Phong hoa hoạ cốt - 184

Cập nhật lúc: 2025-11-08 13:13:25
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Thanh Yến mặc kệ tràng run rẩy đầy đau đớn, mặc kệ ngọn lửa hận ý và d.ụ.c vọng dâng trào, đ.á.n.h bại lý trí, buông trong cơn khát cháy bỏng.

Cho đến khi một giọt nước mắt còn kìm mà rơi, dính ướt bờ mi đang áp thật gần của , như một cơn mưa to tưới lên, diệt tắt cả thiên hỏa đang bùng cháy.

Hắn dừng , thở khẽ hổn hển, hình chậm rãi nâng lên.

Nữ tử áp , váy áo lộn xộn, tóc mai rũ tán, mấy sợi tóc dài ướt đẫm dính khóe mắt, run rẩy theo từng thở. Hắn c.ắ.n lên môi nàng, để vệt đỏ tươi, nổi bật làn da trắng như ngọc, kinh .

điều khiến c.h.ế.t lặng vẫn là ánh mắt . Đôi mắt đen ngập tràn mưa bụi thiên thu, ẩm ướt, bàng hoàng. Nước mắt từ trong mắt nàng ngưng tụ thành hạt trong suốt, tròn và lớn lăn xuống.

Lần đầu tiên thấy nàng như thế.

Nàng , ánh mắt chứa đựng đều là kinh ngạc sợ hãi cùng tin tưởng.

‘Vì thế ?’

Từ đôi mắt , như thấy lời .

“...”

Tạ Thanh Yến siết chặt cổ tay nàng, ngón tay từng buông lỏng dù chỉ một khắc. Hắn chống nàng, khàn, ghé sát xuống.

“Thích Bạch Thương, vì dùng ánh mắt phản bội ?”

Kẻ phản bội rõ ràng là An gia, là mẫu nàng. Là nàng ... cứu , ruồng bỏ .

Thích Bạch Thương theo bản năng nghiêng mặt, tránh khỏi thở của y. Cơn hoảng loạn sinh lý cùng nước mắt nàng c.ắ.n môi áp xuống, nàng dùng giọng khàn khàn run rẩy mở lời: “Tạ Thanh Yến, ngươi quên ? Hôm qua ngươi tâu mặt Thánh Thượng, rằng cả đời ngươi chỉ tâm duyệt một Uyển Nhi... Ngươi thể thế...”

“Không quan hệ, từng tâm duyệt nàng.”

Tạ Thanh Yến cúi đầu, như thể đang tự thôi miên chính , một bên y thều thào lời mỏng lạnh vô tình nhất, một bên dùng sự khao khát tinh tế nhất mà tìm kiếm, hôn nàng.

“Nàng nên , nào quân tử thanh chính gì. Tâm duyệt một thì thế nào, chẳng lẽ thể dưỡng ngoại thất?”

Tạ Thanh Yến khẽ, giọng đầy thê lương tận xương, hiểu là đang cho nàng ,  đang tự giày vò chính : “Thích Bạch Thương, nàng nghĩ nam tử đời quá thuần lương .”

“—!”

Thích Bạch Thương y chọc đến phát điên. Một bên nàng cố gắng né tránh nụ hôn, một bên phẫn nộ : “Sao ngươi dám lời , thành hôn thế... Ngươi thế chẳng là đang phụ lòng Uyển Nhi ?”

“Nam tử thế gian cũng sẽ ngay lòng đổi , đó chỉ là viêc sớm muộn mà thôi. Năm đó hẹn thề 'nhất sinh nhất thế nhất song nhân', kết quả cuối cùng còn vẫn hại 'nàng' cửa nát nhà tan, ngay cả thi cốt cũng còn đó ...”

Tạ Thanh Yến lẩm bẩm lầm bầm.

chỉ một thoáng, tỉnh táo trở , tiếng khàn khàn: “Tiểu y nữ, đừng tin lời thế nhân. Người trong gia đình Đế Vương, là đáng tin tưởng nhất... bởi lúc nào bọn họ sẽ đoạt lấy tính mạng của nàng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/184.html.]

Thích Bạch Thương sắp cho phát điên: “Vậy ngay từ đầu ngươi nên trêu chọc Uyển Nhi—”

“Là Thích gia dùng Trấn Bắc quân để 'cánh' cho Nhị hoàng tử, từng hứa hẹn gì với bất kỳ ai trong bọn họ, thể là 'phụ lòng'?”

Tạ Thanh Yến rũ mắt, lòng bàn tay phác họa dáng môi của nàng.

“An gia cũng thế, Thích gia cũng , tuy con đường khác nhưng đều là chung một mục đích... Nàng là nữ nhi của hai nhà, trèo lên giường , chẳng vặn hợp ý của các bậc trưởng bối hai nhà ?”

“Đó là bọn họ, !”

“Nàng , khi An Vọng Thư còn sống, bà những suy nghĩ giống những An gia ?”

“...!”

Thích Bạch Thương tức giận đến cực điểm, thể nhúc nhích.

Vừa lúc ngón tay lạnh buốt của Tạ Thanh Yến lướt qua bên môi, nàng cúi đầu liền c.ắ.n mạnh lên.

Nàng hề lưu lực, trong khoảnh khắc, môi răng và đầu lưỡi nàng nếm mùi m.á.u của Tạ Thanh Yến.

... Khác với những lời châm chọc lạnh băng đến xương phát từ đôi môi mỏng , m.á.u của Tạ Thanh Yến nóng rực, lưỡi nàng như bỏng mà run lên.

Mùi m.á.u tanh khiến lý trí tỉnh táo hơn vài phần, Thích Bạch Thương định buông môi răng.

nàng vạn ngờ, Tạ Thanh Yến những né tránh, mà khi nàng cắn, nhận nàng ý buông lỏng, y còn dùng khớp ngón tay giữa đè sâu đầu lưỡi nàng trong, nhẹ nhàng đỡ lấy.

“Ô!”

Thích Bạch Thương c.ắ.n chặt khớp ngón tay thon dài như trúc ngọc của y, kinh ngạc, tức giận sợ hãi mà ngước mắt, yếu ớt uy hiếp.

Ánh mắt tựa như ý: ‘Ngươi còn càn nữa, sẽ c.ắ.n đứt ngón tay ngươi!’

Tạ Thanh Yến nheo mắt mờ mịt, giọng khàn đặc, trêu chọc nàng: “Tiểu y nữ, dùng sức chút nữa?”

Nàng kinh ngạc y, mặt rõ hai chữ ‘kẻ điên, biến thái’.

Bị ánh mắt nàng mắng 'tàn nhẫn' như , Tạ Thanh Yến càng tươi hơn, ánh mắt cũng càng thêm u tối. Y dùng khớp ngón tay đè lên lưỡi nàng, đồng tử đen như mực.

“Chỉ chút lực đạo , so với chim mổ còn nhẹ. Lát nữa ... sợ rằng nàng còn sức mà cắn, sợ tiếng động sẽ gọi cả Lăng Uyển tới đây.”

Cái ... cái gì là lát nữa?

Nếu cổ tay đang trói, Thích Bạch Thương nhất định những lời dọa đến nhảy khỏi giường mà chạy trối c.h.ế.t.

nàng càng giãy giụa, càng là lắc lư vô ích. Gỗ đàn đen va chạm , tạo tiếng vang trầm đục.

 

Loading...