Phong hoa hoạ cốt - 151

Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:46:07
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thích Bạch Thương trở bên ngựa, liền thấy phía , nọ phất tay áo rời . Tiếng y phục phần phật, xoay lên ngựa, dáng vẻ lạnh lùng, cao ngạo.

“Hộ tống Thích cô nương nhập kinh, sơ suất.”

“Vâng!”

Tiếng leng keng vang lên.

Tuấn mã tung vó hí dài một tiếng, lộc cộc mang theo bóng dáng nhanh chóng khuất rừng sâu.

Thích Bạch Thương khẽ vuốt bờm ngựa, đang còn thất thần thì Liên Kiều thận trọng tiến đến bên nàng, :

“Cô nương, nếu Tạ Công và cả tên Trần Hằng đều , chúng cần cưỡi ngựa nữa , thể xe ngựa hồi kinh chứ?”

Thích Bạch Thương hồn, nghiêng mắt nàng: “Mệt ?”

“Mệt thì hẳn, chủ yếu là—”

Liên Kiều vỗ vỗ thắt lưng, ngượng ngùng : “Đi đường sóc đến mức chân cứ mỏi rã rời.”

Thích Bạch Thương suy ngẫm lát: “Ừm…”

Mắt Liên Kiều sáng rỡ: “Cô nương đồng ý? Vậy chúng —”

“Đợi nhập kinh, sẽ giúp ngươi điều chế t.h.u.ố.c mỡ, bôi ba ngày, nhất định thể tán ứ giảm đau.” Thích Bạch Thương thong thả , dắt dây cương buộc cây.

“À…”

Liên Kiều kéo dài tiếng hụt hẫng theo , “Cô nương vì còn vội vã nhập kinh a?”

“Dọc đường An gia hề bố trí mai phục, ngược khiến chút bất an, bọn họ ứng phó thế nào. Vẫn là nhanh chóng nhập kinh, ở bên cạnh trưởng, chiếu cố lẫn mới thể yên tâm.”

Thích Bạch Thương nhíu mày, về hướng Thượng Kinh.

“Tính canh giờ, chắc ngày mai xe ngựa của trưởng cũng  kinh .”

***

“Cái gì? Thánh Thượng di giá hành cung, săn mùa thu?”

Ngày hôm , buổi trưa.

Thích Thế Ẩn đạp nắng trưa bước nha môn Đại Lý Tự, Tiêu Thế Minh kéo . Sau khi chắc chắn xung quanh, Tiêu Thế Minh vội vàng túm Thích Thế Ẩn một góc hành lang gấp khúc, ghé tai dặn dò vài câu.

“Suỵt, nhỏ giọng thôi.”

Tiêu Thế Minh vội vàng đè ống tay áo Thích Thế Ẩn xuống, liếc quan bào của : “Huynh chính là quá mức cần cù , chân thương lành còn tới nha môn gì?”

“Đừng lời vô ích,” Thích Thế Ẩn trở tay chế trụ cổ tay quan bào của Tiêu Thế Minh , “Rốt cuộc là chuyện gì? Rõ ràng  khi rời , hề Thánh Thượng kế hoạch di giá hành cung săn?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-hoa-hoa-cot/151.html.]

Tiêu Thế Minh thở dài: “Còn thể là nữa, đương nhiên là vị Quý phi của An gia thổi gió bên gối với Bệ hạ. Trong cung cũng là lâm thời nổi hứng, quan theo đều vội vã vô cùng.”

“Quan theo?” Sắc mặt Thích Thế Ẩn trầm xuống, “Gồm những ai?”

“Thánh Thượng hạ chiếu, các quý nhân trong cung, bao gồm Hoàng hậu, phi tần, hai vị điện hạ cùng Chinh Dương Công chúa, cả các vị đại nhân cùng thích của các gia đình danh gia vọng tộc trong triều.”

Tiêu Thế Minh rút tay , ngón tay vẽ một đường giữa hai .

“Trừ những như trông coi công việc, bộ túc giá trị đều đường tới hành cung.”

“An… gia.” Thích Thế Ẩn nắm chặt quyền, đôi môi tái nhợt càng thêm vẻ lạnh lùng.

“Chiêu rút củi đáy nồi , quả thật ngoài dự liệu, thể phòng .” Tiêu Thế Minh thở dài, “Ta tin liền chủ động xin ở kinh thành, về chắc chắn sẽ chẳng gặp ai.”

“Chẳng lẽ trong triều một ai đây là kế hoãn binh của An gia vì vụ án ? Trong các quan một mở miệng ngăn cản?” Thích Thế Ẩn bực dọc hỏi.

“Ôi, Thích đại nhân của ơi,” Tiêu Thế Minh khổ lắc đầu, “Việc nam hạ tra án thực sự bí ẩn, hiện giờ ngoài các phe phái, gián quan thì , nhưng họ xưa nay vẫn giữ ở thế trung lập, càng tai mắt, thể rõ a?”

Ánh mắt Thích Thế Ẩn khựng : “Cánh tay của Nhị hoàng tử, phe cánh của Tống thị cũng hề mở miệng ngăn cản?”

“Huynh thật sự là cái gì cũng dám …”

Tiêu Thế Minh bất đắc dĩ liếc một cái, nghiêng , che miệng nhỏ: “Nhị hoàng tử sẽ , khiêm cung hiếu đễ nhất. Bệ hạ hành cung săn bắn, mở miệng ngăn cản ?”

Thích Thế Ẩn nén một thở: “Vậy liền gì cả?”

“Thật cũng . Lần về kinh, e là kịp về phủ đúng ?”

“Đề cập chuyện gì?”

“Tất nhiên là khuyên Thích đại nhân nên hồi phủ chỉnh trang một phen, với dung nhan thế đến mặt Bệ hạ, sợ là trị tội thất lễ thánh nhan…”

Không đợi Thích Thế Ẩn ngắt lời, Tiêu Thế Minh kéo tay áo : “Tốt nhất là khi ngang qua gần Sùng Văn Phường, hãy dừng một lát, ngóng động tĩnh đồng d.a.o bên đó, lẽ thể xua mệt mỏi thể xác lẫn tinh thần.”

“?”

Thích Thế Ẩn ngước mắt, đối diện với ánh mắt Tiêu Thế Minh.

Hai trao đổi ánh , Thích Thế Ẩn cau mày gật đầu: “Ta sẽ .”

Dứt lời, Thích Thế Ẩn xoay định bước .

“Ấy, khoan ,” Tiêu Thế Minh giữ , “Huynh định đuổi theo tới hành cung ?”

Thích Thế Ẩn đáp: “An gia cắm rễ trong triều quá sâu, chớ nửa tháng chờ chuyến săn kết thúc, dù một khắc cũng thể trì hoãn, chậm trễ thêm một khắc, sẽ thêm một phần biến .”

Tiêu Thế Minh lắc đầu thở dài: “Vô Trần , đúng là trong mắt chấp nhận nửa hạt cát.”

“Ý gì?”

Loading...