Phong hoa hoạ cốt - 160

Cập nhật lúc: 2025-11-07 14:00:01
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đương nhiên cho, ai dám đề? Đó chính là vảy ngược của đương kim Thánh Thượng!” An Trọng Đức trầm thấp giọng.

“Năm đó Hoàng hậu Bùi thị, cũng chính là đẻ của Đại hoàng tử, chính là tại Khải Vân Điện phát hiện thông dâm tư thông với thị vệ!”

“Thông…” Tạ Minh kinh ngạc.

An Trọng Đức khẽ nheo mắt: “Ngày Thánh Thượng giận dữ, hạ lệnh giam cầm nàng trong Khải Vân Điện. Sau đó, tin tức Bùi gia mưu nghịch diệt môn từ kinh thành truyền đến, Bùi thị tin xong, thế mà phóng hỏa tự thiêu—thiêu c.h.ế.t bản cùng con trai ngay trong Khải Vân Điện.”

“—!” Tạ Minh kinh hãi.

“Trận hỏa hoạn thiêu thật sự t.h.ả.m khốc a, chỉ còn thi cốt hai con cuộn tròn, ôm , cháy đen. Năm Đại hoàng tử mới bảy tuổi, thông bách thư thiện cung kiếm, thể thu phục liệt mã, là kỳ tài cả văn lẫn võ. Mất , Phụ hoàng con còn đau lòng thật lâu a…”

An Trọng Đức dừng , ánh mắt thâm sâu xuống.

nếu c.h.ế.t, nào cục diện Tống-An hai nhà tranh chấp? Năm , nếu sự việc đó xảy ,  nhập chủ Đông Cung.”

Tạ Minh kinh hỏi: “Vậy ... Khải Vân Điện hiện giờ?”

“Tất nhiên là xây hỏa hoạn, chỉ là dù trùng kiến, Bệ hạ cũng cho phép bất kỳ ai đặt chân đến đó.”

“Nếu hai bọn họ phát hiện dâm loạn cung đình trong…”

Ánh mắt Tạ Minh run lên, “Vậy Phụ hoàng nhớ chuyện năm đó, tất sẽ giận tím mặt, sẽ cho Thích Thế Ẩn bất kỳ cơ hội nào để giải thích. Thậm chí, khả năng liên lụy cả Thích gia mãn môn?”

“Không tồi.”

An Trọng Đức lạnh trong bóng tối, “Ai bảo Thích gia cứ khăng khăng lưỡi đao cho Nhị hoàng tử? Xảy tai tiếng lớn như , ngay cả hôn sự của Thích Uyển Nhi và Tạ Thanh Yến cũng tuyệt đối giữ nổi!”

Tạ Minh chậm rãi phục , ôm quyền: “Kế sách của cữu cữu quả là cao, khiến Tống gia đứt một cánh tay, Minh nhi tâm phục khẩu phục.”

“Cữu cữu cũng là vì con thôi,” An Trọng Đức giơ tay, vỗ vai , “Ngọn lửa , nhất định thiêu đến mức chói lọi, cho chư vị quan trong triều thấy, đối nghịch với An gia sẽ kết cục , hiểu ?”

“— Dạ, cữu cữu.” Tạ Minh cúi đầu bước xuống.

Hành cung chủ điện.

Hiếm hoi lắm mới một buổi yến tiệc long trọng với sự tề tựu của quan lớn thích.

Đương kim Thánh Thượng Tạ Sách tự nhiên ở vị trí cao nhất, Hoàng hậu Tống thị và Quý phi An thị bồi hai bên.

Nhị hoàng tử trong hàng quan viên, dáng vẻ nghiêm trang, mỗi cử chỉ đều đúng lễ nghi.

Hắn chăm chú lắng , thỉnh thoảng khiêm cung dậy hỏi han, hành lễ cảm tạ — thực là dáng vẻ bậc quân vương tương lai, hiểu lễ, , chiêu hiền đãi sĩ, chuẩn mực chê .

Trái , Tam hoàng tử tính tình khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/160.html.]

Hắn phóng khoáng, tiêu sái, thích gò bó, loại trường hợp nghiêm cẩn như thế , thường chẳng thấy xuất hiện. Ai nấy đều quen, cũng chẳng ai trách cứ.

Dưới bậc hoàng tọa, vị trí gần nhất là trưởng công chúa và con trai duy nhất của nàng — Tạ Thanh Yến.

Mà đêm nay, ngoài thường lệ, còn hai khác trưởng công chúa ban tòa, đặc cách hàng tân khách.

Chính là Tống thị đang khép miệng , cùng đích nữ Thích gia Thích Uyển Nhi.

Đối diện, Chinh Dương Công chúa đang phẫn nộ và oán hận chằm chằm về phía .

Trưởng Công chúa lướt qua vũ cơ cách Tạ Thanh Yến xa ở giữa yến hội, cùng với biểu tình như mang gai ở đối diện của Chinh Dương, khẽ lắc đầu.

“Ba năm đây Chinh Dương còn niên thiếu, chuyện hung ác , quả thật là thất nghi. Sau con cần che chở Uyển Nhi, thể để nàng thương.”

Tạ Thanh  rũ mi, đáp: “Trông chừng Thích gia, là bổn phận của , Mẫu yên tâm.”

Trưởng Công chúa gật đầu.

Tống thị ở bên, chút kiêng kỵ, chần chừ hỏi: “Xin hỏi Điện hạ, chuyện gì?”

Trưởng Công chúa ngạc nhiên: “Ngươi từng ? Vậy thôi cũng , đều là chuyện cũ…”

“Là Chinh Dương lâu đây vô tri ác,” Tạ Thanh Yến tiếp lời, lạnh nhạt , “Nhân dịp cập quan năm , yến tiệc khinh bạc một vũ cơ, chọc đến nàng vui, liền bôi mật lên tay trái đó, nhốt lồng độc trùng, cho côn trùng c.ắ.n xé sống ba ngày, bức cho vũ cơ c.ắ.n lưỡi tự sát.”

“—!”

Tống thị hít một thật sâu, nhất thời cứng đờ, nên phản ứng thế nào.

Trưởng Công chúa nhíu mày liếc Tạ Thanh Yến một cái: “Người khác giấu còn kịp, con tự đổ tiếng lên ? Bất quá là say rượu hồ đồ, nắm tay một chút, cũng gọi là khinh bạc?”

Tạ Thanh Yến rũ mắt: “Nếu là phu nhân tương lai của con để ý, đó tất nhiên là khinh bạc. Con thành khẩn mà thôi.”

“…?”

Trưởng Công chúa theo bản năng về phía Thích Uyển Nhi.

Lại thấy Thích Uyển Nhi đang hàng quan lớn, dường như hề để tâm.

Mà Tạ Thanh Yến khi lời , cũng mắt hề nâng, con ngươi rũ xuống hờ hững, như thể chỉ là bâng quơ , chủ đích cho ai .

Trong lòng Trưởng Công chúa nhất thời cảm thấy kỳ quái.

“Uyển Nhi,” Tống thị phản ứng tiên, kéo Thích Uyển Nhi một cái, “Tạ Công đang chuyện với con đó.”

Thích Uyển Nhi giật hồn, áy náy khom lưng: “Xin , nhất thời thất thần, thỉnh Điện hạ cùng Tạ Công thứ tội.”

 

Loading...