Phong hoa hoạ cốt - 247
Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:12:18
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:12:18
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ngay khoảnh khắc ánh mắt Tạ Thanh Yến tối sầm , Vân Sâm Nguyệt ngay đại sự , nhưng muộn.
Hắn kịp suy nghĩ, lao lên, đè Tạ Thanh Yến đang định dậy xuống sập: “Chờ ! Ngươi ít nhất cũng để hết chứ?!”
Gân xanh cổ Tạ Thanh Yến nổi lên, căng cứng như dây cung: “Nàng cung ?”
“...Sáng sớm hôm nay cung. Nàng đích thỉnh cầu với Bệ hạ, nguyện cùng Ba Nhật Tư kết mối lương duyên, lấy đại nghĩa hai nước trọng. Bệ hạ khen nàng trung thuận, tán thưởng nàng thấu hiểu đại nghĩa — hạ chỉ phong Quảng An quận chúa.”
Vân Sâm Nguyệt thở dài.
“Tính theo canh giờ, thánh chỉ giờ hẳn là hạ. Có lẽ sứ công đang đường đến Thích phủ để tuyên chỉ . Ngươi nữa, cũng chẳng thể đổi gì.”
Tạ Thanh Yến đến đó, ánh mắt thoáng tối, giọng lạnh rõ rệt:
“Việc … trưởng công chúa nhúng tay?”
Vân Xâm Nguyệt sắc mặt khẽ biến, ánh d.a.o động, đáp dè dặt:
“Nếu luận đến việc nàng thể cung hôm nay… hơn nửa là do trưởng công chúa nàng mở đường.”
“Ha…”
Tạ Thanh Yến khẽ, tiếng mang chút vui, mà lạnh buốt.
“Hay cho một nước cờ minh tu sạn đạo, ám độ trần thương.”
Thấy Tạ Thanh Yến định ngoài, Vân Sâm Nguyệt đau đầu : “Ngươi bây giờ xông cung cũng giải quyết gì ! Thánh chỉ ban liền thể thu hồi !”
“Ai cung?”
Tạ Thanh Yến thắt đai ngọc áo ngoài, khoác thêm áo choàng, sắc mặt lạnh như sương phủ lưỡi d.a.o mỏng –
“Nàng gả Bắc Yên... đích mang 'quà cưới' đến cho nàng, ?”
Một canh giờ .
Thích phủ, hành lang Tây Khóa Viện.
Trời tối mịt, nhưng khắp phủ giăng đèn kết hoa rực rỡ, chiếu sáng màn đêm như ban ngày.
Ngoài việc đây là Đêm Trừ Tịch, phần lớn vẫn là vì đạo thánh chỉ vàng óng .
Lúc , nó đang trong tay Thích Bạch Thương.
“...Là Quận chúa đó, còn thưởng bao nhiêu là trang sức phỉ thúy, lụa là gấm vóc,” Liên Kiều cố gắng khí vui lên, nhưng vài câu, chính miệng nàng cũng xịu xuống, “Cô nương, thật sự gả Bắc Yên ?”
Thích Bạch Thương siết chặt đạo thánh chỉ tưởng như nhẹ bẫng, nhưng thực chất nặng tựa ngàn cân trong tay.
“Đương nhiên là , chỉ là kế hoãn binh thôi.”
“Đây là thánh chỉ đó, kế hoãn binh gì mà đem cả bản đ.á.n.h cược ?” Liên Kiều lẩm bẩm, “Cô nương hai ngày trở về thấy tâm sự nặng nề, nô tỳ thấy đồng ý, rõ ràng là vì cứu cái tên Tạ Thanh—”
Lời còn dứt, Liên Kiều ánh mắt của Thích Bạch Thương quét qua, đành im bặt.
Thích Bạch Thương : “Đêm cung yến hôm đó, nếu ngăn cản, Bệ hạ hỏi đến . Dù thể dùng hình phạt trượng đ.á.n.h để kéo dài hơn một tháng, một tháng thì ? Chẳng lẽ một nữa chống Thánh Thượng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/247.html.]
Nếu thật sự như , e rằng kinh thành sẽ náo loạn một phen.
“Huống chi,” Thích Bạch Thương khẽ thở dài, giọng trầm xuống, “việc vốn dĩ là ván đóng thuyền .”
“Tống gia, từ khi Bệ hạ đăng cơ đến nay, vẫn luôn giữ lập trường chủ hòa, từng đổi. Mấy năm còn An gia thể sánh vai kiềm chế, nay An gia suy, triều đình phần lớn văn quan đều theo Tống gia một mạch. Còn là những kẻ chỉ bo bo giữ , tham dự dẫm một chân là lắm . Mong họ lên chống Tống gia ? Đó là mơ giữa ban ngày.”
Liên Kiều bĩu môi: “Vậy là gả ?”
“Ta , là kế hoãn binh mà.”
Thích Bạch Thương nhẹ giọng, “Dù cũng dựa thế, bằng nhân lúc gả Bắc Yên, mượn tay Ba Nhật Tư điều tra rõ vụ buôn lậu quân nhu. Nếu thật sự thể minh oan cho mẫu , báo thù …”
Nàng chợt , một nụ linh động, xinh , “Cùng lắm thì 'giả c.h.ế.t' đào hôn. Trời cao đất rộng, chẳng lẽ còn chỗ cho trốn ?”
“Cô nương nhẹ như lông hồng. Thật sự mà , lột mấy lớp da thể xong.”
Liên Kiều bất mãn lẩm bẩm, nhưng rõ ràng khi Thích Bạch Thương xong, sắc mặt nàng cũng thả lỏng nhiều.
Thấy sân viện ở ngay mặt, treo đầy đèn lồng đỏ, Liên Kiều khoác vai cô nương nhà , giúp nàng kéo chặt chiếc áo lông chồn: “Lạnh thật đó, thấy đêm nay chắc chắn sẽ tuyết lớn. Cô nương, tối nay nếu thức Giao thừa, nhớ mặc thêm áo!”
“Biết .”
Thích Bạch Thương mỉm đáp .
Hai chủ tớ xuyên qua hành lang, tiến trong viện.
Thích Bạch Thương Liên Kiều hai bước, bước gian nhà chính.
Nàng đang cúi đầu phủi những hạt tuyết đọng rơi xuống từ giàn cây ở hành lang, thì thấy trong sân phía , dường như tiếng “bịch” khẽ vang lên.
Như vật gì đó nặng nề rơi xuống đất.
“Liên Kiều?”
Thích Bạch Thương ngẩng đầu, định xoay , liền sững –
Trước mặt nàng vài bước, Tử Tô đang gục bàn, bất tỉnh nhân sự.
Thích Bạch Thương biến sắc, vội vàng .
Nàng thấy một gã đàn ông mặt mũi bình thường, mặt chút biểu cảm đang kéo Liên Kiều ngất xỉu sang một bên.
“Ngươi là ai?!”
Thích Bạch Thương lập tức giơ tay, ống tay áo trái rung lên, một túi mềm nhỏ gọn trong lòng bàn tay, tay thì nắm chặt lấy con d.a.o găm giấu lưng, bên lớp áo lông chồn.
nàng còn kịp rút d.a.o .
Trong phòng, cách một tấm rèm dày, một giọng nam trầm, lãnh đạm theo làn khói hương lượn lờ bay .
“Mới hai ngày gặp, Yêu Yêu quên ? Một lòng gả Bắc Yên, để cùng vị phu quân tương lai của nàng... cầm sắt hoà minh?”
“...Tạ Thanh Yến.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.