nén khóe môi.

Thích Uyển Nhi vội vàng vẻ chuyện gì: “A tỷ đang suy tư điều gì?”

“Ta chỉ lấy lạ,” Thích Bạch Thương để ý đến động tác nhỏ Thích Uyển Nhi, : “Lần gặp Nhị điện hạ, hình như là như .”

Thần sắc Thích Uyển Nhi chút vi diệu.

Nàng đảo mắt quanh, liền nắm lấy tay Thích Bạch Thương, kéo nàng về phía khu săn b.ắ.n cách đó xa.

Chờ đến khi cách đó vài trượng còn một ai, Thích Uyển Nhi mới khe khẽ mở lời: “A tỷ qúa nhạy bén, vị biểu của , gần đây quả thật là tính nết đổi nhiều. Hôm nay là Tạ Công ở đây 'trấn', nên còn coi là .”

Thích Bạch Thương ngẫm nghĩ, liền chút hiểu : “Vì Tam hoàng tử còn cấu thành uy hiếp?”

,” Ngữ khí Thích Uyển Nhi chút phức tạp, “Thái độ khiêm tốn kính cẩn và chiêu hiền đãi sĩ đối với triều thần, giờ đây chỉ còn mỗi Tạ Công là còn 'hưởng' vài phần. Có điều, cũng , đừng , nếu Tống gia mà cái đuôi, e rằng hơn nửa vểnh lên tận trời .”

Thích Bạch Thương trầm ngâm: “Đó là chuyện thường tình của con .”

“A tỷ quả thật là tầm lòng độ lượng” — nàng khẽ, ánh mắt cong như trăng non, “ điều, thế nhân chẳng mấy ai hiểu như . Người trong triều bất mãn với biểu và Tống gia, càng lúc càng nhiều.”

Thích Bạch Thương liếc hướng lều lớn.

Nàng an ủi: “Không , nếu họ còn thể tạo thành uy hiếp, Tống gia chẳng hành sự như thế.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/274.html.]

Rốt cuộc, hiện nay, thực sự thể điều đó, trong mắt đời, cũng trở thành hàng với Nhị hoàng tử và Tống gia.

Tống gia… Thôi kệ, hôm nay du ngoạn, bàn đến những chuyện mất hứng .” Thích Uyển Nhi thôi, cuối cùng chỉ lắc đầu, kéo Thích Bạch Thương khu săn bắn.

Vì trận săn b.ắ.n , Cấm quân sớm dọn dẹp sạch sẽ rừng cây và các gò đất lớn nhỏ ở giữa từ hai ngày , các lối núi cũng thiết lập chốt chặn, cấm bá tánh .

Một lát , Nhị hoàng tử, Tạ Thanh Yến và Ba Nhật Tư bước khỏi lều lớn, ngự đài cao dựng tạm để quan sát. Con cháu nhà cao cửa rộng ở Kinh thành nhập tọa cũng xôn xao dậy, chào hỏi ba .

Thích Bạch Thương và Thích Uyển Nhi cũng ở trong đó.

Chỉ là Tạ Thanh Yến xuống chỗ Nhị hoàng tử sắp xếp, mà lập tức về phía chỗ của Thích Bạch Thương và Thích Uyển Nhi.

“Uyển Nhi,” Tạ Thanh Yến lướt qua mặt Thích Bạch Thương, dừng bước, rũ mắt Thích Uyển Nhi bên cạnh Thích Bạch Thương, giọng điệu ôn nhuận, “Điện hạ lời, ngươi và chung một bàn.”

“……”

Thích Uyển Nhi khựng .

Dưới ánh mắt cực kỳ hâm mộ từ xung quanh, nàng dậy, ngón tay cứng đờ chạm ống tay áo rộng rãi của Tạ Thanh Yến, theo , hướng về Nhị điện hạ đang trông về phía tạ lễ.

Chờ hành lễ xong dậy, Thích Uyển Nhi ngập ngừng khẽ : “Tạ Công, là mời A tỷ cũng cùng—”

“Không cần.” Người lạnh lùng cắt ngang, ánh mắt lướt qua Thích Bạch Thương đang rũ mắt một lời, “Nam nữ khác biệt, nên đổi chỗ. Thích cô nương, cô nương đúng ?”

“……”

Thích Bạch Thương vốn định tránh , giờ đây thể trốn thoát.

Nàng nâng cằm, ánh mắt ngước lên, thoáng đầu tiên, đó là vạt váy màu vàng nhạt của Thích Uyển Nhi và trường bào màu tuyết trắng của Tạ Thanh Yến chồng lên một cách mật.

Ánh mắt dừng , Thích Bạch Thương thẳng lưng ngẩng mặt, đối diện với đôi con ngươi đen như mực, rủ xuống nàng.

Hôm nay nàng nên đến đây.

Thích Bạch Thương như thấy .

Từng chữ thấm lạnh lẽo, toát từ cặp mắt u ám của .

Thích Bạch Thương siết chặt các đốt ngón tay lạnh ống tay áo: “Lời Tạ Công chí lý, Bạch Thương xin kính cẩn tuân theo.”

“Sarah!”

Âm thanh của Ba Nhật Tư vang lên, xua tan sự nặng nề vây quanh Thích Bạch Thương.

Thân hình tuấn tú, cao ráo của đổ một cái bóng dài bàn, đủ để bao trọn Thích Bạch Thương trong đó. Nàng đầu , đ.â.m mắt là nụ chân thành đến chút ngô nghê, chút tâm cơ, giấu diếm.

“Sarah, với Nhị hoàng tử của các ngươi , đồng ý cho cùng tỷ!”

“……”

 

Loading...