Phong hoa hoạ cốt - 248
Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:13:27
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:13:27
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ngón tay đang nắm d.a.o găm của Thích Bạch Thương buông lỏng. Nàng tiến lên, kiểm tra mạch của Tử Tô, xác định Tử Tô chỉ là ngất , lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Thích Bạch Thương cau mày, vén rèm, trong.
Người nọ đang dựa nghiêng thành giường, chiếc sập của nàng.
Trên sập trải tấm chăn đỏ thẫm mà hôm nay Liên Kiều mới cho nàng. Liên Kiều hôm nay là Đêm Trừ Tịch, màu đỏ trừ tà, đón năm mới, là điềm .
Tạ Thanh Yến xách theo một bầu rượu, lơ đãng hồi lâu, thấy ánh mắt nàng dừng tấm chăn đỏ, khẽ rộ lên.
“Chưa xuất giá, vội vã như …”
Tạ Thanh Yến vuốt ve tấm chăn đỏ, dậy, về phía Thích Bạch Thương.
“Ta còn tưởng ngày đó nàng đau lòng vì . Hóa , là hận phá hỏng chuyện của nàng và Ba Nhật Tư?”
Thích Bạch Thương cau mày bầu rượu trong tay .
Vết thương lành dám uống rượu, đại phu nào gặp bệnh nhân thế đúng là tạo nghiệt tám đời.
Nàng ép nghĩ nữa, từ từ lùi về : “Tạ Thanh Yến, hôn kỳ của ngươi sắp đến, Bệ hạ cũng sắp hạ chỉ cho gả Bắc Yên. Dù ngươi hận An gia, thì nghiệt nợ trả, chúng từ nay đường ai nấy , hà tất dây dưa?”
Tạ Thanh Yến còn nhanh hơn nàng nhiều.
Hắn dễ dàng áp sát, một tay nắm lấy cổ tay giấu lưng của nàng, khiến cái túi mềm rơi xuống đất.
“Nàng thật sự gả?” Tạ Thanh Yến cúi đầu, ánh mắt sắc lẹm, gần như tàn nhẫn mà nàng.
Không là do ánh đèn lồng đỏ rực ngoài , do ánh nến chập chờn, mà viền mi mỏng mà sắc lạnh của ửng lên một màu hồng diễm lệ.
Thích Bạch Thương ép mặt , dám thẳng : “Phải. Ta cam tâm tình nguyện gả cho Ba Nhật Tư.”
“—”
Nhìn vẻ mặt quyết tuyệt của Thích Bạch Thương, Tạ Thanh Yến dường như nghĩ điều gì đó.
Hắn bật , giọng khàn khàn, đầy hận ý, “Đây là cách nàng nghĩ ... để trốn thoát khỏi ? ánh mắt chọn 'phu quân' của nàng chút . 'Phu quân' của nàng sợ là thể sống sót mà về, nàng việc gì 'vội vã' chôn cùng !”
Đồng tử Thích Bạch Thương co , kinh ngạc đầu: “Ngươi là ý gì?”
Tạ Thanh Yến thấy vẻ mặt sốt ruột che giấu của Thích Bạch Thương.
Ánh mắt khẽ d.a.o động, rõ là say trầm luân, chỉ thấy thì thầm: “Nàng lo sẽ c.h.ế.t, là... lo cho ?”
“—!”
Thích Bạch Thương thật sự sắp kẻ lý lẽ cho tức điên .
Nàng c.ắ.n răng: “Ta thấy vô bệnh nặng cầu sinh, ngươi cứ một lòng c.h.ế.t? Ngươi và đều sai, tại thể cùng sống?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/248.html.]
“Hắn cưới nàng, thì ... c.h.ế.t.”
Từng câu từng chữ của Tạ Thanh Yến lạnh lùng đến cực điểm.
“Dù , Hồ Phất Tắc cũng sẽ để cho sống.”
Thích Bạch Thương sửng sốt: “Hồ Phất Tắc là Thượng tướng của Bắc Yên ? Hắn tại g.i.ế.c Ba Nhật Tư? Còn Ba Nhật Tư, chuyện ?”
Đáng tiếc, lời còn dứt, nàng thấy ánh mắt Tạ Thanh Yến tối sầm .
Hắn , nụ như mang theo mùi m.á.u tanh, xé tan màn đêm ngoài cửa sổ: “Nàng vẫn lo cho ? Cẫn gả cho ?”
Lần đợi Thích Bạch Thương phản bác.
Nàng chỉ cảm thấy ngón tay lạnh như băng của Tạ Thanh Yến đặt lên gáy , nhẹ nhàng ấn một cái.
Cảm giác tê dại và bóng tối cùng ập xuống.
Trước khi ngất , Thích Bạch Thương thấy câu cuối cùng, lạnh lùng mà tàn nhẫn của Tạ Thanh Yến –
“Nếu nàng nhất quyết gả, bằng... tròn 'tân hôn' còn thiếu của chúng .”
***
Trong cơn hôn mê, Thích Bạch Thương mơ một giấc mộng dài, mộng hồi nhiều năm về .
Đó cũng là một đêm Giao thừa.
Năm , bệnh của An Vọng Thư chuyển biến nặng, dung nhan tiều tụy, tóc đen lẫn lộn sợi bạc, ngẫu nhiên mới ngày thể tỉnh táo, gắng gượng xuống giường.
Đêm Giao thừa năm đó, bệnh bà đột nhiên trở nặng, cả thôn trang bao phủ bởi mùi t.h.u.ố.c một ngày đêm. Dùng hết t.h.u.ố.c, Thích Bạch Thương bé bỏng nắm chặt ống tay áo v.ú già, van nài bà đưa thành bốc t.h.u.ố.c cho mẫu .
Theo tập tục Đại Dận, từ tối Giao thừa đến đêm Nguyên tiêu, lệnh cấm nới lỏng, cho phép bách tính tụ tập phố xá, mua bán náo nhiệt.
Vì lẽ đó, hôm , Thích Bạch Thương v.ú già trong sơn trang cùng, cưỡi xe ngựa tiến Thượng Kinh.
Trời còn sáng rõ, đêm Giao thừa náo nhiệt mới ngừng nghỉ hai canh giờ, đúng lúc nhà đóng cửa, tiệm t.h.u.ố.c cũng ngoại lệ.
Xe ngựa dừng phố lạnh lẽo.
Tuyết bay khắp nơi, cả trời đất dường như chỉ còn sót một màu lạnh lẽo.
Thích Bạch Thương bé bỏng khoác áo cẩm y lông chồn mềm mại, chờ bên cạnh lò sưởi trong xe. Gương mặt nhỏ ửng hồng lộ rõ vẻ lo lắng giấu , vùi sâu cổ áo lông chồn trắng muốt.
Mãi đến khi bên ngoài xe ngựa vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.
Giây lát , đó là một trận c.h.ử.i rủa và xô đẩy ồn ào, mơ hồ còn kèm theo tiếng quyền cước, khi vật chìm dần yên tĩnh, thì những âm thanh càng trở nên rõ ràng.
Tiểu Thích Bạch Thương mơ màng hỏi v.ú già, v.ú già cụp mi rủ mắt đáp : “Yêu Yêu cô nương, là một tiểu khất cái dơ bẩn, trang phục rách nát, lạnh lẽo như còn chỉ mặc áo đơn. Đầu năm mùng một đến tiệm t.h.u.ố.c ăn vạ, của tiệm t.h.u.ố.c ngại đen đủi nên đuổi nàng .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.