Phong hoa hoạ cốt - 273

Cập nhật lúc: 2025-11-13 14:31:34
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ là khỏi thành xa, thêm một chiếc xe ngựa đuổi kịp tới.

Không tránh né, chắn ngay phía xe ngựa của Thích gia.

Thích Bạch Thương chẳng hề hiếu kỳ đây là xe ngựa của ai.

Nàng chỉ về phủ.

Đáng tiếc, rõ ràng quá muộn. Xe ngựa Thích gia chỉ thể kẹp giữa hai chiếc xe ngựa khác, “áp” thẳng tiến đến khu săn b.ắ.n ngoại ô, cách Thượng Kinh hơn ba mươi dặm.

Vì một kẻ đầu 'câu nệ tiểu tiết' nào đó, cả ba chiếc xe ngựa đều coi như ung dung đến muộn.

Xe ngựa gần đến nơi xuống ngựa, chiếc xe của Ba Nhật Tư vượt lên, dừng họ một bước.

Thích Bạch Thương đến gần vén rèm cửa lên, thoáng thấy một đám công tử, cô nương nhà cao cửa rộng đến dự tiệc ở cách đó xa. Các nữ quyến nhà quan cũng ít.

Buổi du săn bắt đầu, rõ ràng là đang chờ đợi nhân vật mấu chốt còn xuất hiện.

Hoặc là kẻ ở chiếc xe phía , hoặc là kẻ ở chiếc xe phía .

Thích Bạch Thương cảm thấy đau đầu, bối rối —

Đến đông như , Nhị điện hạ thế nào thể chuyện riêng với Ba Nhật Tư mặt ?

Hay là, hôm nay chỉ đơn thuần là một buổi du săn?

Thích Bạch Thương đang miên man suy nghĩ, thì thấy một tiếng “Hụ” từ chiếc xe phía , xe ngựa liền chầm chậm dừng .

Nhớ đến nào đó ở phía , Thích Bạch Thương đột nhiên hồn, dậy: “Uyển Nhi, cùng Ba Nhật Tư hẹn, một bước.”

Uyển Nhi hinh hinh: “Được, A Tỷ chậm một chút.”

Thích Bạch Thương gật đầu, vén rèm, khom lưng bước khỏi xe ngựa.

Chỉ vì chút vội vàng, nàng còn thẳng thì phát hiện góc váy vách trong xe ngựa móc một góc.

Thích Bạch Thương khom lưng định gỡ.

Lại một bàn tay lạnh lẽo, thon dài, nhanh hơn, nắm lấy góc váy nàng, nhẹ nhàng kéo một cái.

Xoạt.

Góc váy liền rơi giữa các ngón tay thon dài của nọ.

“…”

Theo bàn tay đẽ như ngọc trúc , ánh mắt Thích Bạch Thương chầm chậm dịch lên.

Đối diện với

Tạ Thanh Yến một tuyết bào với hoa văn tùng hạc ẩn chìm viền bạc ngay bên xe ngựa.

Trong tay còn cầm góc váy của nàng.

“Sarah!”

Ba Nhật Tư từ xe ngựa bên trái chui , giơ tay về phía nàng, thiết tha mong chờ: “Hiện tại, ... thể đỡ tỷ xuống xe ?”

Gần như cùng lúc đó.

Người đang nắm giữ góc váy của nàng chậm rãi ngước mắt, bàn tay lạnh lẽo phất lên bên váy nàng, vươn thẳng về phía nàng.

“Thích cô nương, mời xuống xe.”

“…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/273.html.]

Cách đó xa, ánh mắt của một đám công tử, cô nương Thượng Kinh liên tục đổ dồn về phía .

Và ngay mí mắt.

Một bên trái, một bên xe ngựa, hai ảnh, một đỏ một trắng, giằng co.

Hai bàn tay, mang theo thế lực ngang , kiên quyết lùi bước, dừng mặt nàng.

Thích Bạch Thương: “…………”

Nàng về phủ.

Bây giờ, nàng bình tĩnh tự nhiên, trong xe, cứ thế về phủ ... Liệu còn kịp nhỉ ?

Giữa Tạ Thanh Yến và Ba Nhật Tư, Thích Bạch Thương trầm mặc hồi lâu,

Nàng chọn tự lực cánh sinh.

Thân ảnh nhỏ bé của nữ tử 'kiên cường' xuống xe ngựa một cách khó nhọc, cho hai cơ hội giơ tay giúp đỡ, vững vàng chạm đất.

Thích Bạch Thương phủi nhẹ bàn tay, nhấc vạt váy, cằm nhếch lên, ánh mắt thẳng thắn đón nhận cái từ đám đông cách đó xa, ung dung bước xuống từ bên xe ngựa.

Thích Bạch Thương định vòng qua bên trái xe ngựa thì cảm thấy lực đạo nhẹ nhàng kéo nàng .

Nàng đầu.

Một góc vạt váy vẫn còn gọn trong tay của Tạ Thanh Yến.

Thấy Ba Nhật Tư còn đang vòng qua đầu xe ngựa kịp trông thấy, Thích Bạch Thương khẽ nhíu mày: “Buông tay.”

Tạ Thanh Yến càng nắm chặt hơn, rủ mắt xuống nàng, trong đáy mắt là một tầng u tối sâu thấy đáy, yên tĩnh khiến khác cảm thấy lạnh lẽo thê lương.

Ánh mắt khiến Thích Bạch Thương chợt nhớ đến bộ dáng héo rút như quỷ của ở Lăng Uyển, tâm khỏi mềm .

Nàng dịu giọng gọi: “A Lăng.”

“——”

Ánh mắt Tạ Thanh Yến run lên, vạt váy liền tuột khỏi tay .

Khoảnh khắc tỉnh táo , cảm xúc trong mắt Tạ Thanh Yến bỗng chốc dâng trào, theo bản năng bước về phía ảnh đang xoay lưng về phía của Thích Bạch Thương.

Chỉ là khi kịp giơ tay kéo nàng về...

“Tạ Công, Nhị điện hạ đang ở đó.”

Thích Uyển Nhi xuống xe ngựa từ lúc nào, bước đến bên cạnh , khẽ nhắc nhở.

Ngay đó.

“Diễm Chi trưởng!”

Một giọng nam cao vút vang lên, thu hút ánh của .

Ngoài khu săn bắn, bước nhanh khỏi lều trại tạm thời chính là Nhị hoàng tử đương triều Tạ Thông.

Cung nhân, thị nữ hai bên đều quỳ gối hành lễ.

Thích Bạch Thương lập tức nghiêng , khẽ nép xe ngựa, cúi thấp cổ theo .

Cái sắc lạnh như của một con rắn chạy qua khiến nàng cảm thấy vô cùng khó chịu, chỉ rời khỏi tầm mắt đó.

Tạ Thông dấu vết thu hồi ánh mắt, nụ rạng rỡ, hiền hòa, bước đến mặt Tạ Thanh Yến: “Ta còn đang nghĩ thấy trưởng đến, còn đang định sai Cấm quân mở đường, tiến đến nghênh đón cơ!”

Hắn về phía Thích Uyển Nhi: “Hóa , là Uyển Nhi vướng chân ?”

Loading...