Phong hoa hoạ cốt - 220

Cập nhật lúc: 2025-11-11 01:29:10
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ồ…?”

Tạ Thanh Yến , cong môi , ánh mắt lạnh .

Hắn chậm rãi khom lưng cúi , bức nàng tựa cột hành lang, nghiêng ghé sát bên tai nàng: “Có cùng hành vi ' cận' nhất , còn đủ chí ?”

“Tạ Thanh Yến!”

Thích Bạch Thương bực đến giơ tay tát . Đáng tiếc tay nàng còn Tạ Thanh Yến nắm chặt ngực, dù động tác đột ngột, cũng chỉ rút một tấc, lập tức Tạ Thanh Yến phản ứng nhanh chóng nắm trở .

Tạ Thanh Yến nâng thẳng , khẽ nhíu mày: “Lộn xộn cái gì.”

Thích Bạch Thương tức giận đến nghiến răng, ngẩng đầu lên, nhẹ giọng uy hiếp: “Nếu ngươi Uyển Nhi hoặc khác thấy  truyền đến tai Uyển Nhi, nhất là lập tức buông …”

Chưa dứt lời, một tiếng khẽ của nọ cắt ngang.

Thích Bạch Thương ngẩn .

Hắn cái gì?? Nàng đang uy h.i.ế.p cơ mà ? Buồn lắm ?

“Lời từng đây, và lời , Yêu Yêu dường như bao giờ tin.” Tạ Thanh Yến , bắt lấy bàn tay trái cuối cùng cũng ấm, nhẹ nhàng nhấc lên từ giữa áo lông chồn.

Rồi Tạ Thanh Yến cúi thấp đầu, môi mỏng hôn lên nốt ruồi nhỏ ở hổ khẩu của nàng.

“…!” Thích Bạch Thương ngẩn ngơ.

Lúc Tạ Thanh Yến mới ngẩng đôi mắt đen nhánh sâu thẳm lên, nàng: “Ta , sợ. Không sợ Thích Uyển Nhi , cũng sợ bất kỳ ai .”

Đồng tử Thích Bạch Thương run rẩy: “Ngươi thể đối với Uyển Nhi như …”

“Ta còn thể như đối với nàng, khác tính là gì.”

Tạ Thanh Yến dùng xương ngón tay chậm rãi chống cổ tay nàng, lòng bàn tay hướng lên , từng chút ép nàng buông lỏng năm ngón tay đang nắm chặt, để lộ mảnh trăng non màu trắng nõn véo đến phiếm hồng trong lòng bàn tay.

Hắn dứt lời với giọng khàn khàn, đầu xuống: “Nếu nàng bồi , cũng . Đêm nay ánh trăng lúc, bằng lát nữa liền cùng Thích Uyển Nhi một chút, đêm đó, khi nàng ở Lăng Uyển, khiến nàng vui thích như thế nào, ?”

“—!?”

Gương mặt vốn trắng nõn của Thích Bạch Thương tức khắc tức giận cùng thẹn thùng nhuộm thành màu đỏ tươi, cứng họng thể gì để phản bác.

Mãi nàng mới tìm giọng : “Tạ Thanh Yến, ngươi còn cần mặt mũi ?”

Tạ Thanh Yến rũ mắt, thèm để ý: “Tạ mỗ ... vốn chẳng thẹn là vật gì.”

Thích Bạch Thương hít sâu một .

Nếu nàng còn cùng đạo lý, sớm muộn gì cũng sẽ tức đến ngất xỉu mà thôi.

May mắn lúc , bên ngoài hành lang bỗng nhiên tiếng bước chân.

Thích Bạch Thương như vớ cọng rơm cứu mạng, rốt cuộc cũng tránh thoát tay Tạ Thanh Yến đang nới lỏng lực đạo, nàng đầu về phía nơi phát âm thanh.

“Uyển—”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/220.html.]

“Đại cô nương.”

Xuất hiện hành lang Uyển Nhi, mà là Vân Khước.

Nàng hành lễ với Thích Bạch Thương và Tạ Thanh Yến: “Cô nương nhà thể khỏe, thể bồi Tạ Công ngắm trăng, kính xin Tạ Công cùng Đại cô nương thứ .”

Dứt lời, Vân Khước cho Thích Bạch Thương truy hỏi, thi lễ xong liền vội vàng rời .

Để Thích Bạch Thương yên bất động hành lang.

Gió lạnh quạnh quẽ, khiến lòng nàng thật lạnh thật lạnh.

“Xem , tối nay chỉ Yêu Yêu thể bồi .”

Tạ Thanh Yến với vẻ tiếc nuối, cởi áo lông chồn , khoác lên vai Thích Bạch Thương, buộc .

Sau đó, cực kỳ tự nhiên nắm lấy bàn tay mềm mại lạnh của nàng, dẫn nàng về phía đầu của hành lang gấp khúc.

Thích Bạch Thương hồn, rút tay , nhưng nọ nắm chặt, buộc nàng mười ngón tay đan .

“Tối nay tính gì,” Có lẽ là thấy Thích Bạch Thương giãy giụa quá mãnh liệt, Tạ Thanh Yến rốt cuộc vẫn đầu, cho nàng một viên t.h.u.ố.c an thần, “Chỉ là đưa nàng trở về phòng.”

Thích Bạch Thương ngừng giãy giụa: “… Thật?”

“Nếu nàng là thật, cũng thể sửa chủ ý.”

Tạ Thanh Yến khẽ: “Dù , đêm đó chỉ nàng vui thích, còn tận hứng.”

Thích Bạch Thương thể giãy thoát, nhưng tức cực, hung hăng cào một cái lên mu bàn tay .

Thân ảnh Tạ Thanh Yến khẽ dừng , nhưng hề đầu, nắm tay nàng qua khúc ngoặt hành lang.

Sau khi một quãng đường là bao xa.

Người bỗng nhiên hỏi bằng giọng điệu hờ hững, như chỉ là vô tình nhắc đến: “Trà ở quán Vân Tước, ngon .”

“Trà gì…”

Thích Bạch Thương chợt khựng , nhớ tới tên quán hôm nay cùng thiếu niên Hồ tộc uống, dường như quả thật chữ Tước.

Biểu tình của nàng trở nên lạnh lùng: “Ngươi phái theo dõi ?”

Tạ Thanh Yến đáp mà hỏi ngược : “Đám tụ tập thành một vòng tròn khép kín, nàng là lợi dụng tên Hồ , trộn đó, điều tra chuyện thương đoàn Hồ ở Trạm Vân Lâu ?”

Thích Bạch Thương cứng họng, ngờ ý đồ của Tạ Thanh Yến xuyên qua nhanh chóng như : “… Không liên quan đến ngươi.”

Tạ Thanh Yến đầu nàng: “Nàng cũng sợ dẫn lửa thiêu .”

“Chọc ngươi,” Thích Bạch Thương trừng , “Ta chẳng lẽ sớm 'đẫn lửa thiêu ', kết cục ?”

“Sẽ .” Nàng sẽ , hơn bất kỳ ai !

Tạ Thanh Yến đột nhiên trầm giọng.

Chỉ là giây lát , phát hiện thất thố, .

Loading...