Phong hoa hoạ cốt - 239

Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:23:35
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vậy mà giận  ?” Tạ Thanh Yến cúi , một nữa tháo chiếc xích vàng khóa cho Thích Bạch Thương khi xuống xe: “Ngày ở mã cầu tràng, nàng cùng nam nhân khác mật, vui vui vẻ vẻ cùng du ngoạn, đây còn mà.”

“Mã cầu tràng?”

Thích Bạch Thương cứng , nhíu mày: “Ngươi nếu thích Uyển Nhi cùng Vân Tam giao du, thẳng là , cớ gì giận ch.ó đ.á.n.h mèo khác?”

“?”

Ngón tay Tạ Thanh Yến đang cởi xích vàng cho nàng khựng , ngước mắt nàng một cách đầy ẩn ý.

Thích Bạch Thương thích ánh mắt lúc của Tạ Thanh Yến, tựa như lột sạch quy củ lễ giáo, nuốt chửng nàng bụng, ánh mắt trần trụi cực kỳ, đầy tính xâm phạm.

Không hiểu nàng thấy chột , đành chuyển mắt , cũng nhảy sang đề tài khác: “Ba Nhật Tư, là Tiểu Khả Hãn Bắc Yên?”

“Không sai.”

“Ngươi dường như, cố ý tiếp cận bọn họ?”

“……”

Tạ Thanh Yến thẳng dậy, quấn dây xích vàng quanh ngón tay thưởng thức. Nghe nàng hỏi, khóe môi mỏng của khẽ nhếch lên, tỏ ý kiến.

Thích Bạch Thương nhịn truy vấn: “Vì ?”

Nàng ngừng một chút, hạ giọng đến mức nàng cho là thấp nhất, chỉ đủ để hai thấy: “Ngươi thật sự mưu nghịch ?”

Tạ Thanh Yến khẽ lạnh: “Ta, đối với việc Hoàng đế hứng thú.”

Thích Bạch Thương ngẩn .

Ngữ khí Tạ Thanh Yến bình thản. Giống như đối với một thứ thể dễ như trở bàn tay nắm lấy khinh thường.

Tạ Thanh Yến buông tay, dây xích vàng rơi xuống kêu khẽ.

Hắn nhàn nhạt :

“Dưới chân ngai vàng là núi đao biển lửa. Muốn bước lên… xẻo dần từng phần nhân tính của .”

“Còn …”

Khóe môi cong nhạt, tựa .

“Ta chỉ .”

Hơi thở như chạm tai nàng, giọng nhẹ mà nguy hiểm:

“Làm , cùng Yêu Yêu của hưởng hết cực lạc trần gian.”

“……”

Thích Bạch Thương lời vô sỉ thành thói quen.

quen thì quen, tim nàng vẫn khẽ nhảy lên một nhịp.

Nàng nghiến răng :

“Chuyện ma quỷ… hết bài tới bài khác.”

Tiếng vó ngựa gõ mặt đường lát ngọc, đá phiến ngân vang từng tiếng lộc cộc. Đoàn xe chậm , cuối cùng dừng hẳn.

Tạ Thanh Yến đưa tay kéo rèm xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/239.html.]

Phía là cung đình nguy nga, tường thành phủ một lớp sáng bạc, những hoa văn rồng phượng tường mơ hồ hiện lên, giống như cảnh trong mộng.

Thích Bạch Thương chỉnh váy áo, bước xuống xe.

Góc cung tường xa, một cung nga đợi từ lâu, cung kính cúi đầu, dám thẳng.

“Nàng sẽ dẫn nàng yến.”

Tạ Thanh Yến cạnh liễn xa, giọng bình thản.

Thích Bạch Thương vốn cách xa , lời liền nhanh chóng rời , nhưng là trong chớp mắt đó, nàng nhớ một việc, dừng .

Nàng lưng về phía , hỏi: “Đoàn sứ thần Bắc Yên nhập kinh, thật sự chỉ ý hòa đàm, còn ý đồ nào khác?”

Tạ Thanh Yến khựng một chút, khẽ : “Chỉ dựa cuộc giằng co , Yêu Yêu thấu nhanh như . Giữ nàng mãi trong khuê phòng đúng là uổng phí. Nàng nên trung quân trướng của , quân sư, mưu sĩ mới đúng.”

“Ngươi thì thôi,” Thích Bạch Thương nhíu mày, nghiêng mặt tránh, “đừng đem mấy lời đó lừa gạt cho qua chuyện.”

Tạ Thanh Yến thở dài : “Bắc Yên giống Đại Dận. Bọn họ là bao gồm nhiềubộ lạc mà hợp thành. Bộ lạc thì lớn nhỏ khác , cho nên quyền thế cũng dựa đó mà phân cao thấp. Trong sứ đoàn, kẻ hoà đàm, cũng kẻ chỉ phục tùng theo ý .”

Thích Bạch Thương vẫn gì, vẫn im lặng chờ hết.

“Có điều.”

Tạ Thanh Yến chậm rãi ngẩng mắt, nét mặt phẳng lặng tựa nước giếng cổ, giọng nhẹ như đang thuật một chuyện bình thường, chẳng liên quan gì đến cả:

“Nếu c.h.ế.t… thì chẳng cần hoà đàm gì nữa.”

“……”

Quả nhiên.

Thích Bạch Thương thở dài trong lòng, xoay , nàng mặt Tạ Thanh Yến.

Ngước mắt đối diện với ánh mắt Tạ Thanh Yến, dùng giọng chỉ hai thể thấy, : “Nói cho ám vệ của ngươi, một khi gặp nạn, mặc kệ là sống là c.h.ế.t, cần đến tìm .”

Thích Bạch Thương trở tay, từ lấy một chiếc túi gấm cực nhỏ, đưa cho Tạ Thanh Yến.

“Viên t.h.u.ố.c , tuy chắc thể giải bách độc, nhưng ít nhất thể treo mạng kéo dài thời gian. Nếu tình thế nguy cấp, nhớ ăn .”

Tạ Thanh Yến ngừng hồi lâu, mới giơ tay, ngón tay vươn về phía lòng bàn tay Thích Bạch Thương: “Là nàng chế?”

“Ta bản lĩnh như , t.h.u.ố.c là lão sư tặng cho. Luận về y thuật, thiên hạ còn ai hơn lão sư.”

Thích Bạch Thương thấy lấy túi gấm, liền thu tay xoay .

tay nàng còn kịp rũ xuống, Tạ Thanh Yến nắm lấy cổ tay, kéo về phía , rút ngắn cách của hai .

Thích Bạch Thương kinh ngạc ngước mắt: “Ngươi—”

“Ta đối xử với nàng như thế, vì còn cứu ?” Tạ Thanh Yến thấp giọng chằm chằm nàng.

Thích Bạch Thương nhíu mày: “Chuyện riêng tạm thời nhắc tới. Ngươi nhiều cứu mạng , bất kể vì nguyên nhân gì, sẽ lấy oán trả ơn.”

sẽ.”

Tạ Thanh Yến kề gần, “Yêu Yêu từng qua, chuyện Đông Quách và sói ? – Nàng cứu sói, sói chỉ ăn nàng.”

Cung nga bên đợi lâu chờ , về phía , Thích Bạch Thương giãy giụa thoát , bực đến mức nhấc chân đá Tạ Thanh Yến một cái: “Không con sói vong ân phụ nghĩa đó cuối cùng cũng c.h.ế.t ?!”

 

Loading...