Phong hoa hoạ cốt - 238

Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:22:03
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Danh tiếng Huyền Khải Quân hiện nay vang khắp Bắc Yên, mà ngay từ lúc ban đầu, chính dẫn đầu Huyền Khải quân để cho một vết sẹo nhục nhã nhất.

“Thì , thiếu niên tướng quân năm đó chính là Tạ soái. Những năm gần đây, thật sự khiến tìm kiếm đến khổ.” Hồ Phất Tắc từng chữ như nặn qua kẽ răng, mặt vẫn mang ý , nhưng vết sẹo nơi khóe mắt từ từ đỏ lên, sung huyết, như nứt vỡ.

Tạ Thanh Yến như hề , ôn nhuận điềm đạm gật đầu: “Chính là tạ mỗ.”

“Đáng tiếc, sớm Tạ tướng quân ngày sẽ phạt diệt Tây Ninh, uy h.i.ế.p Bắc Yên, thì năm đó Hồ Phất Tắc dù liều mạng , cũng nên 'giữ' Tạ tướng quân ở Đề Long.”

Lời từng chữ sát khí tứ phía.

Tạ Thanh Yến lông mi cũng hề chớp, Hồ Phất Tắc, ôn hòa : “Ngươi .”

“—!”

Gân cổ Hồ Phất Tắc nhảy lên, đôi mắt tròn giận dữ mở to như mãnh hổ, tiến lên một bước: “Tạ tướng quân một  tại đây, hộ vệ, ngay cả binh khí cũng mang theo, chẳng lẽ sợ chọc giận dữ, đương trường huyết b.ắ.n năm thước?”

“Hồ Phất Tắc.” Ba Nhật Tư thấp giọng quát, song kịp gì thêm, vành tai khẽ động, do dự dời ánh mắt, về phía chiếc xe ngựa Tạ Thanh Yến mới bước xuống.

Nghe xong lời Hồ Phất Tắc, phía Tạ Thanh Yến, đám giáp sĩ Huyền Khải lập tức sắc mặt lạnh xuống.

Siết chặt mạch đao trong tay, mũi đao nặng nề quật xuống đất.

Đoàng!

Phiến đá xanh vỡ , hằn một lỗ sâu.

Tạ Thanh Yến quát nhẹ giáp sĩ phía .

Rồi Hồ Phất Tắc, bình thản :

“Tướng bại trận, dựa mà khoe 'dũng'?”

“—!!”

Toàn Hồ Phất Tắc căng như dây cung kéo đến cực điểm.

Sắc mặt Ba Nhật Tư đột biến, tâm tư dò xét chiếc xe ngựa nữa, một tay kéo Hồ Phất Tắc, liên tục lùi về hai bước.

“Hồ Phất Tắc!” Ba Nhật Tư trầm giọng cảnh cáo.

Hồ Phất Tắc giật tỉnh . Hắn xoay bốn phía, thở dồn dập, chỉ mấy tức liền trông thấy — đỉnh tường cung cách đó xa, lóe lên một vệt sáng chói.

Là nỏ thủ mai phục.

Nếu nãy thật sự xuất thủ… kẻ đổ m.á.u Tạ Thanh Yến — mà chính là .

“……”

Sau lưng Hồ Phất Tắc thoáng lạnh buốt, mồ hôi rịn . Ánh mắt trầm , thẳng đối diện, qua như công tử ôn hòa, phong nhã, khí chất mềm mại như gió xuân.

, nhận , sai .

Vốn là cố tình giả vờ tức giận, dùng lời công kích Tạ Thanh Yến để dò xét thực hư. Không ngờ “giả vờ tức giận” thành thật tức, Tạ Thanh Yến một câu chặn ngược, khiến ngậm bồ hòn mà phản bác .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/238.html.]

Hồ Phất Tắc hít sâu một , ánh mắt từ phẫn nộ chuyển sang sáng rực. Rồi bất ngờ bật sảng khoái:

“Được lắm ! Được lắm ! Anh hùng xuất thiếu niên! Chỉ tiếc Bắc Yên !”

Dứt lời, Hồ Phất Tắc , trở về đoàn sứ thần.

Ánh mắt Tạ Thanh Yến thâm thúy.

Hắn dừng bóng lưng Hồ Phất Tắc chốc lát, chút tiếc nuối chuyển ánh mắt sang Ba Nhật Tư: “Tiểu Khả Hãn rời , là còn điều gì phân phó?”

Ba Nhật Tư nheo đôi mắt xanh lam . Hắn giỏi tiếng Đại Dận phổ thông, trực tiếp dùng Bắc Yên ngữ hỏi:

“Ngươi hôm nay… cố tình thế? Muốn lấy đầu Hồ Phất Tắc?”

Tạ Thanh Yến lộ vẻ kinh ngạc: “Đại Dận lấy lễ pháp đầu, Tiểu Khả Hãn lời ?”

Ba Nhật Tư nhíu mày: “Ta thích vòng vo.”

“Thích thích, dùng dùng, vốn là hai chuyện khác ,” Tạ Thanh Yến thở dài: “Tiểu Khả Hãn một ngày còn phân biệt , thì một ngày chỉ thể tướng, mà thể ... thành soái.”

“……”

Ba Nhật Tư thích đề tài , đơn giản thẳng đầu , về phía xe ngựa Tạ Thanh Yến xuống: “Trong xe còn khác?”

Nghe lời , thần sắc Tạ Thanh Yến vốn bình thản liền lạnh .

Hắn ngước mắt .

Ba Nhật Tư nghiêng tai lắng , chuyển sang tiếng Đại Dận phổ thông, thử hỏi: “Nghe thở, là ... nữ tử?”

Tạ Thanh Yến rũ mắt, ngữ khí thờ ơ : “Tạ mỗ hoang dâm, giấu một vị mỹ cùng vui vẻ một chút cung yến mà thôi.”

“……”

Trong xe bùm một tiếng nhỏ.

Như là dây xích vàng va thành xe ngựa, mang theo oán khí.

Ba Nhật Tư hiển nhiên cũng ngờ Tạ Thanh Yến thể mặt đổi sắc lời như , cứng họng một lúc lâu mới mở miệng: “Bắc Yên đồn rằng, Tạ tướng quân gần nữ sắc.”

“Biên cương lạnh lẽo, khó gặp giai nhân. Kinh thành phồn hoa, một bóng hồng cũng đủ khiến lòng say đắm. Tiêu hồn động hoa mẫu đơn… dù ' quỷ' cũng uổng.”

Tạ Thanh Yến thẹn mà đáp.

lời văn hoa mỹ cảnh, đối với một tháo hán bất đồng ngôn ngữ phần nghiêm trọng Ba Nhật Tư, gần như vịt sấm, một chữ cũng hiểu.

Chẳng qua, lời vốn dĩ cũng để cho Ba Nhật Tư .

Sau vài lời khách sáo tiễn , Tạ Thanh Yến trong xe ngựa, đối diện với một chiếc chén vàng bay tới.

Tạ Thanh Yến nhẹ nhàng nghiêng .

“Phanh!” Chén vàng sượt qua áo lông chồn của , tạo tiếng vang sắc lạnh thành xe.

Tạ Thanh Yến nhặt chén vàng lên, tùy ý đặt lên bàn, cởi bỏ áo lông chồn, để lộ dấu c.ắ.n thấm huyết sắc chói mắt nơi chiếc cổ thon dài.

Loading...