Phong hoa hoạ cốt - 215

Cập nhật lúc: 2025-11-11 01:19:23
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Sâm Nguyệt giật nhớ :

“À! Là vị Tiểu Khả Hãn gọi là ‘Bắc Yên ấu hổ’ ?”

“Không sai.”

Dưới ánh lửa hồng, ngón tay thon dài như ngọc của Tạ Thanh Yến khẽ xiết lấy kìm sắt, lười nhác chọc hòn than nóng đỏ, khiến nó rơi xuống, tia lửa tung lên như vỡ.

Mật báo trong chậu than xoắn , cháy sém từng tấc, cuối cùng hóa thành tro tàn.

“Ba Nhật Tư chỉ mới mười chín tuổi,” Tạ Thanh Yến nhàn đạm tiếp lời, “nhưng kiêu dũng, thiện chiến, khiến các bộ Bắc Yên kính phục mấy năm nay. Nếu trấn áp, vị trí đại Khả Hãn … e chẳng giữ vững .”

Vân Sâm Nguyệt nhíu mày, bắt đầu nhẩm đếm ngón tay.

“Ngươi tính cái gì?” Tạ Thanh Yến liếc .

“Tính thử ngươi thành danh khi bao nhiêu tuổi ?” Vân Sâm Nguyệt đếm xong, tủm tỉm tựa về phía , “Sớm hơn nhiều năm, ngươi còn khen . Ở cái tuổi mà vị Ấu Hổ Bắc Yên 'kiêu dũng thiện chiến', ngươi toạ trấn quân trướng ?”

“……”

Tạ Thanh Yến lười cho ý kiến về cái ham thắng thua khó hiểu của , chỉ khẽ nhạt một tiếng.

“Xem , chính là ngươi đang đợi?” Vân Sâm Nguyệt lấy quạt xếp nhẹ gõ lòng bàn tay, lười biếng dựa đệm mềm hỏi.

“Hắn là cơ hội.”

Tạ Thanh Yến gõ nhẹ cặp gắp than, ánh sáng trong đáy mắt chợt lóe lên, rực như màu than hồng, nhưng ý lạnh lẽo như băng tuyết.

“Dùng để cạy ... cái đủ sức đẩy Tống gia vực sâu.”

Vân Sâm Nguyệt còn đang trầm tư suy tính, chợt thấy tiếng bước chân cực nhẹ lọt qua lớp bình phong \mà .

Vài khắc .

Bóng dáng Đổng Kỳ Thương xuất hiện tấm bình phong.

“Công tử, tra tung tích của Ba Nhật Tư.”

“……”

Tạ Thanh Yến buông chiếc kìm than đang nắm hờ trong xương ngón tay, dậy, tùy tay khoác chiếc áo lông chồn đang vắt chiếc sập mỹ nhân.

“Ở ?”

“Chợ phía Tây, Vĩnh Lạc phường.” Đổng Kỳ Thương đáp lời, nhưng giọng ngập ngừng, dường như còn điều khó .

Tạ Thanh Yến phát hiện sự khác lạ, thản nhiên ngoảnh đầu : “Còn chuyện gì nữa ?”

“Hắn...”

Đổng Kỳ Thương cúi đầu: “Hắn đang ở cùng ... Thích đại cô nương.”

“——”

Rắc.

Trong noãn các tĩnh mịch, một khối than trong chậu vỡ vụn, lộ tâm than đang cháy đỏ rực.

Vân Sâm Nguyệt cố nén đầu, về phía khoác xong chiếc áo khoác lông chồn.

“Chậc, tìm một lý do hảo để thuyết phục bản gặp trong lòng .”

“……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/215.html.]

Tạ Thanh Yến khựng giây lát xoay .

Hắn nâng tay, gỡ dải dây buộc cổ, tùy ý kéo xuống — từ đó hiện một miếng ngọc bội trắng trong, ánh sáng lạnh dịu hắt lên ngón tay .

Miếng ngọc nhẹ nhàng đặt hộp gấm bằng gỗ sơn để sẵn  trường án. Động tác thong thả mà hờ hững, mí mắt cụp xuống, đôi mắt lười biếng liếc qua.

Bên cạnh lò sưởi than hồng, Vân Sâm Nguyệt trông thấy cảnh , chống cằm nhướng mày: “Vì cho nàng , ngươi chính là quen nàng từ thuở ấu thơ?”

“Với nàng mà , khi đó chẳng qua là qua đường , cần .”

Tạ Thanh Yến khép hộp gấm:

“Huống hồ... nàng càng hận , ngày càng yên , trường an.”

***

Người Hồ quả thực nhiệt tình đến mức đáng sợ.

Cùng thiếu niên Hồ tên Ba Nhật Tư ở chung đầy nửa ngày, Thích Bạch Thương cảm thán từ tận đáy lòng như .

Thiếu niên sử dụng tiếng phổ thông trúc trắc, nhưng ngăn cái khao khát giao tiếp nóng bỏng của . Hắn như một con ấu thú từ thảo nguyên đầu tiên  đặt chân đến thành trấn, thứ đời đều khiến cảm mới lạ.

Ngay cả Thích Bạch Thương, tâm trạng nặng nề, cũng chút ảnh hưởng.

Cảm giác cứ như thể những u ám của chuyện xưa đang che phủ đỉnh đầu tạm thời đẩy lùi , để ánh dương tươi chói lòa xua vệt mây mù, ánh sáng ấm áp chiếu rọi xuống.

“Tiên nữ tỷ tỷ!”

Ba Nhật Tư chợt đầu , hưng phấn chỉ một lá cờ vải cách đó xa, đôi mắt màu lam đặc biệt sáng long lanh, tựa như mặt hồ lấp lánh ánh mặt trời.

“Rượu Trung Nguyên! Cùng ?”

Thích Bạch Thương theo tay , thấy đó là một quán , nàng chẳng vạch trần: “Được a.”

Thế là, thiếu niên nhiệt tình như lửa , với tốc độ khiến Liên Kiều kịp ngăn cản, liền kéo Thích Bạch Thương, nhanh chân bước lầu đó.

“Ai... Cô nương!”

Liên Kiều vội vàng đuổi theo, giận đến giậm chân, cũng cuống quýt bước .

“Cái , cái , còn cái ... Những thứ , đều !” Thiếu niên Hồ xuống chỉ trỏ tấm mộc bài treo tường, một hồi khoa tay múa chân, khiến tiểu nhị  đến trợn mắt há hốc mồm.

Tiểu nhị chần chờ : “Khách quan, nhiều hồ như , hai vị uống hết ạ?”

“... Hồ? Không cần hồ.”

Thiếu niên Hồ ngơ ngác chớp chớp đôi mắt lam.

“……”

Tiểu nhị bất lực về phía Thích Bạch Thương đang mỉm .

Thích Bạch Thương tựa khuỷu tay nhẹ, phát hiện ánh mắt của tiểu nhị, nàng mới khẽ mím môi, lắc nhẹ tay: “Tùy tiện đưa tới hai hồ , hai đĩa bánh là .”

“Vâng!”

Tiểu nhị vội vã chạy .

Ba Nhật Tư hài lòng , yên bên cạnh nàng, ánh mắt đảo qua một vòng.

Cho đến khi những ánh mắt trộm về phía đều tránh né, mới nghi hoặc hỏi Thích Bạch Thương: “Tiên nữ tỷ tỷ, bọn họ đang , là tỷ tỷ?”

 

Loading...