Phong hoa hoạ cốt - 166
Cập nhật lúc: 2025-11-07 14:09:50
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-07 14:09:50
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Tiếng sấm chợt ngưng bặt.
Lý trí cơn đau xé tim và lòng hận thù che khuất của Tạ Sách cuối cùng cũng trở giây phút .
Văn võ bá quan đang đó, nếu tự tay c.h.é.m một nữ nhân quan gia tay trói gà chặt, còn là chịu sự hãm hại của Tam hoàng tử, thì tổn hại chỉ là uy nghiêm Thiên tử?
E rằng trận hỏa hoạn tại hành cung mười lăm năm về sẽ càng bùng cháy xuyên suốt sử sách, để cho một vết nhơ thể xoá nhoà.
“……”
Bàn tay Tạ Sách đang nắm chặt kiếm chậm rãi nới lỏng đôi chút.
Ngay lúc , Trưởng công chúa gạt phăng hai bên cung nhân đang cản , lao đến. Bà hiếm thấy mà, mất vẻ đoan trang thường ngày, vành mắt đỏ hoe, quỳ sụp xuống bên cạnh lưỡi kiếm.
“Bệ hạ! Yến Nhi lương thiện, đành lòng tỷ tỷ của vị hôn thê tương lai chịu khổ, nên mới nhất thời gấp gáp mà thất lễ, kính xin bệ hạ xá tội!”
Trưởng công chúa xưa nay đặc ân miễn quỳ lạy, giờ phút thi hành đại lễ, từng lời khẩn thiết giọng nghẹn ngào, rõ ràng là lo lắng đến tột cùng.
Nhị hoàng tử Tạ Thông, kẻ nãy giờ vẫn kinh hãi đến câm nín, giờ phút mới hồn. Hắn vẫn giữ nguyên tư thế quỳ rạp, lặng lẽ đầu, đưa mắt hiệu cho một quan viên thuộc phe cánh họ Tống phía .
Người nọ hiểu ý gật đầu.
Vài khắc , giữa hàng trăm quan , dẫn đầu, hô vạn tuế, khẩn cầu Bệ hạ tha tội.
Trong tiếng hô vang, Tạ Sách ngược sáng, ánh mắt âm u đ.á.n.h giá nữ tử phía Tạ Thanh Yến.
Rồi ánh mắt ông về lưỡi kiếm.
“Trẫm suýt quên ngươi và Thích gia còn cửa quan hệ… Một tỷ tỷ nhỏ bé của vị hôn thê, đáng giá để ngươi liều mạng đến mức ?” Tạ Sách trầm giọng hừ lạnh một tiếng, thu kiếm về.
“……”
Tạ Thanh Yến giấu đôi tay lưng, các khớp ngón tay vì nắm chặt quá mức mà trở nên trắng bệch, cứng ngắc, giờ phút mới chậm rãi buông lỏng khỏi cổ tay Thích Bạch Thương.
Hàng mi dài rủ xuống, tựa màn mưa mật che khuất cảm xúc nơi đáy mắt.
“Tất nhiên là đáng giá.”
Tạ Thanh Yến bình tĩnh .
“Thần liều mạng vì Bệ hạ, vì Thích đại cô nương.”
Nét u tối gương mặt Tạ Sách khẽ giãn đôi chút, ông kéo khóe miệng: “Đứng lên .”
“Tạ ơn Bệ hạ.”
Tạ Thanh Yến thẳng , quỳ lên.
“Còn về phần cô nương …” Tạ Sách lạnh lùng lướt qua ảnh nữ tử đang quỳ, chiếc áo choàng huyền sắc của Tạ Thanh Yến che khuất hơn nửa.
Thích Bạch Thương theo bản năng ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt của Tạ Sách.
Mặc dù lúc cảm xúc của Tạ Sách lý trí đè nén phần lớn, nhưng sát ý sâu thẳm trong mắt ông vẫn khiến Thích Bạch Thương kinh hãi trong lòng.
Vì thế…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/166.html.]
Nàng kịp suy xét kỹ lưỡng, thì mắt, chiếc áo choàng của chuyển động, che lấp cách cuối cùng giữa nàng và ánh mắt của đế vương.
“Việc Thích Bạch Thương hạ độc, tuy là đúng, nhưng xét thấy cũng là hành động bất đắc dĩ, vì bảo vệ bản , kính mong Bệ hạ tiểu trừng đại giới.”
Giọng Tạ Thanh Yến ôn nhuận, nhưng ẩn chứa vẻ lạnh lùng sắc buốt như sương đêm mùa thu.
“Thần xin mặt Thích gia thỉnh mệnh, cầu Bệ hạ đày nàng rời khỏi Thượng Kinh, vĩnh viễn về—”
“!?”
Thích Bạch Thương kinh ngạc ngước lên, thể tin về phía bóng lưng Tạ Thanh Yến.
Trước khi nàng kịp mở lời.
Một giọng chút suy yếu, vang lên giữa hàng trăm quan đang im lặng—
“Bệ hạ, thần việc tấu.”
“……”
Tạ Thanh Yến dừng , hờ hững ngước mắt.
Nơi tầm mắt thể chạm tới, giữa hàng quan , Thích Bạch Thương liền thấy kinh ngạc hô lên: “Thích đại nhân tỉnh !”
“Thích đại nhân cảm thấy thế nào? Thân thể ?”
Một lát , sự đỡ dậy của hai vị đồng liêu, Thích Thế Ẩn tỉnh , bước đến mặt Tạ Sách, quỳ xuống hành lễ.
“Bệ hạ,” Thích Thế Ẩn rút từ trong n.g.ự.c từng phong thư cùng chứng cứ phạm tội, nhất nhất trình lên thánh nhan. Sắc mặt tái nhợt, nhưng giọng kiên định, từng chữ nặng nề như đinh đóng sắt:
“Hôm nay sự việc xảy , là do thần phụng thánh chỉ nhập Kỳ Châu tra án cứu tế bạc. Trong quá trình điều tra, phát hiện quan viên trong triều cấu kết với trong hậu cung, mưu hại trung lương, mua quan bán tước, loạn phép nước! Có dính líu đến An gia. Cho nên nhân dịp lễ săn , họ ngụy tạo vu án, hòng vu báng thần cùng tiểu , để che đậy tội danh của . Thần khẩn thỉnh bệ hạ minh giám!”
Tạ Sách trầm mặt, ánh mắt lạnh như gương, giơ tay hiệu.
Thái giám Lâm Viễn lập tức tiến lên, cung kính nhận lấy những phong thư từ tay Thích Thế Ẩn, nhanh chóng dâng lên.
An Huyên mặt cắt còn giọt máu, hai tay run rẩy, sắc như giấy vàng.
Tạ Sách xem từng trang thư, siết chặt ngón tay đến kêu răng rắc.
Đến khi lật đến một trang huyết thư, dòng chữ đỏ rực bằng máu đập thẳng mắt, ông bỗng mạnh tay khép —
“Phanh!”
Cuốn sách khép , trong tai một đang mặt như sét đánh.
Chân An Huyên mềm nhũn, suýt nữa ngã phịch xuống đất, may nhờ cung nữ bên cạnh nhanh tay đỡ dậy mới miễn cưỡng vững.
“An gia…”
Tạ Sách mắt lạnh lướt qua An Huyên, về phía những An gia, lấy An Duy Diễn cầm đầu, đang giữa hàng ngũ bách quan.
Gân xanh nổi lên mu bàn tay đang nắm chặt tấu chương của ông , cơn giận nơi đáy mắt rõ ràng: “Mua quan bán tước, họa loạn triều cương đủ, còn dám phóng hỏa loạn tại hành cung, những hành vi phản nghịch như ? ... Các ngươi còn đặt trẫm mắt nữa ?!”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.