Phong hoa hoạ cốt - 219

Cập nhật lúc: 2025-11-11 01:25:41
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Thích Gia Học xoay chuyển nhanh chóng. Nếu Thích Thế Ẩn ở đây, tất nhiên sẽ gọi tiếp khách, nhưng hôm nay vắng mặt…

“Hay là, gọi Uyển Nhi cùng ?” Thích Gia Học do dự hỏi.

“Như cũng , chỉ là,” Tạ Thanh Yến khẽ nhíu mày, đầu về phía Thích Uyển Nhi, “Không Uyển Nhi cô nương ngại chăng?”

Ý của Túy Ông ở rượu.

Làm bộ tịch. 

Thích Bạch Thương trong lòng lạnh lẽo, nâng chén uống .

Mà bên , Thích Uyển Nhi đối diện với ánh mắt của Tạ Thanh Yến, một lúc mới phản ứng : “Tạ Công, nam nữ trai đơn gái chiếc phần thất lễ, bằng cho phép Bạch Thương a tỷ cùng ?”

“???”

“Khụ khụ khụ—”

Thích Bạch Thương kinh ngạc, một bên đè nén tiếng ho sặc sụa, đặt chén xuống, một bên khó tin về phía Thích Uyển Nhi.

Những còn cũng ngây ngốc.

Thích Bạch Thương ho đến mặt mày đỏ ửng, khó khăn bình thở: “Chờ chút, là—”

“Cũng .”

Tạ Thanh Yến dứt lời, dậy.

Hắn hề Thích Bạch Thương, hướng về phía Thích Uyển Nhi, khắc kỷ thủ lễ nâng tay áo: “Uyển Nhi cô nương, mời.”

Hai ăn ý bước qua bên cạnh nàng.

Thích Gia Học hồn: “Bạch Thương, nếu Uyển Nhi , Trấn Quốc Công cũng đồng ý, con cứ bồi họ dạo một chút. Được ?”

Không chút nào.

Thích Bạch Thương đáy lòng khẽ thở dài, dậy: “Vâng, Bạch Thương xin cáo lui.”

Từ Vân Hương Các , dọc đường , Thích Bạch Thương tự trấn an lòng — Hoa hảo nguyệt viên, giai nhân thành đôi, đưa nàng ngoài chỉ là để lấp miệng thiên hạ . Chờ bồi họ vườn Quan Lan Uyển, nàng sẽ tìm cớ cáo lui .

Cuối đông giá rét, lạnh se sắt. Thích Bạch Thương thấy lạnh, siết chặt áo khoác , lẩm bẩm lầu bầu về phía .

Thấy hai bóng sóng vai phía bước hành lang, dây thường xuân che lấp hơn nửa, Thích Bạch Thương ước chừng nơi cũng còn khác thấy, nàng giơ tay, do dự một chút, vẫn là đặt tay lên ngực.

“Uyển Nhi, chợt…”

“A tỷ!”

Thích Uyển Nhi bỗng nhiên xoay , khiến Thích Bạch Thương giật quên mất lời , mờ mịt tiếp lời: “Sao ?”

“Muội đột nhiên chút đau bụng, xin nhờ tỷ bồi Tạ Công ngắm trăng trong vườn, sẽ ngay!”

“… A??”

Bàn tay Thích Bạch Thương đặt n.g.ự.c nâng lên, nhưng kịp giữ , Thích Uyển Nhi giống như một con cá sự chuẩn , xong liền lách trốn thoát khỏi bên cạnh nàng.

Ánh nguyệt như rót bạc, phủ lên lâm viên tĩnh mịch một tầng sắc trắng mơ hồ.

Cảnh vật bốn bề vắng lặng, bóng cây rũ dài, như chia đôi nhân ảnh trăng.

Thích Bạch Thương ngước mắt.

Tạ Thanh Yến xoay , bóng dáng cao lớn che khuất ánh trăng, ánh mắt rũ xuống lướt qua nàng.

Thích Bạch Thương: “……”

Cảm giác… gì đó đúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/219.html.]

Nàng còn kịp suy nghĩ xem, vì đang yên đang lành trai đơn gái chiếc đối diện trăng đổi thành nàng và Tạ Thanh Yến, thì chuông cảnh giác trong lòng nàng nổi lên, nàng lập tức lùi về nửa bước, vô thức tìm kiếm cách an .

“Tạ Công cùng Uyển Nhi ngắm trăng, Bạch Thương dám quấy rầy, xin cáo lui .”

Lời còn kịp tan trong gió đêm.

Thích Bạch Thương xoay , sửa vạt áo, chuẩn bước lên bậc thềm rời khỏi hành lang gấp khúc.

Thế nhưng — mũi chân nàng còn đặt tới rìa đá.

Trong bóng tối nơi dây thường xuân rủ xuống, một bóng nhanh hơn nàng một bước.

Chỉ một thoáng.

Thân hình nàng bỗng nhẹ bẫng.

Người nào đó từ phía vòng tay ôm ngang eo nàng, động tác mạnh mẽ mà chuẩn xác.

Hắn bế nàng lên, xoay một vòng, thuận thế vớt nàng lên.

“Tạ…!”

Tiếng kinh hoảng của Thích Bạch Thương chính nàng kìm .

Người ôm nàng lòng, vung áo lông chồn, liền dễ dàng bao bọc cả nàng lớp áo của .

Tạ Thanh Yến đợi hai , mới lên tiếng: “Sao kêu?”

“... Cho dù Tạ Công cảm thấy hành động của là thất lễ, mặt mũi gặp ,” Thích Bạch Thương c.ắ.n răng ken két, giận đến như nhai nát xương cốt , “ cảm thấy.”

Bị mắng, Tạ Thanh Yến cũng thèm để ý, ngược tiếp lời: “Ồ, nàng là 'nam nhân' đưa nàng về đêm đó ?”

Thích Bạch Thương nghiêng đầu để ý , nọ cúi thấp xuống. Môi mỏng ngậm , một chút cũng khônh thèm che giấu.

“Thì , là .”

Nhân lúc phân tâm, Thích Bạch Thương cố gắng giãy thoát, nhưng mới tạo một kẽ hở, liền Tạ Thanh Yến giam cầm trở trong lòng.

Nàng bực tức : “Uyển Nhi sẽ ngay, Tạ Công sợ nàng thấy !”

“E là nàng ...sẽ nữa.”

“Cái gì?”

Câu đó nhẹ bẫng, Thích Bạch Thương rõ, nhíu mày hỏi.

“Ta … Ta sợ.”

Tạ Thanh Yến khoanh tay, nữ tử trong lòng , đôi tay nhỏ bé của nàng hợp trong bàn tay to lớn, ép n.g.ự.c

Như thể dùng ấm của chính ấp tan một khối băng giá —

để nàng giãy , cho nàng chạy trốn.

Sau đó, mới thong thả ung dung ngước mắt, ánh mắt lưu luyến nàng.

“Chỉ là , Yêu Yêu sợ chăng?”

Thích Bạch Thương lòng bàn tay ấm áp của bao bọc, tay run lên.

“Ồ, sợ.” Tạ Thanh Yến rũ mắt , vén mi.

Thích Bạch Thương tỉnh táo , giận dữ ngẩng mặt lên: “Ngươi phép gọi bằng cái tên đó.”

“Vì .”

“Đó là tên chỉ cận chí bên cạnh mới gọi!”

 

Loading...