Phong hoa hoạ cốt - 234

Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:16:32
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"—– Ngươi ...  vô sỉ!" Thích Bạch Thương giận dữ nhấc chân toan đá .

Đáng tiếc chút công phu chân cẳng , mặt Tạ Thanh Yến chẳng khác nào múa rìu qua mắt thợ.

Hắn thậm chí mắt cũng nâng, tiện tay chặn cú đá của nàng, còn trở tay nắm chặt, cầm lấy mắt cá chân nàng, nâng lên như thưởng thức, khẽ dùng lực.

"…!"

Thích Bạch Thương chợt nhớ tới cảnh tượng hôm qua ở trường đua ngựa, khi nắm mắt cá chân nàng, đường hoàng giữa chốn đông nàng dẫm lên xuống ngựa.

Khuôn mặt trắng nõn, thanh lệ của nữ tử lập tức ửng hồng nhuộm thấm, hàng mi run rẩy. Ánh mắt căm giận liếc càng khiến đôi mắt nàng long lanh, tuyệt diễm động lòng .

Tạ Thanh Yến cúi thấp nàng, hầu kết cổ khẽ lăn.

Hắn uống cạn rượu gạo trong chén, buông mắt cá chân nàng . ngay khoảnh khắc nàng cho rằng thoát nạn, cúi xuống, nhẹ nhàng kiềm chặt cằm nàng, bức nàng đón nhận một nụ hôn tràn đầy hương rượu gạo trong sự kinh hoảng.

"Ô… khụ khụ!"

Thích Bạch Thương gần như rượu gạo sặc, tránh mà nơi nào trốn .

Xích vàng buộc cổ tay nàng, siết cằm nàng, điên cuồng xâm phạm, mạnh mẽ lướt qua môi răng và đầu lưỡi nàng. Cứ như thể ban cho nàng rượu gạo, luyến tiếc để sót một giọt nào mút .

Nụ hôn của Tạ Thanh Yến giống một cái hôn, mà giống như một sự đoạt lấy, kéo nàng đồng quy vu tận.

Hắn dâng n.g.ự.c và tử huyệt cho nàng, sợ nàng thật sự đ.â.m một nhát dao.

Hắn là một kẻ điên, hủy hoại khác ... cũng tự hủy hoại chính .

Thích Bạch Thương hôn đến hỗn độn, trong đầu chỉ còn những ý niệm và cảm xúc hỗn độn, thở quanh quẩn, tràn ngập mùi rượu gạo hòa lẫn với hương tùng mộc lạnh lẽo .

Khi nàng tưởng chừng sẽ c.h.ế.t đuối trong luồng hương khí của , từ từ buông những ngón tay thon dài đang siết gáy nàng, cũng rời khỏi môi lưỡi nàng.

Hắn lùi , nhưng lùi hẳn. Thay đó, cúi thấp hơn, hôn xuống khóe môi nàng, l.i.ế.m sạch vệt rượu tràn giữ từ kẽ môi. 

Tạ Thanh Yến nâng chén cạn, đối diện với ánh mắt căm giận phức tạp của Thích Bạch Thương.

"Tạ Thanh Yến, hôm nay là cung yến." Thích Bạch Thương thấy giọng khàn c.ắ.n nuốt. Má nàng nóng, nhưng giấu vệt ửng hồng mới , gì.

Tạ Thanh Yến để tâm: "Cung yến thì thế nào."

"Thánh Thượng triệu, bách quan cung, ngươi loại chuyện ngay đoàn xe cung…" Thích Bạch Thương suy nghĩ một lượt, chỉ thể lấy điều để áp chế . "Dù ngươi để lễ giáo mắt, chẳng lẽ ngay cả Bệ hạ cũng dám để trong mắt?"

"Bệ hạ?" Tạ Thanh Yến rủ mắt, ngừng giây lát, nhạt một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/234.html.]

Tiếng nhạo cực kỳ lạnh lùng, dửng dưng, mang đầy ý châm chọc.

Thích Bạch Thương thấy n.g.ự.c chợt lạnh. Sắc mặt ửng hồng của nàng cũng tái :

"Sau khi ngươi nhập kinh,  những điều , mưu…"

Câu khó khăn thể thông suốt , Thích Bạch Thương c.ắ.n đầu lưỡi mà dừng .

Tạ Thanh Yến vẫn thấy. Hắn xuống bên cạnh Thích Bạch Thương, buông chén rượu, như thể tùy ý mà tiếp lời nàng dứt: "Mưu cái gì? Mưu nghịch ?"

"—– !"

Máu mặt Thích Bạch Thương gần như rút hết. Nàng kinh ngạc đầu : "Không thể…"

Chỉ là xong, đối diện với ánh mắt khẽ nâng lên, sâu đến mức khiến khiếp sợ.

Thích Bạch Thương tỉnh thần, thầm giận chính điên chăng. Bậc đại sự mạng , nơi nào tới lượt nàng hỏi đến, nàng dù điều suy đoán cũng nên giả câm vờ điếc mới .

Thích Bạch Thương tự bực mặt .

Chỉ là ngay đó, cằm nàng Tạ Thanh Yến giữ kéo về, đối diện thẳng với đôi mắt sâu thẳm như sơn động của .

Người như , ánh mắt lạnh lẽo: "Không mưu nghịch? Là lo lắng cho , là sợ liên lụy đến tính mạng Uyển Nhi?"

Thích Bạch Thương nhéo như đùa giỡn mèo nhỏ, tức giận đến lười trốn tránh, nàng đầu c.ắ.n ngón tay , nhưng khi thật sự c.ắ.n lên nhớ tới hành vi của .

Hắn lùi mà tiến tới, dạy nàng khắc sâu: cái gì cũng thể cắn.

Vì thế Thích Bạch Thương nhịn nhịn: "Ta chỉ lo lắng chính mà thôi!"

Ánh mắt Tạ Thanh Yến khẽ động. Như lời nàng chạm đến nỗi lo lắng sâu nhất đáy lòng, ngón tay phủ lên chiếc cổ mảnh mai của nàng, từ từ thu về.

"Dù c.h.ế.t, cũng tuyệt đối sẽ liên lụy nàng."

"…?"

Từ giọng khàn khàn của , Thích Bạch Thương dường như cảm nhận một thứ cảm xúc vô cùng sâu sắc, nàng chút chần chờ mà .

Tạ Thanh Yến sớm thu cảm xúc trở về lớp 'hoạ bì' nho nhã, áo mũ chỉnh tề . Hắn nhếch môi , tản mạn lạnh lùng:

"Rốt cuộc, trong mắt ngoài, nàng chỉ là thê tỷ của mà thôi. Cùng lắm, là một thị phận mà dưỡng."

"Tạ Thanh Yến!" Thích Bạch Thương giận cực, dường như giãy đứt xích vàng mà đồng quy vu tận với .

Đáng tiếc ấu thú mới nổi giận, Tạ Thanh Yến tóm gọn, ngược dịch ôm nàng lòng.

Loading...