Thích Thế Ẩn nhẹ giọng giải thích: “Trong suy nghĩ của bà , bà vẫn là nha mười lăm mười sáu tuổi năm đó, cũng chỉ nhớ rõ những bà thời điểm đó, khác, cho dù là hôm nay thấy, ngày mai cũng sẽ quên.”
“Mười lăm mười sáu tuổi?” Thích Bạch Thương kinh ngạc Tượng Nô dung mạo tiều tụy hốc hác sập, là bốn năm chục tuổi cũng tin, “Vậy bà chẳng chỉ mới hơn ba mươi tuổi ? Sao ……”
Thích Thế Ẩn lắc đầu: “Không .”
Thích Bạch Thương nữa, một bàn tay để mặc Tượng Nô nắm, bàn tay dùng ba ngón tay bắt mạch.
Lát , Thích Bạch Thương nhíu mày: “Là do tâm thần kiệt quệ gây .”
Thích Thế Ẩn y thuật của Thích Bạch Thương lợi hại, nghi ngờ lời nàng , hỏi: “Bệnh của bà thể trị ?”
“Có lẽ thể, cũng lẽ thể.”
Thích Bạch Thương đầu , thần sắc ngưng trọng, do dự : “Nếu đoán sai, bà từng trọng thương từ nhiều năm . Thương ở da thịt, mà ở tâm trí. Từ khi đó, tâm thần nghịch chuyển, nhận thức dừng ở tuổi mười lăm, mười sáu. Cho nên mới thể lấy tâm trí tuổi mà phản ứng với ngoại vật, đồng thời tự phong bế chính , chịu tiến thêm một bước. Tình thế … chẳng khác nào tâm bệnh. Dược vật và châm cứu thể tạm thời an thần, song kết quả — khó mà .”
“Có thể trị là , bệnh của bà cũng một năm hai năm, gấp .” Thích Thế Ẩn về phía Tượng Nô sập, “Huống hồ, mấy năm nay, điên, đối với bà mà cũng chắc là chuyện .”
“Ân?”
Thích Bạch Thương phát hiện lời còn ẩn ý, nàng đầu đối diện Thích Thế Ẩn.
Thích Thế Ẩn chần chờ, vẫn là thấp giọng : “Trước đó vài ngày, khi đem chuyện của bà giao cho , mượn cơ hội tra án, cũng tra xét những bên cạnh mẫu năm đó ở An gia.”
Lông mày Thích Bạch Thương run run: “Có kết quả gì ?”
“……”
Biểu tình Thích Thế Ẩn phức tạp, một lúc mới trầm lắc lắc đầu: “Lời của cữu cữu sai. Trừ Tượng Nô , những hầu hạ bên cạnh mẫu đều còn nữa, bà là duy nhất còn sống đến bây giờ. Những đó, khi mẫu qua đời, đều vì bệnh mà mất .”
“Tất cả đều c.h.ế.t bệnh? Sao thể?” Thích Bạch Thương chấn động, lông tơ quanh dựng thẳng lên.
“Ta việc đơn giản……”
Thích Thế Ẩn về phía Tượng Nô giờ phút đến mệt mà ngủ: “Chỉ là thời gian quá xa xăm, khó mà truy ngược . Nếu bà ... như , lẽ…… Cũng sống đến hôm nay.”
Thích Bạch Thương nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u ngón tay: “Quá trùng hợp càng đáng ngờ. Việc mẫu , nhất định còn ẩn tình.”
“Bạch Thương, việc tuyệt đối thể nóng vội, hiểu ?” Thích Thế Ẩn cầm cổ tay nàng.
Thích Bạch Thương hồn, nhẹ gật đầu: “Muội .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/209.html.]
Nàng đầu về phía trong sập, “Tượng Nô chỉ thể nhận , liền thuận theo bà . Không bằng ... đem nàng đưa Diệu Xuân Đường, sắp xếp cho bà ở hậu viện. Như thế thể trường kỳ chẩn trị cho bà , còn thể tìm manh mối của việc năm đó.”
Thích Thế Ẩn nghĩ nghĩ, vẫn là gật đầu: “Như cũng , thành nam quá xa, cũng tiện, lâu dài dễ dàng khiến khác nghi ngờ. Ngày mai liền sai âm thầm đưa bà đến Diệu Xuân Đường.”
“Ân, phiền trưởng.”
“Huynh , cần lời khách sáo ,” Thích Thế Ẩn vẫn yên tâm, “Ta khác an bài những , đến phụ cận y quán của các ——”
“Huynh trưởng, tuyệt đối thể.” Thích Bạch Thương nhớ tới cái gì, vội vàng cắt ngang.
“Ân?” Thích Thế Ẩn sửng sốt, “Vì ?”
“Có một việc, vốn định tối nay mời trưởng đến trong viện , nhưng nơi đây là chỗ an , nhân tiện liền ở đây .”
Thích Bạch Thương nhẹ nhàng tránh tay Tượng Nô ngủ say, ý bảo Thích Thế Ẩn, hai đến gian ngoài.
Thích Thế Ẩn khó hiểu: “Chuyện gì mà bí ẩn như thế?”
Thích Bạch Thương suy tư giây lát, : “Hồ cơ đầu độc Uyển Nhi ở Lăng Uyển, trưởng còn nhớ?”
Nhắc tới việc , Thích Thế Ẩn nghiêm nghị gật đầu: “Y lời Thích Nghiên Dung , khả năng đó là quân cờ của Nhị hoàng tử, việc Đại Lý Tự diệt khẩu sợ cũng cùng thoát can hệ.”
“Ta ... tình cờ phát hiện nơi thương đoàn hồ lui tới. Hơn nữa, bọn họ ... hình như là đang âm thầm buôn lậu quân nhu.”
“Chuyện đó ……”
Tiếng dừng , Thích Thế Ẩn chấn động ngẩng đầu: “Cái gì?!”
Thích Bạch Thương đem việc ở Trạm Vân Lâu, cùng những gì Cát lão và những khác trong y quán tra .
Thích Thế Ẩn xong, ở ghế, hồi lâu thể mở miệng.
Sau một chén nhỏ, đỡ trán than nhẹ: “Muội hoài nghi ai.”
“Nguyên bản, còn cho là do An gia.”
Thích Thế Ẩn lắc đầu: “An gia tuy tham ô, nhưng tất cả sổ sáchđã kiểm tra kỹ, vả tộc nhân đồng môn của họ từng chen chân việc kinh doanh tửu lầu linh tinh. Không là bọn họ.”
“Điểm cũng chứng thực. Có điều việc liên lụy quá rộng, dám tuỳ tiện hành động, nhưng nay lời Thích Nghiên Dung , tựa hồ kẻ chân chính phía rõ ràng.”