Phong hoa hoạ cốt - 225

Cập nhật lúc: 2025-11-11 14:05:18
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba Nhật Tư ngơ ngác chớp đôi mắt xanh lam.

Dù Liên Kiều hai câu, chỉ hiểu nửa, nhưng cũng đủ để nhận từ vẻ mặt bực bội của nha rằng lời mạo phạm đến Thích Bạch Thương.

Ngạch Cát từng dạy: nữ tử Trung Nguyên xem trọng lễ giáo. Hắn nên quá thẳng thắn khi gặp gỡ ái mộ, bằng sẽ dọa đối phương chạy mất. Đáng tiếc, quá lâu, suýt nữa quên lời dạy .

Ba Nhật Tư nghĩ, vội vàng lùi một bước, sắc mặt càng thêm đỏ ửng: “Ta… …”

Vốn dĩ giỏi tiếng Đại Dận, giờ phút càng thêm sốt ruột, năng lộn xộn.

“Liên Kiều.”

Mặc dù ánh mắt lạnh lẽo tựa thủy triều biến mất dấu vết, nhưng Thích Bạch Thương vẫn thấp thỏm yên. Nàng bước xuống xe ngựa, khẽ gọi: “Mang khăn che mặt của tới đây.”

“Hả?” Liên Kiều nhíu mày toan gì đó, nhưng Tử Tô trừng mắt, cuối cùng đành thôi, “… Vâng ạ.”

Sự trì hoãn chỉ diễn trong giây lát.

Đến khi Thích Bạch Thương định thần về phía nữa, Tạ Thanh Yến cùng Thích Uyển Nhi đài ngắm cảnh giữa sân mã cầu.

Ngón tay nắm chặt của nàng dần buông lỏng, Thích Bạch Thương nhẹ nhàng tiếng động thở hắt .

Chờ Liên Kiều giúp nàng cài khăn che mặt xong, Thích Bạch Thương đầu , Ba Nhật Tư đang bên cạnh : “Hôm nay đông, chúng cũng nên sớm, tìm một chỗ thích hợp.”

“… Được, .”

Ba Nhật Tư phấn khích theo nàng.

Thích Bạch Thương liếc mắt hiệu, bảo hai nha cần cùng, nên Liên Kiều và Tử Tô lưu bên xe ngựa. Liên Kiều khoanh tay, vô cùng khó chịu thiếu niên Hồ tđang bên cạnh tiểu thư nhà : “Càng càng thấy giống một tên ngốc to xác.”

“Ngốc một chút gì mà .”

Tử Tô , lạnh giọng bổ sung: “Chỉ sợ là ngốc.”

“Hắn còn ngốc ư?” Liên Kiều hừ một tiếng, đầu , “Ngươi thấy hôm qua đấy thôi, thấy chỉ cần cô nương ngoắc ngoắc ngón tay, đừng sân mã cầu, ngay cả âm tào địa phủ cũng thể hớn hở ba bảy lượt.”

Tử Tô tỏ ý kiến.

Giữa sân mã cầu.

Quả nhiên như Thích Bạch Thương dự liệu, hậu duệ quý tộc kinh thành đến xem mã cầu hôm nay đông nghịt , chen chúc khắp nơi.

Mấy đài nghỉ chân đều chật chỗ. Khu vực nữ quyến của vài gia đình quyền quý còn hộ vệ canh bốn phía, chỉ thiếu lập một tấm biển “Người lạ miễn tới gần”.

Thích Bạch Thương vốn chỉ chọn một nơi, càng xa Tạ Thanh Yến và Uyển Nhi càng . tìm mãi vẫn thấy chỗ trống.

lúc , một dáng vẻ hộ vệ bước đến mặt nàng và Ba Nhật Tư: “Thích cô nương, giữa sân còn chỗ trống. Công tử nhà chúng thỉnh ngài cùng vị… vị công tử đến ở đài của chúng .”

Thích Bạch Thương giả vờ ngạc nhiên hỏi: “Công tử nhà ngươi là vị nào?”

Nàng đang chờ đối phương danh xưng của Tạ Thanh Yến để tiện bề từ chối, nào ngờ hộ vệ chắp tay thi lễ: “Vân gia Tam công tử.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/225.html.]

“……”

Thích Bạch Thương khựng .

Tạ Thanh Yến và Uyển Nhi hẹn du ngoạn, vì cái gì Vân Sâm Nguyệt đến xem náo nhiệt?

Thầm mắng thì thầm mắng, nhưng Thích Bạch Thương và Vân Sâm Nguyệt cũng coi là quen sơ giao, qua Tạ Thanh Yến, nàng tiện tùy tiện từ chối ý của .

Suy nghĩ một lát, Thích Bạch Thương sang bên cạnh. Ba Nhật Tư vẫn đang nàng, vẻ mặt dường như mấy hứng thú với hậu duệ quý tộc kinh thành cuộc đua mã cầu ở nơi .

“Ba Nhật Tư, bằng hữu ở đó, ngươi ngại cùng bàn với họ ?”

“Cùng bàn?”

“Ừm, chính là chung một đài.”

“Nguyện ý,” Ba Nhật Tư nhanh chóng gật đầu, “Tiên nữ tỷ tỷ , liền theo đó!”

“……”

Hôm qua bên cạnh Thích Bạch Thương chỉ Liên Kiều, thấy ngại gì. Giờ phút gọi là “Tiên nữ tỷ tỷ”, Thích Bạch Thương khỏi cảm thấy gương mặt nóng lên.

Sau khi đồng ý với hộ vệ, nhân lúc dẫn đường phía , Thích Bạch Thương khe khẽ : “Ba Nhật Tư, thể đổi cách xưng hô ?”

Ba Nhật Tư khó hiểu. Thích Bạch Thương hạ giọng giải thích ngắn gọn. Ba Nhật Tư chợt tỉnh ngộ, nở nụ : “Ngạch Cát đúng, nữ tử Trung Nguyên giống như cây hổ.”

Thích Bạch Thương, phong “cây hổ”: “……”

“Vậy thể gọi tỷ tỷ là Sarah ?” Ba Nhật Tư do dự một chút, đột nhiên đỏ mặt hỏi.

“Sarah… là gì?”

Thấy đôi mắt xanh lam của thiếu niên Hồ rạng rỡ sáng lên, ngượng ngùng đến mức gần như sắp bốc cháy, Thích Bạch Thương suýt nữa cho rằng đây là một biệt danh mật nào đó.

Sau đó nàng Ba Nhật Tư hạ giọng, đỏ mặt nghiêm túc : “Trên thảo nguyên, Sarah là ánh trăng. Là nguồn sáng độc nhất vô nhị dẫn lối cho kẻ lạc đường trong đêm khuya về nhà.”

“……”

Tâm tư Thích Bạch Thương như đ.â.m một nhát bởi sự chân thành thuần khiết trong đáy mắt thiếu niên Hồ, tựa hồ băng tuyết hồ nước khẽ lay động. Nàng ngẩn .

Chỉ là ngay đó, nàng chợt nhận điều gì đó.

Thích Bạch Thương đầu về phía .

Chẳng mấy chốc, nàng và ba Tạ Thanh Yến chỉ còn cách đài nghỉ chân vài trượng.

Ánh mắt săm soi thèm che giấu  đang đến từ nơi đó, từ bóng dáng cao thẳng, thanh quý tựa ngọn núi ngọc đang quỳ.

Tạ Thanh Yến tự rót rượu uống, tay nâng chén, ống tay áo chồn xanh đen thêu hoa văn tường vân dệt kim che khuất nửa khuôn mặt, chỉ hàng mi dài như lông quạ khẽ vén lên. Đôi mắt đen thẳm, sâu hun hút hề chớp động, cách đang khóa chặt lấy nàng.

 

Loading...