Phong hoa hoạ cốt - 169

Cập nhật lúc: 2025-11-07 14:13:19
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“A tỷ!”

“……”

Qua vai Tạ Thanh Yến, Thích Bạch Thương thấy Thích Uyển Nhi và ảnh Tống thị phía nàng, xuyên qua các thị vệ và cung nhân đang hỗn loạn bước nhanh về phía .

“Ngươi buông , Uyển Nhi tới—”

Ánh mắt Thích Bạch Thương kinh ngạc, nàng nghiêng về phía , cố gắng tránh thoát Tạ Thanh Yến đang ở gần trong gang tấc.

Chỉ là ngay đó, nàng Tạ Thanh Yến nắm lấy cổ tay, giữ chặt vòng eo, gắt gao kéo xoay về phía .

Người rũ mắt trong bóng tối mờ ảo, đáy mắt đen tối cuồn cuộn, giống như đang cố kiềm nén một loại điên cuồng như biến thành thực thể, thiêu đốt.

Tay trái nàng nắm chặt giữa hai , nốt ruồi son rực rỡ còn chói mắt hơn cả liệt hoả..

Tay Thích Bạch Thương mạnh mẽ kéo gần từng tấc.

Tạ Thanh Yến siết chặt cổ tay nàng, hận nhưng thương, cúi xuống c.ắ.n phập nốt ruồi son .

“... Ô!”

Thích Bạch Thương đau đớn, kinh ngạc ngước mắt , rưng rưng quát.

“Tạ Thanh Yến!”

Dừng trong khoảnh khắc.

Tạ Thanh Yến nới lỏng môi răng, nốt ruồi son đôi môi giam cầm.

“Mười lăm năm , mùng tám tháng mười, Tiên Hoàng hậu Bùi thị, buộc tội thông dâm với thị vệ, giam cầm tại hành cung, đêm đó, phóng hỏa tự thiêu, cùng con trai táng biển lửa…”

Tạ Thanh Yến định thở, ngước đôi mắt lên.

ngươi , ngày đó chỉ chứng, chính là ... mẫu ngươi?”

Thích Bạch Thương kinh hãi đến tột độ, cả cương cứng  mặt Tạ Thanh Yến.

Nàng sớm từ trong miệng An Trọng Ung , mẫu nàng quả thực liên quan đến t.h.ả.m án tịch thu gia sản, tru diệt Bùi thị năm xưa, và cái c.h.ế.t của mẫu nàng cũng hầu như chắc chắn thoát ly sự kiện .

nàng tuyệt đối từng nghĩ tới—

Mẫu nàng, thiện tâm, tươi như ánh dương đầu xuân, chính là khởi nguồn cho vụ án diệt môn t.h.ả.m khốc của Bùi thị mười lăm năm ?

Trận hỏa hoạn mười lăm năm , là gián tiếp do mẫu nàng gây nên?

“Không, thể nào.”

Thích Bạch Thương sắc mặt tái nhợt lắc đầu, ngước mắt Tạ Thanh Yến: “Mẫu như . Nếu quả thật nàng thế, thì chắc chắn là tận mắt chứng kiến—”

Lời bỗng im bặt khi chạm đôi mắt đen nhánh, sâu thẳm như vực thẳm của Tạ Thanh Yến.

“Chứng kiến cái gì?”

Tạ Thanh Yến khẽ vuốt ve chiếc cổ yếu ớt, dễ gãy của nàng, ngón cái bên trong bàn tay chậm rãi ấn xuống, siết chặt. “Chứng kiến Hoàng hậu Bùi thị, ngay đêm Bùi gia hạch tội diệt môn, ở hành cung của Bệ hạ, cùng một thị vệ lai lịch bất minh tư thông ?”

“…!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/169.html.]

Môi Thích Bạch Thương c.ắ.n đến trắng bệch.

Hoàng hậu Bùi thị ngày xưa là Huệ Vương Phi, cùng Huệ vương phu thê tình thâm, thiên hạ đều . Một chuyện vi trái luân thường đạo lý đến mức , 'trùng hợp'  bắt như khả năng cực kỳ nhỏ bé.

“Nên hổ là nữ nhi của nàng.”

Tạ Thanh Yến cúi sát gần, cái bóng đổ xuống từ hàng mi dày che khuất  đôi mắt .

Nàng chỉ rõ tiếng lửa cháy lép bép, cùng giọng khàn khàn của nọ, lạnh lẽo như sương thu, thấm nhập tận xương tủy, phế phủ.

“Thích Bạch Thương, thật g.i.ế.t ngươi.”

“……Vậy ngươi nên cản Bệ hạ.”

Thích Bạch Thương phản bác theo bản năng.

Khoảnh khắc đó, nàng thấy ánh mắt ngập tràn bi thương.

Nàng ảo giác như thể nàng đả thương sâu sắc Tạ Thanh Yến.

Thích Bạch Thương rũ mắt: “…Xin . Bất luận Tạ Công vì lẽ gì mà xả cứu giúp, ngài cũng cứu Bạch Thương một mạng khỏi cơn thịnh nộ của Hoàng đế. Nếu ngày Tạ Công hối hận, vì di mẫu và biểu  báo thù, cứ tới tìm .”

Tạ Thanh Yến siết chặt cổ nàng, ngừng tay ngay khi định dùng sức:

“…… Ngươi cho rằng nỡ?”

“Ta dám nghĩ như ,” Thích Bạch Thương tự giễu nhếch môi, “Sát tâm của Tạ Công đối với , chỉ ngày một ngày hai.”

“——”

Thích Bạch Thương thấy , trong hốc mắt mặt ẩn một tối sâu thẳm, tựa vực, như đêm đáy — khiến mà rùng .

Hắn rằng, g.i.ế.c nàng.

Thế nhưng, từ đầu đến cuối, trong đôi mắt chỉ nỗi đau và tuyệt vọng. Lời như oán hờn, nhưng trong khí sắc chút nào sát ý; như là cam lòng vì cầu mà , là uất ức chứ lòng thù diệt.

---

“A Tỷ!”

Tiếng gọi của Uyển Nhi lướt qua đội cấm quân thị vệ cuối cùng rời , hướng thẳng đến bóng dáng hai .

Thích Bạch Thương bừng tỉnh thần, ngước mắt kinh ngạc .

Thích Uyển Nhi xách lên váy, nóng nảy chạy tới, rốt cuộc cũng thấy bóng dáng nàng, nhưng ngay đó ngẩn , chút chần chừ mà bước chậm .

“Uyển Nhi, con cẩn thận chút, từ từ thôi —”

Tống thị chậm hơn nàng một bước, theo Uyển Nhi sang, kịp thấy tàn ảnh bàn tay của Tạ Thanh Yến rời khỏi cổ Thích Bạch Thương.

Tống thị tức khắc sinh nghi.

Hai , là đang…

“Tham kiến Tạ Công.” Quan hệ thông gia thành, lễ thể phế, Tống thị và Uyển Nhi lượt hành lễ với Tạ Thanh Yến.

Tạ Thanh Yến đạm bạc lướt qua, như thể hai mà buột miệng  với Thích Bạch Thương: “Thế gian yêu ma quỷ quái hoành hành, khoác 'hoạ bì' nhiều vô kể, phân biệt thiện ác?”

Hắn chằm chằm Thích Bạch Thương, lạnh nhạt : “Dù là mẫu ngươi chăng nữa, nhưng ngươi dám khẳng định, ngươi hiểu rõ bà ?”

Loading...