Phong hoa hoạ cốt - 250

Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:16:35
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thích Bạch Thương cố gắng từ chối: “Ta cứ mặc xiêm y hôm qua là .”

xiêm y hôm qua của cô nương, khi lão , Tạ Công cầm .” Ma ma khó xử , “Lão thể thỉnh Tạ Công , nhưng cô nương thể chỉ mặc áo trong mà gặp chứ?”

“...”

, một hồi đẩy đưa thành, Thích Bạch Thương vẫn khoác lên bộ gấm đỏ tươi, vạt váy như kéo rải xuống nền.

Từ khi Thích phủ, Thích Bạch Thương chỉ thích màu nhạt, ít mặc đồ đỏ. Giờ đây, bóng dáng thiếu nữ da trắng nõn nà trong gương đồng sắc đỏ tôn lên càng thêm xinh diễm lệ, nàng nhất thời chút hoảng hốt.

Nàng nhớ đến chính khi gặp A Vũ trong mộng, nghĩ đến câu Tạ Thanh Yến thốt khi nàng ngất :

'Nếu nàng nhất quyết gả, bằng... tròn 'lễ động phòng' còn thiếu của chúng .'

“...”

Nhìn bộ hồng y thể sánh ngang với áo cưới , lòng Thích Bạch Thương rối bời.

Chẳng lẽ ... vẫn thể tránh khỏi ?

Thích Bạch Thương định thần, liền thấy Ma ma xoay thi Lễ: “Công tử đến.”

Nữ tử gương đồng cả kinh, ngước mắt.

Ngay cả tiếng mở cửa đóng cửa cũng từng thấy, trong gương, xuyên qua rèm châu, nàng phía chẳng từ khi nào bước một bóng áo trắng như tuyết bước .

Thích Bạch Thương chút bất an , nhưng mặt khác, nàng tiện mở miệng.

Chỉ đành Tạ Thanh Yến từng bước một tới mặt nàng.

Ma ma nhịn khen ngợi: “Cô nương rửa mặt chải chuốt xong, ngài xem, y phục  thích hợp với cô nương vô cùng, lão cũng nhiều năm thấy một mỹ nhân khuynh thành đến .”

“...”

Ánh mắt Tạ Thanh Yến dừng Thích Bạch Thương hồi lâu.

Mãi đến khi Ma ma nghi hoặc gọi thêm một tiếng “Công tử”, đó mới giật tỉnh hồn.

Ma ma đang chần chừ: “Chỉ là Công tử, ngày vui như , ngài mặc đồ trắng chứ?”

Môi mỏng Tạ Thanh Yến khẽ động, giải thích gì, nghiêng mắt sang một bên: “Đổng Ma ma lui ngoài .”

“Vâng, Công tử.”

Chờ đến khi Ma ma khỏi phòng, Thích Bạch Thương rốt cuộc mở lời: “Tạ Công định thả về, đúng ?”

“Yêu Yêu nếu sớm giác ngộ , thể tránh chút khổ sở đêm qua ?”

Tạ Thanh Yến tiến lên, âm thanh ôn nhu như ngọc, 'hoạ bì' khoác lên.

Thích Bạch Thương khẽ ngẩng đầu, lúc mới để ý — hôm nay đội quan mũ như thường.

Mái tóc dài chỉ buộc gọn bằng một dải lụa bạc, đuôi tóc rũ xuống lưng.

Trên trán còn ẩn giấu một sợi dây buộc đầu bằng đai lụa xanh ngọc, xen giữa suối tóc đen nhánh, nơi đuôi dây treo lủng lẳng một hạt ngọc hình nhánh trúc.

Màu ngọc phản chiếu ánh sáng, khẽ lay động theo từng thở của , khiến dung mạo vốn thanh tuấn của Tạ Thanh Yến càng thêm trẻ, gần như vương chút bụi trần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/250.html.]

Nếu hai mươi ba, — hôm nay sang tuổi hai mươi bốn,

thì chỉ dáng vẻ , hẳn ai cũng sẽ tưởng là một thiếu niên công tử tuấn tú thanh tuyệt như ngọc .

Thích Bạch Thương khẽ cau mày, ánh mắt thoáng qua một nét lạ lùng:

“Ngươi hôm nay… là chuyện gì ?”

Tạ Thanh Yến nhàn nhạt đáp, giọng điệu tựa hồ thờ ơ:

“Ta thể chuyện gì.”

“Nếu chuyện gì,” nàng chậm rãi hỏi , “vì ăn mặc thế ?”

“……”

Tạ Thanh Yến khựng .

Ánh mắt dừng, phảng phất như trong thoáng , điều gì đó trong lòng lặng .

Một khắc , khẽ hít sâu, vươn tay — những ngón tay thon dài, trắng đến gần như trong suốt, nhẹ nâng lên từ bên cạnh khay gỗ.

Trên khay đặt một chiếc chiếc khăn che mặt vân sa đỏ thêu kim đính châu.

Hắn cầm lấy, cúi xuống.

Động tác chậm rãi, như chủ ý.

Thích Bạch Thương giật , vô thức lùi , song vẫn cúi thấp, hình cao lớn nghiêng về phía nàng, chỉ một cái nhích đủ khiến nàng ngẩng mặt.

Hắn giơ tay, mang theo ấm nhàn nhạt, chậm rãi cài dải lụa tóc nàng.

Khoảng cách giữa hai gần đến mức thể rõ tiếng hít thở của .

Mùi hương như tùng mộc y phục thoảng qua, hòa với hương t.h.u.ố.c thoang thoảng từ tay nàng, khiến khí trong phòng tựa như cũng mềm .

Hắn cúi đầu, giọng mang theo ý , nhẹ mà trầm, rót thẳng tai nàng:

“Nếu chuyện gì, cùng nàng… thành lễ động phòng.”

“Có tính ?”

Thích Bạch Thương: “...”

Trong lòng lặng lẽ trợn trắng mắt với , nhưng nàng nhẹ nhàng thở .

Tuy rốt cuộc gì, nhưng ít nhất, động phòng là cởi áo tháo thắt lưng, sẽ giống như tình huống của nàng bây giờ, xiêm y trang sức càng mặc càng nhiều, rõ ràng là ngoài.

Thích Bạch Thương đang suy nghĩ, Tạ Thanh Yến buộc xong khăn che mặt cho nàng, nắm lấy cổ tay nàng, kéo nàng hướng phía ngoài.

“Tạ Thanh Yến, ngươi buông .”

Thích Bạch Thương định giãy giụa, liền phía đầu : “Ta giúp nàng điều tra sự việc phía Trạm Vân Lâu, cũng thể giúp nàng tìm kẻ chủ mưu hạ độc mẫu nàng.”

“...” Thích Bạch Thương đột ngột dừng , nhíu mày hỏi, “Ngươi gì?”

 

Loading...