Phong hoa hoạ cốt - 260

Cập nhật lúc: 2025-11-13 14:20:12
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy Tạ Thanh Yến tay cực nhanh — đến cả Thích Bạch Thương gần trong gang tấc cũng chỉ thấy một tia sáng lạnh lóe lên, kịp rõ.

đến lúc , con phố dài, trừ , những khác đều trốn xa.

Dưới vạt áo , đầu mũi kiếm vẫn còn nhỏ máu, giọt đỏ thẫm rơi xuống nền tuyết, tan như đóa mai giữa đông lạnh.

Cho nên, ngựa thương — dĩ nhiên chỉ thể là do .

“Tiểu tử! Ngươi sống nữa ?!”

Tên gia đinh cầm đầu giận dữ đến mặt mày méo mó, chỉ tay quát lớn:

“Công tử nhà nếu xảy chuyện, mười cái mạng ch.ó của ngươi cũng đủ đền! Đợi mà chu di cửu tộc !”

Tạ Thanh Yến khẽ nghiêng đầu, ánh mắt hững hờ, bật , nụ nhạt đến mức khiến lạnh sống lưng.

“Thế ?”

Cách lớp mặt nạ hồ ly, Tạ Thanh Yến khẽ , nghiêng : “Hắn c.h.ế.t ?”

“Ái —— đau c.h.ế.t tiểu gia !!”

Một tiếng kêu the thé vang lên.

Ngụy Lân Trì từ trong đống quầy hàng hỗn độn nâng dậy, trán dính máu, áo quần lấm lem, đau tức, giậm chân gào ầm lên:

“Vừa là ai?! Ai dám động đến ngựa của tiểu gia!?"

"Làm quỳ xuống! Quỳ xuống mà dập đầu xin tội cho lão tử!!”

“Ngụy chờ một lát! Để xem thử là kẻ nào sống c.h.ế.t, dám giương oai ở Vĩnh Nhạc phường —— hừm!”

Mùi rượu nồng nặc theo bước chân loạng choạng mà tới.

Kẻ mở miệng là một tiểu công tử áo gấm, mắt mờ men, đảo qua một vòng, trừng trừng khắp.

Thích Bạch Thương thoáng đối diện ánh mắt , liền khẽ sững .

Kẻ chẳng … chính là tên công tử bột hôm đến y quán gây sự, Huyền Khải quân dọa chạy trối c.h.ế.t đó ?

Nàng còn nhớ rõ — tên là Vạn Mặc.

Theo lời , Vạn Mặc là con trai của Thái Phủ Thiếu Khanh, quan hệ thích với Tống Thái Sư đương triều.

Khoan , Thái Phủ Thiếu Khanh?

Thái Phủ Tự.

'Nếu mỗi năm đều quân nhu thất thoát qua tay thương đoàn hồ, thì đó tuyệt đối nhỏ. Quân nhu từ ? Không thể tự nhiên sinh .'

'Huynh trưởng, trong triều ai quản lương thảo, quân dụng, tài vật?'

'Thái Phủ Tự.'

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/260.html.]

Ánh mắt Thích Bạch Thương sáng lên.

Huynh trưởng lý do chính đáng để 'sờ' đến Thái Phủ tự, nàng hình như ... tìm .

Thích Bạch Thương xoay , nhân lúc mấy tên gia đinh vây quanh Tạ Thanh Yến kịp phòng , nàng cong eo, chui tọt vòng vây của bọn chúng.

Mặt nàng lộ vẻ kinh hoảng, như là sợ hãi đến cực độ, chạy vội về phía thanh niên cầm kiếm còn vương m.á.u đang giữa đất trống.

“Phu quân!”

“?”

Tạ Thanh Yến gọi đến ngẩn , còn kịp định thần, liền thấy Thích Bạch Thương nhào tới.

Hắn theo bản năng giơ tay tiếp lấy .

Tiểu nữ tử hình như là sợ hãi đến hỏng , chui sâu trong lòng n.g.ự.c , ngón tay câu lấy vạt áo lông chồn của , kéo đến mức theo bản năng cúi thấp vòng eo, ôm lấy nàng.

Bên tai.

Môi nàng dán sát , âm sắc thanh nhẹ, thở như lan: “Làm lớn chuyện lên, đưa bọn chúng ngục của Đại Lý Tự.”

“……”

Cách lớp mặt nạ hồ ly, Tạ Thanh Yến từ từ ôm chặt lấy con gái trong lòng,  trầm thấp.

“Tuân mệnh, phu nhân.”

Đêm nay, trông coi công việc tại Đại Lý Tự, là Tiêu Thế Minh, Hữu Thiếu Khanh của Đại Lý Tự.

Có điều, trong công đường thêm một vị quan viên tự nguyện tăng ca, Thích Thế Ẩn. Hắn vùi đầu giữa chồng công văn chất cao như núi, bộ đều là hồ sơ nhiều năm liên quan đến Thái Phủ Tự. Hồ sơ nhiều đến mức gần như chôn vùi cả thể trong đó.

Tiêu Thế Minh mới dậy khỏi bàn, xoa xoa tấm lưng đau nhức cùng cổ gáy mỏi mệt, thêm củi lò sưởi. Vừa xoay ,  liếc sang bên cạnh, chỉ thấy Thích Thế Ẩn vẫn giữ nguyên tư thế đoan chính từ nửa canh giờ , đôi mày chau chặt, tay cầm bút ghi chép gì đó. Điểm khác biệt duy nhất, lẽ là chồng hồ sơ lật xem bên cạnh chất thêm một lớp nữa.

“Vô Trần , cứ theo đà của , e rằng năm nay gọi một tiếng Đại nhân .” Tiêu Thế Minh buông lời trêu ghẹo.

Thích Thế Ẩn chậm rãi ngẩng đầu khỏi chồng hồ sơ, : “Nếu theo đuổi con đường quan lộ, ngày chẳng tới Đại Lý Tự.” Hắn , xoa xoa hàng mày nhức mỏi của .

Tiêu Thế Minh rót hai chén , mang tới, quỳ xuống bên cạnh bàn đối diện Thích Thế Ẩn, đưa chén cho Thích Thế Ẩn, cúi đầu lướt mắt qua: “Từ năm ngoái thấy ngày ngày miệt mài lật xem, tra manh mối gì ?”

“Quả thật vài điểm khả nghi,” Thích Thế Ẩn trầm giọng , “chỉ là chứng thực rõ ràng, vẫn đem đến đối hỏi mới .”

Tiêu Thế Minh xong, khẽ lắc đầu, giọng mang chút bất đắc dĩ:

“Thái Phủ Tự vốn là trọng địa trong triều, nắm quyền lương thảo cùng tài chính quốc dụng. Nếu bản tấu vụ án chiếu chỉ tra xét, thể tùy tiện gọi đến thẩm vấn.”

Hắn khẽ dùng một lóng tay gõ lên quyển hồ sơ đang mở mặt:

“Ngay cả những thứ , cũng mượn cớ rà soát hồ sơ thường niên mới lấy đến tay . Nếu bằng chứng xác đáng mà khơi chuyện tra xét, e là chẳng những vô công, còn dễ rước họa.”

 

 

Loading...