Chương 7:
“Phải. Muội theo nghĩa phụ về biên ải. Giờ biên cương yên , đương nhiên giúp hoàng giữ giang sơn.”
Nghe thế, sống mũi cay xè.
Nó là cuối cùng của đời .
Dẫu mấy phần nỡ, nhưng vẫn biệt ly.
Cho dù, giữa chúng cũng cùng huyết thống.
Năm xưa, thật Lâm Hoàng hậu cũng m.a.n.g t.h.a.i nam tử.
đứa bé sinh còn thở.
Bà hoảng loạn, sai Lâm Chinh Quật tìm một đứa trẻ mới sinh trong tộc để thế.
bộ tộc họ Lâm khi chỉ một nữ hài mới chào đời.
Dù cam lòng, nhưng bà vẫn chỉ thể chọn đứa bé .
Bởi bà một đứa trẻ cùng huyết thống chiếm cứ vị trí đó.
Bởi nếu là nam hài, tương lai thể lập Thái tử.
Không ngờ tiên đế đại nộ, Lâm Hoàng hậu liền thất sủng.
Bà oán hận mẫu t.ử chúng , cũng khinh ghét luôn đứa bé ôm từ bên ngoài về .
Đánh mắng là chuyện thường ngày.
Dần dần, bà còn oán rằng A Hy khắc c.h.ế.t nhi t.ử ruột của .
A Hy sống những ngày tháng chẳng khác nào địa ngục.
Chúng đó tình cờ gặp , sinh lòng đồng cảm, từ đó thầm lặng giúp đỡ .
Và năm đó, chúng chỉ mới tám tuổi.
…
Sau khi mẫu qua đời, tìm nơi an táng tro cốt cho .
Không ngờ vô tình phát hiện một mật đạo thông suốt bốn hướng, thể dẫn thẳng ngoài kinh thành.
A Hy tiếp tục giam cầm ở đây.
Nàng kéo cùng chạy trốn.
nếu … thì cả đời sẽ còn cơ hội báo thù.
Thế nên, từ chối.
Ta cam tâm tự nhốt trong nhà ngục .
A Hy thì men theo mật đạo mà trốn khỏi kinh, chẳng may gặp kẻ .
Lúc nguy hiểm, nàng Hà Sầm khi đang tuần tra cứu về phủ.
Biết chân tướng, phu thê nhà họ Hà thuận theo ý nguyện của A Hy, đưa nàng trở cung.
kinh thành nhiều tai mắt, để tránh phát hiện, phu nhân họ Hà bèn đưa nàng đến chỗ đại của ở biên ải.
Vệ Lê con, liền nhận A Hy nghĩa nữ, truyền dạy cho nàng bộ bản lĩnh của .
Có lúc nghĩ…
Có lẽ lựa chọn năm của A Hy là đúng.
nếu cũng chạy trốn thì gì ngày hôm nay? càng thể… gặp …
A Hy chợt :
“À đúng , hoàng , Vãn Nguyệt nhờ hỏi… nhất định hủy hôn ? Con bé đó thật lòng thích .”
Ta khẽ , lắc đầu:
“Ta cảm tạ tấm lòng của nàng .”
“ trong tim khác. Như … là công bằng với nàng .”
Ta thêm:
“Ta sẽ hạ chỉ thông cáo thiên hạ, tuyệt đối tổn hại thanh danh nàng, cũng ảnh hưởng chuyện nàng xuất giá . Muội bảo nàng yên tâm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-cuu-thien-tue-lam-quy-phi-cua-tram/chuong-7.html.]
Ánh mắt A Hy trở nên phức tạp, dường như khuyên nhưng mở lời thế nào.
Một lúc lâu, nàng chỉ nhẹ nhàng thở dài.
“Nếu quyết định … cứ thế .”
A Hy nhẹ ôm lấy vai , giọng phần nghẹn :
“Hoàng … bảo trọng.”
“Muội cũng , A Hy. Nhớ thư cho .”
Ta vỗ nhẹ lên vai nàng, coi như lời cáo biệt.
Lần gặp tiếp theo… sẽ là năm nào tháng nào.
…
Ta trói Hạ Lan Cận và giam trong Dao Hoa cung.
Đây là cung điện mà tiên đế từng xây riêng cho Mộ Dung Hoàng Quý Phi ông yêu nhất.
Ngói vàng tường ngọc, trụ son chạm rồng, xa hoa tột bậc.
Rất hợp với .
Ta giường, chờ bao lâu.
Đến khi mí mắt giường khẽ động, Hạ Lan Cận mới chậm rãi mở mắt.
Hắn đảo mắt quanh, nhanh chóng nhận đây là nơi nào.
Hắn thử động tay chân, phát hiện ngoài việc xích sắt khóa , còn chút khí lực.
“Bệ hạ hạ d.ư.ợ.c , đúng ?”
“ .”
Ta đưa tay nhẹ vuốt má , quệt qua đôi môi khô của :
“Đến nước , Cửu Thiên Tế chỉ đúng câu hỏi trẫm ?”
Hắn bình thản đáp:
“Thành vương bại khấu, thua là thua, chẳng gì đáng hỏi. Hơn nữa, dù nô tài hỏi… chẳng bệ hạ cũng sẽ ?”
[Thành vương bại khấu: thắng vua thua giặc]
Ta bật .
Hắn đúng.
Bởi ngày , chờ quá lâu .
Từ đầu đến cuối, gì chuyện Lâm Chinh Quật vượt ngục tạo phản.
Hắn A Hy cứu khỏi đại lao Đông Xưởng xong, liền nhốt luôn trong mật thất nhà họ Hà.
A Hy dựa phận nữ nhi nhà họ Lâm, lấy lòng tin của đám thủ hạ do Lâm Chinh Quật nuôi dưỡng, tập kích cứu .
Lâm Chinh Quật vốn nhiều tư binh, ẩn trong kinh thành lâu.
Dùng kế , quét sạch một lưới, bộ thế lực xem như hủy trong một đêm.
Những nghĩa quân gây náo động bên ngoài, cũng chỉ là một phần trong Long Hổ quân của Trấn Quốc Công giả dạng mà thôi.
Mật đạo năm xưa và A Hy phát hiện, giúp họ hoàng thành như chỗ .
Ta đem bộ quá trình cho .
Từ đầu đến cuối, mặt Hạ Lan Cận chẳng hề chút kinh ngạc nào.
“Có lẽ… ngươi sớm nghi ngờ .”
Ta cúi đầu chiếc bạch ngọc giới trong tay, càng nghĩ càng hiểu.
“Hạ Lan Cận, ngươi tin … còn đưa thứ cho ? Nếu tín vật của ngươi, chuyện sẽ thể thuận lợi đến . Mà ngươi cũng chẳng cần giao nó cho .”
“Ngươi cố ý ? Là vì cái gì?”
Ta nắm lấy tay , trong mắt là sự hưng phấn khó che giấu:
“Có là… ngươi cũng yêu trẫm, đúng ?”
Hạ Lan Cận nghiêng đầu, lãng tránh ánh mắt .