Phong hoa hoạ cốt - 192

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:12:14
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thích Bạch Thương kinh ngạc, bực bội ngước mắt, đồng tử đen nhánh co .

—— Tạ Thanh Yến!

Vậy mà thật là ?!

“Ánh mắt gì ,” Tạ Thanh Yến khom cúi thấp, thanh âm trầm khàn, nhẹ , “Gặp quỷ?”

Thích Bạch Thương khỏi nhíu mày.

…Giờ phút , Tạ Thanh Yến đang cúi mặt nàng, vô luận là ánh mắt áp lực ngữ khí quỷ quyệt, đều khiến Thích Bạch Thương một loại cảm giác nguy hiểm chân thực như đang đối diện với mị quỷ quấn .

Kẻ điên Tạ Thanh Yến , ai chọc giận ?

Thích Bạch Thương mắt tâm tư so đo chuyện , bên ngoài , tiếng tranh chấp kêu càng lúc càng cao.

Nàng nghiêng mặt, tránh khỏi tay Tạ Thanh Yến: “Thỉnh cầu Tạ Công buông .”

“Ta cứ tưởng ngươi đối với An gia là sống c.h.ế.t mặc bay, hóa vẫn còn mềm lòng?”

Tạ Thanh Yến những buông, ngược còn giam cầm vòng eo nàng càng chặt hơn, “Những sinh mạng An gia mưu hại , thậm chí còn từng cơ hội gào giãy giụa… Việc hôm nay, chẳng qua chỉ là trừng phạt thích đáng mà thôi.”

Giữa tiếng nam đồng nỉ non thê lương, Thích Bạch Thương bực bội trừng mắt mặt.

Tạ Thanh Yến cúi , ánh mắt đen như mực, nét mặt thực sự tìm thấy một tia động lòng.

Cái gì mà băng thanh ngọc khiết, quân tử vô song…

Rõ ràng là lạnh lùng tàn nhẫn, là Tu La ở trần gian!

“Ta Tạ Công vì hận An gia thấu xương, nhưng An gia , An gia đáng trừng phạt, cũng thể đổ lên đầu phụ nữ và trẻ em vô tội."

Thích Bạch Thương giãy giụa thoát.

Lại một Tạ Thanh Yến siết chặt đôi tay, đè đôi tay đang giao của hai lên n.g.ự.c nàng, rướn , đem cả nàng ép ——

“Phụ nữ và trẻ em An gia vô tội, những An gia âm mưu mưu hại, mãn môn diệt, phụ nữ và trẻ em của họ thì vô tội ?”

“Ngươi…”

Thích Bạch Thương tức giận .

Chỉ là đợi hai thêm gì, cũng đợi Thích Bạch Thương  hận ý trong đáy mắt Tạ Thanh Yến.

Bên ngoài hành lang chợt vang lên tiếng quát hỗn loạn, gấp gáp——

“Buông !”

“Ngươi ... ngươi dám cầm d.a.o uy h.i.ế.p quan sai, ngươi sống nữa?!”

“……”

Sắc mặt Thích Bạch Thương đột nhiên đổi.

Âm thanh vang lên , hình như là cữu cữu?

Tạ Thanh Yến cũng đồng thời phát hiện.

Hắn ngước mắt ngoài khúc ngoặt, ngừng hai khắc, đôi môi mỏng cong lên một tiếng lạnh thấu xương, trầm thấp: “Tự tìm đường c.h.ế.t.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/192.html.]

Tiếng dứt, mặt Thích Bạch Thương xoay bước .

Thích Bạch Thương sắc mặt trắng bệch.

Nàng vội vàng đuổi theo bóng dáng Tạ Thanh Yến trong sân, đáng tiếc vẫn chậm hơn hai bước.

Trong sân, An Trọng Ung rút đao kề cổ một trong hai tên quan binh, bên cạnh còn một bà tử đang hốt hoảng. Ông đang ý bảo bà tử dành nam hài từ chỗ tên quan binh .

Ba   ngừng  về phía hậu viện.

Tạ Thanh Yến nhún một cái, rơi xuống giữa sân.

Không cho bất kỳ ai một khắc cơ hội phản ứng, từ áo choàng lông chồn rút một thanh trường kiếm, ánh kiếm lạnh lẽo như băng tuyết, kề ngay cổ An Trọng Ung.

Hai tên quan binh đang luống cuống ứng phó tức khắc như thấy tổ tông, mặt lộ vẻ mừng rỡ: “Tạ Công?!”

“Công tử, ngài cũng đến ?”

“……”

Thích Bạch Thương bước tường viện thấy trong lòng chợt lạnh.

Xưng hô quen thuộc như thế, nhất định là của tuần bộ doanh.

Kia chính là thuộc hạ cũ của phụ Tạ Thanh Yến.

“An gia kê biên sung công, thế nhưng phiền Tạ Công đích tới một chuyến …”

Sắc mặt An Trọng Ung vốn tái nhợt càng thêm khó coi. Trường kiếm đang kề yết hầu, ông dám manh động, nhất thời cũng chú ý tới sự xuất hiện của Thích Bạch Thương, “Ta thể chịu trói, nhưng thỉnh Tạ Công buông tha đôi con , Trọng Ung nguyện lấy danh đảm bảo, bọn họ xác thật …”

“Quân lệnh như núi.”

Tạ Thanh Yến lạnh lùng cắt lời.

Lưỡi kiếm mỏng sắc bén kề sát yết hầu của An Trọng Ung.

“Nếu hôm nay, buông tha đôi con , chuyện bại lộ, hai bọn họ sẽ lấy tính mạng để đền. Người An gia, ngay cả từ bi cũng là xây dựng dựa tính mạng của khác ?"

“……”

Mặc dù khi những lời , Tạ Thanh Yến đang lưng với Thích Bạch Thương, nhưng nàng vẫn một loại cảm giác như lời của Tạ Thanh Yến đ.â.m.

So với đáp lời An Trọng Ung, lời càng như là nhắm nàng.

An Trọng Ung chần chừ, cuối cùng vẫn buông tay khỏi chuôi đao mà vốn dĩ ông cũng cầm bao lâu: “Có Tạ Công ở đây, Trọng Ung tin bọn họ sẽ oan uổng vô tội.”

Tạ Thanh Yến nghiêng mắt, hai tên quan binh tuân lệnh vội vã đuổi theo đôi con bỏ trốn.

“Tạ Công, chúng đưa đến tiền viện ?” Một tên trong đó cẩn thận xin chỉ thị.

Tạ Thanh Yến cụp mắt xuống, tựa như đang hỏi nào: “Theo luật pháp Đại Dận, trong lúc kê biên sung công, cầm vũ khí phản kháng xử lý thế nào ?”

Sắc mặt An Trọng Ung biến đổi.

Quan binh sửng sốt: “Tội , chém.”

Hắn nhất thời phân biệt vị Trấn Quốc Công lấy sự uyên bác, đoan chính mà nổi danh Kinh thành , hỏi lời rốt cuộc là đùa giỡn, là thật sự

“Nếu như thế,”

Tạ Thanh Yến khẽ thở dài một tiếng, thấp giọng nâng đôi mắt đen như mực lên, tựa như tiếc nuối , “Cũng chỉ thể y theo luật pháp .”

Loading...