Phong hoa hoạ cốt - 246

Cập nhật lúc: 2025-11-12 14:11:13
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Có những chuyện… thể tính toán, thể thoái lui, thể bàn bạc kỹ hơn. cũng những chuyện… thể.” Tạ Thanh Yến khẽ cúi đầu, giọng trầm thấp đến mức gần như tự giễu:“Huống hồ, Tạ mỗ vốn dĩ nên c.h.ế.t. C.h.ế.t ở , cũng là để chuộc tội. Có khác gì .”

Thích Bạch Thương bất giác siết chặt miếng gạc trong tay.

Nàng cau mày, tăng tốc độ bôi thuốc, như thể sẽ khiến cảm giác ngột ngạt, bức bối và tê dại trong lồng n.g.ự.c tan .

Tạ Thanh Yến nhận , giọng khàn khàn tựa như : “Nếu c.h.ế.t , Thích cô nương hẳn cảm thấy vui vẻ vì giải thoát lắm.”

“...Phải!”

Thích Bạch Thương rốt cuộc nhịn nữa, nàng bôi nốt vết thương cuối cùng lưng , c.ắ.n răng ném miếng gạc xuống, hậm hực dậy: “Ngày Tạ công luận tội xử trảm, nhất định sẽ sai đốt mấy tràng pháo trong hậu viện Thích phủ! Ăn mừng một phen!”

Nghe sự tức giận trong giọng , Tạ Thanh Yến xoay , bắt lấy cổ tay Thích Bạch Thương.

Hai đối mặt.

ánh mắt Thích Bạch Thương đột nhiên một mảng màu xanh biếc rủ xuống n.g.ự.c thu hút.

“Đây là?”

Không đợi Thích Bạch Thương rõ, sắc mặt Tạ Thanh Yến khẽ biến, đột ngột buông cổ tay nàng , một tay nắm chặt lấy miếng ngọc bội mà kịp cất vì sự xuất hiện đột ngột của nàng.

Đây là đầu tiên Thích Bạch Thương thấy Tạ Thanh Yến lộ cảm xúc rõ ràng đến thế, đang hoảng loạn.

Bàn tay đang vươn của nàng bất giác dừng .

“Chỉ là một miếng ngọc bội,” Tạ Thanh Yến lưng , động tác kéo theo vết thương khiến ho khan, giọng khàn khàn vài phần chật vật, “Là tín vật của khác. Không tiện để Thích cô nương xem.”

Người khác…

Thích Bạch Thương khoanh tay: “Xem phản ứng của Tạ công, còn tưởng đó là vật gì quý hơn cả tính mạng.”

“Với Tạ mỗ, nó quý hơn cả tính mạng.”

“…”

Thích Bạch Thương im lặng trong chốc lát, khẽ nghiêng , như thể từng thấy lời .

Nàng bước đến chiếc bàn bên cạnh, xuống, cầm bút bắt đầu chép phương t.h.u.ố.c cho Tạ Thanh Yến.

Một lúc lâu , giấy loang mực, hương t.h.u.ố.c thoang thoảng hòa cùng mùi tuyết ngoài hiên.

Bên ngoài cửa sổ, ánh sáng mờ của tuyết chiếu , nhợt nhạt như giấc mộng.

Nàng đặt bút xuống, nhấc tờ phương thuốc, thổi nhẹ cho khô mực, khẽ mím môi, giọng nhẹ như gió:

“Là… Uyển Nhi tặng ngươi ?”

“…”

Trên sập, vai Tạ Thanh Yến khẽ run, nghiêng đầu , tránh ánh của nàng.

Thích Bạch Thương cảm thấy trái tim thắt , tựa như tiếng trống dội lên trong n.g.ự.c bỗng chùng xuống, dũng khí ban nãy đối đáp trôi chảy với , cũng theo đó tan mất.

Nàng chờ trả lời, dậy, đem phương t.h.u.ố.c đặt chặn giấy

“Cứ theo đơn t.h.u.ố.c mà bốc, cách sắc t.h.u.ố.c và kiêng kỵ đều ở cuối đơn. Chúc Tạ công sớm ngày bình phục.”

Nói dứt, nàng thu xếp hòm thuốc, cõng lên vai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/246.html.]

Bước vài bước, khựng giữa gian phòng tĩnh lặng.

Hai , một , một , đều lưng với .

Ánh đèn chập chờn, chiếu lên cách — dài như vạn dặm.

Giọng Thích Bạch Thương khẽ vang, nhẹ đến mức tưởng như một tiếng thở:

“Ta với Uyển Nhi… giống .”

“Cầu chính là một lòng một .”

“Ngài nếu thật lòng cùng nàng mối duyên mỹ mãn, ân ái mặn nồng, thì nên sớm dứt hết tâm tư ngắm hoa lộng cỏ.”

“Đại hôn của ngài cùng nàng định, xin đừng vì khác mà khiến lòng nàng tổn thương.”

“Hãy quý trọng mắt.”

“…”

Trong gian tĩnh mịch, lời nàng như sợi tơ mỏng, chạm tan.

Cho đến khi hương thơm thoang thoảng lưng tan biến, cánh cửa lạnh lùng khép .

Tạ Thanh Yến ho khan, cúi đầu, miếng ngọc bội đang yên trong lòng bàn tay.

“Ân ái mặn nồng.”

Hắn lặp , âm cuối run rẩy tựa tựa giễu, siết chặt miếng ngọc bội lồng ngực.

“Yêu Yêu... nếu  c.h.ế.t, tương lai, ai sẽ là cùng nàng... ân ái mặn nồng?”

Hai ngày , là Đêm Trừ Tịch.

Tạ Thanh Yến ở phủ Trưởng công chúa dưỡng thương ba ngày, hề lên triều. Kể từ trận ồn ào nhỏ hai ngày , Minh Nguyệt Uyển cũng trở nên yên tĩnh.

Trưởng công chúa quả thực nhân từ, dù ngày đó tức giận bỏ , nhưng hai ngày nay việc sắc thuốc, đưa t.h.u.ố.c vẫn do một tay bà , giao cho khác.

Tạ Thanh Yến cũng nhờ hai, ba ngày yên tĩnh.

Chỉ là, yên tĩnh đến mức chút quá mức.

Chiều ngày Trừ Tịch, con chim đưa tin mà Tạ Thanh Yến thả cuối cùng cũng mang về một

Vân Tam công tử, đang lén lút chui từ cửa sổ.

“Phủ Trưởng công chúa bây giờ đúng là tường đồng vách sắt. Ngươi hôm nay đây tốn bao nhiêu công sức ?”

Vân Sâm Nguyệt lẩm bẩm, phủi lớp bụi , chán ghét Tạ Thanh Yến: “Ngươi mau gọi tên đầu gỗ từ bên cạnh Thích Bạch Thương về đây , ở đây, cần tốn sức như ?”

“Bớt nhảm, trong cung thế nào ?”

“…”

Nhắc đến chuyện , động tác phủi quần áo của Vân Sâm Nguyệt cũng chậm .

Hắn chần chừ tiến lên: “Hai ngày , đưa Thích Bạch Thương đến gặp ngươi, hai bàn bạc kế hoãn binh gì ?”

Tạ Thanh Yến ngừng , từ trong bóng tối đầu : “Kế hoãn binh gì?”

“Ví dụ như... tạm thời đồng ý lời cầu hôn…”

Loading...