Phong hoa hoạ cốt - 231

Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:13:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“… Khụ.”

Thích Bạch Thương sặc sụa, vội vàng buông đũa, hoảng hốt uống nước.

Thích Thế Ẩn vốn đang thất thần, những lời thì thần sắc khẽ động, về phía nàng, nhưng ánh mắt cũng rơi xuống Thích Uyển Nhi.

Thích Uyển Nhi vẻ gì là bất ngờ, nàng phản ứng cực nhanh đáp lời: “Phụ hiểu lầm, là cưỡi nhầm ngựa thuần, suýt nữa va chạm đám đông. Tạ Công mới tay cứu giúp, tránh một hồi tai họa.”

Thích Gia Học nửa tin nửa ngờ: “ đồn, dường như đơn giản như thế.”

“Phụ cũng , đó là 'đồn', mà là 'đồn' thì xưa nay mấy phần là thật.” Thích Uyển Nhi .

“…”

Thích Bạch Thương bên cạnh, xem mà chút kinh ngạc.

Từ khi nào, Uyển Nhi trở nên như , thể mặt biến sắc mà trợn mắt dối? Chẳng lẽ là Vân gia tam thiếu dạy hư ?

mà.

Thích Bạch Thương nghĩ , trong mắt Uyển Nhi, lẽ chuyện vốn là như thế. Cũng tính là dối.

“Tốt nhất là như thế,” Thích Gia Học nhíu mày , “Hiện giờ Thích gia cột chặt con thuyền Nhị điện hạ, dù hôn sự thành , tuyệt thể thoát nữa. Dù là vì Khánh Quốc Công phủ, cũng thể để Tạ Công cùng con khập khiễng, con hiểu ?”

Thích Uyển Nhi ảm đạm cúi đầu : “… Vâng.”

Một bên, Thích Bạch Thương cau mày, đang định mở lời.

Liền Thích Thế Ẩn đột nhiên cất tiếng: “Phụ , Uyển Nhi từ nhỏ dưỡng ở khuê phòng, vốn tài danh, lễ hiểu nghĩa, tuyệt khả năng phạm sai lầm. Cho dù hôn ước giữa hai gì đó, cũng nhất định là của Tạ Thanh Yến.”

Thích Gia Học bất mãn: “Cái gì gọi là của Tạ Công? Huống chi cũng bởi Uyển Nhi luôn dưỡng ở khuê phòng, mới lo nàng học theo cái tính tình gây thị phi, khiến chán ghét của mẫu nàng, ——”

“Phụ .” Thích Bạch Thương chợt ngước mắt thanh lạnh.

Thích Gia Học bỗng nhiên khựng , giờ phút mới chú ý tới sắc mặt chút trắng bệch của Thích Uyển Nhi.

Ông nắm chặt tay: “Thôi. Các ngươi dùng bữa .”

Mấy tức , Thích Gia Học dậy: “Bạch Thương, con cùng vi phụ đến đây một chút.”

“… Vâng.”

Thích Bạch Thương nhíu mày lên.

Nàng tất nhiên là , chỉ là giờ phút Uyển Nhi đang khó xử, nếu để Thích Gia Học ở thêm, chẳng khác nào gia tăng giày vò nàng.

khi rời , Thích Bạch Thương đưa mắt hiệu cho Thích Thế Ẩn, khẩu hình 'Quân nhu', lúc mới theo Thích Gia Học rời khỏi Vân Hương Các.

Cha con hai cuối cùng dừng ở Lâm Hồ Đình trong Quan Lan Uyển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/231.html.]

Gió lạnh tiêu điều thổi qua, hai cha con im lặng hồi lâu.

Đến khi Thích Bạch Thương nhịn giơ tay siết chặt tấm áo choàng  , rốt cuộc thấy Thích Gia Học mở lời: “Con … là oán ?”

“Bạch Thương rõ ý tứ của Phụ , con nên oán hận điều gì?”

Thích Gia Học lưng về phía nàng, vì thế, dẫu Thích Bạch Thương dùng ngữ khí hiểu hỏi, thần sắc mặt nàng lười biếng đến mức thèm che đậy.

Nàng liếc mắt về phía đầm sen khô héo trong hồ.

“Oán từng nghênh đón mẫu ngươi nhập phủ, từng cho nàng một đám cưới đàng hoàng, thậm chí đối với con cũng…”

Thích Gia Học thể hết câu.

Thích Bạch Thương khẽ chớp hàng mi ngưng sương: “Không oán.”

Đây là lời thật lòng của Thích Bạch Thương.

Có lẽ thuở thơ ấu, nàng từng vô cùng hâm mộ sự viên mãn của gia đình khác, phụ từ nữ hiếu; hoặc là khi mẫu qua đời, nàng bơ vơ nơi nương tựa, lưu lạc thanh lâu; lúc mới về phủ, lòng đầy hy vọng, ngày ngày mong đợi…

Có lẽ khi đó nàng từng oán hận.

nay tuổi lớn, sương gió phong trần ăn mòn hết thảy những suy nghĩ ấu trĩ thời niên thiếu, như gió thổi sương tan, lưu chút bụi mờ.

Nàng sớm oán.

Thích Gia Học, đối với nàng mà , chẳng qua chỉ là một kẻ xa lạ khoác cái danh Phụ .

Hành sự của một kẻ xa lạ, nàng cần gì oán hận .

“Bạch Thương, vi phụ, vi phụ thật sự chỉ là chịu châm ngòi, che mắt, lúc mới hiểu lầm mẫu con, cũng hiểu lầm xuất của con…”

Thích Gia Học , hốc mắt đỏ hoe, giọng run rẩy: “Con thể tin tưởng vi phụ ?”

Thích Bạch Thương đối diện với vẻ mặt bi thương của đàn ông trung niên mắt, chợt thấy .

Chỉ là nàng dừng , cố nhịn xuống.

Thích Bạch Thương nén một chút, như cái gì cũng hiểu, hỏi: “Phụ , Đại phu nhân ?”

“Trừ mụ độc phụ đó, còn kẻ nào!” Nhắc đến Tống thị, Thích Gia Học chút nghiến răng nghiến lợi, giống như về vợ  thiết đầu gối tay ấp bao năm, mà như đang về một kẻ thù.

Thích Bạch Thương rũ mi, che sự trào phúng nơi đáy mắt: “Nếu Bạch Thương đoán lầm, lời đồn đại trong phủ, con con ruột của Phụ … đó là do Đại phu nhân ?”

Ánh mắt Thích Gia Học run rẩy: “Con… con đều ?”

“Phải.”

“Vậy con nhất định cũng thể hiểu cho vi phụ, đúng ? Những lời đồn đại truyền đến thật thật giả giả, khi đó và mẫu con từng thành hôn, nàng đúng lúc từng nhập cung ——”

Giọng Thích Gia Học đột nhiên im bặt.

Loading...