Phong hoa hoạ cốt - 153

Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:48:40
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gã sai vặt chần chờ: “Chứng cứ phạm tội mấu chốt thế , nên để Thích đại nhân ngài tùy mang theo…”

“Thích mỗ hôm nay diện thánh, sống c.h.ế.t. Nếu Thánh Thượng khăng khăng che chở An gia, thì Thích mỗ cũng chỉ thể tiếc thanh danh, theo lý tranh đấu đến cùng. Khi đó hạch tội là chuyện nhỏ, nhưng khiến vụ án chìm bóng tối là chuyện lớn.”

Thích Thế Ẩn chậm rãi thở một .

“Ta tin Vân công tử , sẽ vứt bỏ màng. Dù thể, cũng kế tục.”

Môi gã sai vặt khẽ mấp máy, cuối cùng chắp tay hành lễ lui xuống: “Nhất định phụ sự ký thác của Thích đại nhân.”

“……”

Thích Thế Ẩn đỡ tay, lấy bản chép chứng cứ phạm tội, xuống xe ngựa.

Thích Nghiên Dung từ xa trông thấy, vội vàng tiến tới.

“Huynh trưởng vì thương chân? Có nghiêm trọng ?” Nàng quan tâm hỏi, nghiêng vòng qua, định đỡ bên trái thương của Thích Thế Ẩn.

“Trên đường tới Triệu Nam, vô ý ngã ngựa.” Thích Thế Ẩn nâng tay áo, tránh khỏi tay của Thích Nghiên Dung, “Không gì đáng ngại, thôi.”

“……Vâng.”

Thích Nghiên Dung rũ tay xuống, nét thất vọng chợt lóe qua, nhanh chóng đè nén. Nàng chủ động bước lên, tới bên xe ngựa vén rèm xe.

Một nén nhang , trong sơn trang hành cung.

Thích Thế Ẩn Thích Nghiên Dung dẫn đến một tòa thiên điện ở góc.

“Lát nữa Nhị điện hạ sẽ đến, sẽ ở đây đợi cùng trưởng một lát.”

Thích Nghiên Dung , chủ động rót cho Thích Thế Ẩn.

Khí hương trầm trong điện thơm ngòn ngọt, giống mùi phấn son Thích Nghiên Dung. Thích Thế Ẩn quen với loại d.ư.ợ.c hương nhẹ nhàng quanh Thích Bạch Thương, giờ đột nhiên đổi, khỏi chút chán ghét.

Hắn chịu đựng nâng tay áo che mũi, chỉ chau mày, khép nắp chung .

“Muội cần đa lễ với . Nếu đợi Nhị điện hạ, cứ ở một bên là .”

Thích Nghiên Dung thấy chạm chung , ánh mắt u oán liếc qua, sang một bên.

Trong điện tĩnh lặng, chén nhỏ thoắt cái nguội lạnh.

Thích Nghiên Dung chợt lên tiếng hỏi: “Huynh trưởng hỏi , vì quen Nhị điện hạ, còn đại diện cho truyền lời việc ?”

Thích Thế Ẩn thu tầm mắt từ cánh cửa đóng chặt, đạm thanh : “Việc nhi nữ tình trường, tuy là trưởng, cũng thể nhúng tay.”

“Nếu là Thích Bạch Thương, trưởng cũng mặc kệ ?”

“……”

Thích Thế Ẩn đầu , ánh mắt thanh lãnh: “Lời của ý gì?”

“Không gì, chỉ là cảm thấy trưởng bất công thôi. Nếu là cùng đại tỷ tranh chấp, trưởng nhất định thiên vị đại tỷ, đúng ?” Thích Nghiên Dung buồn bực ngẩng đầu, đáy mắt dường như nước mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/153.html.]

Thích Thế Ẩn thu tầm mắt, lạnh nhạt hướng ngoài: “Muội Tổ mẫu che chở, Uyển Nhi cũng phụ mẫu chăm sóc, cần giúp.”

“Quả nhiên,” Thích Nghiên Dung buồn bã, “Huynh trưởng, vì   một thánh nhân chí công vô tư mãi? Vì còn  bất công?”

“Quốc công phủ lớn như , cho Bạch Thương nương tựa. Muội đưa thôn trang cô đơn hiu quạnh khi mới mấy tuổi? Giờ mới nhớ tới hai chữ 'công bằng' ? Mấy năm nay cực khổ, thấy cùng so đo ?"

“……”

Thích Nghiên Dung c.ắ.n môi, nước mắt dính hàng mi dài, “Lại đưa tỷ .”

Nàng ngừng , tia lạnh lẽo xẹt qua đáy mắt nhu nhược đáng thương: “Mặc dù Công gia đối với nữ nhi nhẫn tâm đến mấy, nếu giữa , một chất nữ Nhị phòng, và tỷ , một nữ nhi sinh danh nghĩa, cũng tất nhiên sẽ chọn tỷ .”

“Đó là trách nhiệm cha của ông , cũng là theo lý thường tình.” Thích Thế Ẩn lạnh nhạt .

Thích Nghiên Dung bực bội đầu : “Đã thế, ngay cả Nhị điện hạ cũng đối với nàng —”

Tiếng líu lo dừng .

“Điện hạ chọn ai, đó là chuyện của ,” Thích Thế Ẩn nhíu mày về phía Thích Nghiên Dung, “Huống hồ, chẳng lẽ ngươi cho rằng, tương lai, điện hạ thể độc sủng ngươi ?”

“Ta tự nhiên sẽ hy vọng xa vời như .”

Thích Nghiên Dung cúi đầu xuống, đôi tay giấu trong tay áo siết chặt những đốt ngón tay, “ nữ nhi Thích gia, Uyển Nhi hứa gả cho Tạ Thanh Yến, điện hạ tương lai tất sẽ chọn thêm một vị, nhập chủ Hậu cung, để kết cùng Trấn Bắc quân.”

“……”

Thích Thế Ẩn khẽ nheo mắt, ánh mắt nhất thời chút chấn động và ngờ: “Ngươi còn mong vị trí Chính phi của Nhị điện hạ?”

“Không.”

Thích Nghiên Dung ngước mắt, hàng mi dài chớp chớp, dễ dàng khiến lệ ý trong đáy mắt rút .

Nàng thậm chí nở một nụ : “Ta , là Thái tử phi.”

“——”

Thích Thế Ẩn chấn động.

“Nhị hoàng tử sẽ trở thành Thái tử điện hạ tương lai, nên mới ngưỡng mộ , tiếp cận , vì việc.” Thích Nghiên Dung từ từ dậy, “Hắn vốn dĩ cũng cần do dự mà lựa chọn— cố tình, cố tình...!”

Bàn tay trắng nõn của nữ tử dùng sức đập lên bàn, bực bội lên tiếng: “Cố tình cái con hồ mị tử hồi kinh lúc !”

Thích Thế Ẩn hồn, sắc mặt trầm xuống: “Thích Nghiên Dung, chú ý lời của ngươi. Bạch Thương là tỷ tỷ ngươi.”

“Tỷ tỷ? Tỷ tỷ thì thế nào?”

Thích Nghiên Dung khẽ, chống bàn tới.

Thích Thế Ẩn nổi giận nhướng mày, mới dậy một nửa, thể loạng choạng, ngã trở .

Cơn choáng váng ập đến mãnh liệt, giơ tay đỡ trán, phản ứng , sắc mặt đổi, nhướng mày phẫn nộ  Thích Nghiên Dung đang đến mặt : “Là ngươi động tay động chân?”

 

Loading...