Phong hoa hoạ cốt - 265
Cập nhật lúc: 2025-11-13 14:24:42
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-13 14:24:42
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Nửa đêm canh ba.
Chiêu Nguyệt Lâu.
Ngụy Lân Trì đêm nay trú tại một nhã các trong Chiêu Nguyệt Lâu. Vì chuyện ban nãy, đ.á.n.h bao nhiêu nữ nhân đưa . Cuối cùng vẫn là tâm phiền ý loạn, đuổi hết tất cả ngoài, chính cũng chìm giấc ngủ từ lúc nào.
Chỉ là vì uống quá nhiều rượu, khó tránh khỏi dậy tiểu đêm. Hắn dậy khỏi giường, còn kịp khoác áo ngoài, bỗng một trận gió lạnh ập tới. Ngụy Lân Trì run b.ắ.n cả vì lạnh, tức đến mức hộc máu: “ 'Động tiêu hồn' cái gì chứ, ngay cả cửa sổ cũng đóng cho tiểu gia! Muốn c.h.ế.t ...”
Tiếng đột nhiên im bặt.
Chỉ vì khi , nơi tầm mắt một đang nghiêng bên cửa sổ. Đai lưng buộc chặt vòng qua eo, ủng cao gác hờ một bên, huyền bào bó sát, hộ giáp phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo như tuyết ánh trăng. Mà mặt đó, là một chiếc mặt nạ hồ ly mỉm .
“Ngươi... Ngươi...” Trong cơn hoảng sợ, Ngụy Lân Trì ngã bệt xuống đất, nghẹn ngào : “Ngươi, ngươi gì...”
Thân ảnh dịch , rơi xuống đất một tiếng động. Huyền bào rủ xuống. Tạ Thanh Yến chậm rãi giơ tay lên, siết chặt dây buộc tay. Dưới lớp hộ giáp, từng đốt xương ngón tay rõ ràng, sắc lạnh tựa mũi kiếm.
“Chẳng ngươi lấy dầu sôi tưới qua , lột sống một tầng da ?” Tạ Thanh Yến dừng bước, giẫm lên chiếc quần ướt đẫm vì sợ hãi của Ngụy Lân Trì, chậm rãi cúi xuống, một tay chế trụ đầu nọ, nở một nụ rợn , sắc lạnh như ma quỷ:
“Ta tới... chịu c.h.ế.t đây.”
“Đông……”
“Đông ——”
“Đông! Đông!!”
Gia Nguyên năm thứ mười tám, tháng Giêng, mùng hai, giờ Tỵ.
Tiếng trống Đăng Văn Cổ vang vọng chốn kinh thành.
Từng hồi trầm nặng, dội vách tường son, khiến lũ bồ câu nóc điện bay tán loạn.
Người đều — Đăng Văn Cổ là trống dành cho dân thường kêu oan, trăm năm mới một vang lên, chấn động nửa triều.
Ngoài Nam Trung Môn, mây sớm còn phủ sương. Một nam tử vận áo vải thô, tóc rối, hình gầy gò, đang giữa quảng trường đá xanh.
Sau mười hồi trống, đạp lên phiến đá cổng, hai chân run rẩy, đổ gục xuống như cây khô mục gãy.
Giữa tiếng xôn xao của bá tánh, kéo mạnh chiếc bao tải bên cạnh.
Vật trong bao nặng nề rơi xuống, lăn vài vòng, để một vệt m.á.u đỏ thẫm dài ngoằng nền đá.
Một tiếng thét chói tai vang lên từ đám đông.
Chiếc bao rách toạc, một t.h.i t.h.ể trồi — tứ chi chặt, da thịt nát bươm, m.á.u đọng đen sẫm, mùi tanh nồng lan khắp quảng trường.
Kẻ gần nhất kinh hãi lùi bước, ngã quỵ, kẻ bịt miệng nôn khan.
Nam tử áo vải quỳ sụp xuống, hai tay chắp , trán dập mạnh xuống đá xanh đến bật máu, giọng khàn khàn vang lên giữa cơn gió sớm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/265.html.]
“Thảo dân Quách Hoài Nghĩa ——”
Âm thanh , dẫu vỡ vụn, vẫn mang theo sức mạnh lay động lòng .
Máu từ trán nhỏ giọt, rơi lên phiến đá lạnh, hòa vệt m.á.u từ t.h.i t.h.ể — đỏ như lửa cháy.
“Thảo dân trạng cáo Ngụy Lân Trì, con trai của Dương Đông Tiết Độ Sứ, cùng Vạn Mặc, con trai của Thái Phủ Thiếu Khanh, ngang nhiên càn rỡ giữa phố chợ, bức hại con gái nhà lành, còn g.i.ế.c đoạt mệnh! Khiến cả nhà thảo dân tận vong trong tay kẻ ác! Lại cáo Thái Phủ Thiếu Khanh Vạn Bình Sinh, phạm tội bao che, tròn chức trách, dung túng nghịch tử hành hung, lấy công tư!!”
“Cầu —— Bệ Hạ minh xét!!!”
***
Thích Bạch Thương bàn trang điểm, lười biếng chống trán, mặc cho Liên Kiều đùa nghịch mái tóc dài óng ả cho nàng.
Bên ngoài viện, một tràng bước chân xôn xao xen lẫn tiếng nghị luận đuổi xa.
Đây là thứ ba .
Thích Bạch Thương rốt cuộc mới gượng dậy chút tinh thần từ cơn ngái ngủ: “Hôm nay trong phủ chuyện gì , sáng sớm ồn ào đến ?”
“Không chuyện trong phủ, là chuyện trong kinh ạ.”
Liên Kiều chải tóc, gương đồng: “Hôm nay trong kinh xảy một vụ huyết án kinh thiên động địa, cả Thượng Kinh giờ đều đang xôn xao bàn luận. Cô nương thức dậy muộn, nên mới đó.”
“Đừng úp úp mở mở.” Thích Bạch Thương nhếch mắt, lười nhác liếc nàng qua gương đồng.
“Ôi chao, nô tỳ úp mở, mà là hiện trường vô cùng huyết tinh, nô tỳ nào dám kể cho Cô nương …”
Nói , nhưng Liên Kiều vẫn nén nổi ham buôn chuyện.
Chẳng mấy chốc, nàng liền dứt khoát : “Cô nương còn nhớ, kẻ tên là Vạn Mặc từng gây rối ở Diệu Xuân Đường?”
Đôi mắt lười biếng vốn cụp xuống của Thích Bạch Thương khẽ nhướng lên: “… Nhớ, ?”
“Hắn điên !”
“……”
Thích Bạch Thương suýt nữa buột miệng rằng điên cũng gì là lạ , chẳng vẫn luôn một điên vẫn luôn lượn lờ quanh đó .
nàng khựng , nhận ý của Liên Kiều mắng , mà là sự thật hiển hiện.
Đêm qua còn là một khỏe mạnh, chỉ Tạ Thanh Yến dạy cho một trận bên đường, hôm nay hóa điên?
Lòng Thích Bạch Thương khẽ chùng xuống: “Vì hóa điên? Mà huyết án là ?”
“Bị dọa hóa điên! Cô nương còn nhớ chuyện một nữ tử thành Nam năm ngoái bức treo cổ , hôm nay chính trưởng của nữ tử đó gióng Đăng Văn Cổ! Mọi chuyện hóa là, một tên là gì đó cùng khi say rượu truy đuổi cô gái giữa đường, mạnh mẽ xông nhà dân, khi cường bức nàng, chúng còn nhẫn tâm bóp c.h.ế.t cô gái , mới dàn dựng hiện trường thành một vụ án treo cổ!”
“……”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.