PHONG CỬU THIÊN TUẾ LÀM QUÝ PHI CỦA TRẪM - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-11-18 04:27:34
Lượt xem: 101
Văn án:
Đăng cơ xong, việc đầu tiên chính là hạ chỉ phong Cửu Thiên Tế Quý phi.
Văn võ bá quan đều sợ đến ngây .
Ngay cả tên thái giám cũng là đầu lĩnh từng g.i.ế.c như rạ cũng sững sờ.
Hắn lạnh giọng , mũi trường kiếm kề lên cổ :
“Bệ hạ thật là… nhã hứng.”
“Bệ hạ xác định chỉ để nô tài Quý phi thôi ?”
Ta chớp mắt.
Chỉ cảm thấy mỹ nhân khi giận dỗi đúng là c.h.ế.t.
Ta liền vội vàng hạ giọng trấn an :
“Thật trẫm còn phong ngươi Hoàng hậu cơ.”
“Có điều trẫm Hoàng hậu đoan trang hiền đức…”
“Còn mặt ngươi thì… trông quyến rũ quá, vẫn hợp Quý phi hơn.”
“…”
…
Chương 1:
Tiên đế tất cả mười vị hoàng tử.
Dĩ nhiên… tính đến vị hoàng t.ử là , kẻ mà ngay từ lúc lọt lòng vứt lãnh cung, mặc chà đạp.
Cách đây hai canh giờ , mấy vị lấy việc hành hạ thú vui … đều c.h.ế.t sạch.
Còn khi đang ở lãnh cung tranh đồ ăn với chó, thì Hạ Lan Cận xách thẳng lên long ỷ.
Bộ mãng bào m.á.u nhuộm thành một màu tím sẫm đáng sợ.
Trên lưỡi trường kiếm của còn treo mấy giọt m.á.u kịp khô.
“Chư vị, còn ai dị nghị ?”
Văn võ bá quan đám Cẩm Y Vệ vây kín đại điện đến nước lọt.
Lại đang cao .
Đành đồng loạt chọn im lặng.
Tiểu hầu gia Lâm Hồng binh lính đè đất, hai tay chặt đứt.
Đôi mắt hung tợn trừng chằm chằm Hạ Lan Cận.
“Đồ thái giám thối tha, ngươi sẽ c.h.ế.t t.ử tế !”
“Ngươi g.i.ế.c mười vị hoàng tử, đây chính là tạo phản!”
“Ngươi dám động , phụ với cô mẫu sẽ tha cho ngươi!”
Hạ Lan Cận chỉ liếc một cái, mặt chẳng hề nửa điểm tức giận.
Như thể thấy gì, chậm rãi bước về phía bên cạnh .
Mùi m.á.u tanh quá đậm, khó ngửi đến mức khiến buồn nôn.
Ta theo bản năng lùi về phía .
dường như nhận , tiện tay túm lấy chiếc long bào rộng lỏng lẻo , dùng vạt áo của mà lau sạch m.á.u lưỡi kiếm.
Ờ…
Như … quá thiếu tôn trọng ?
“Bệ hạ, Lâm Hồng mưu nghịch phạm thượng, g.i.ế.c hại hoàng tử. Ngài xử trí thế nào?”
Nghe , Lâm Hồng càng kích động hơn:
“Đồ cẩu tạp chủng nhà ngươi mới bậy! Kẻ tạo phản là ngươi! Chính ngươi đổi trắng đen! Văn võ bá quan đều mù hết ?!
“Các chứ! Sợ cái gì?!”
“…”
Văn võ bá quan cúi rạp đầu xuống đất, hận thể chui luôn xuống đất mà trốn.
“Bệ hạ, trả lời.”
Hạ Lan Cận áp sát mặt .
Ta tự chủ mà nuốt khan một cái.
Người … đúng là đến mức yêu mị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phong-cuu-thien-tue-lam-quy-phi-cua-tram/chuong-1.html.]
Tại thái giám chứ?
Tiếc thật sự.
Ta vị mỹ nhân như yêu nghiệt mắt, sang Lâm Hồng đang m.á.u thịt bầy nhầy.
Năm đó mẫu bệnh nặng, chính một kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t vị thái y duy nhất dám đến lãnh cung xem bệnh cho bà.
Cũng từ ngày , chẳng còn ai dám bước chân đó nữa.
“Vậy… g.i.ế.c .” - tùy tiện .
Nghe , Hạ Lan Cận khẽ cong môi .
Hắn cúi đầu với :
“Nô tài tuân chỉ.”
Khoảnh khắc tiếp theo, đao của Cẩm Y Vệ vung lên c.h.é.m xuống.
Đầu của Lâm Hồng lăn lông lốc, dừng đúng chân một vị văn quan.
Người chịu nổi cảnh tượng , lập tức sợ đến ngất xỉu.
Hạ Lan Cận tỏ vẻ hài lòng, vỗ nhẹ lên vai .
Hắn ghé sát bên tai , giọng thấp đến lạnh :
“Từ nay về , ngài chính là tân đế ai thể tranh cãi của Vệ quốc chúng .”
“Bệ hạ vạn tuế.”
Lễ đăng cơ định ba ngày .
Chỉ trong một đêm, từ căn phòng chất củi trong lãnh cung chuyển thẳng đến Tần Chính điện.
Ta cũng trở thành vị hoàng đế trẻ nhất kể từ khi Vệ quốc lập quốc đến nay.
rõ, bản chỉ là một con rối.
Ngày đầu tiên đăng cơ, Hạ Lan Cận bắt chọn một Hoàng hậu.
“Nhất định lập Hoàng hậu ?” - hỏi.
“Tự nhiên là tùy tâm ý bệ hạ. Muốn phong phi tuyển tú đều .”
“Thật ? Ai cũng ?”
“Đương nhiên. Dù bệ hạ cưới luôn Thái hậu, nô tài cũng thể trói đưa đến.”
“…”
Hoàng hậu của tiên đế, cũng tức… mẫu hậu của mấy vị hoàng ?
Hình như khẩu vị của nặng đến mức đó.
Ta khó xử Hạ Lan Cận bên cạnh.
Nói thế nào nhỉ…
Dù thầm tưởng nhớ từ lâu, nhưng khi đến lượt chính miệng , vẫn chút ngượng.
Mặt đỏ lên, chỉ thẳng :
“Vậy… trẫm Cửu Thiên Tế Quý phi của trẫm. Có ?”
Giọng nhỏ, nhưng vì lời quá kinh thiên động địa nên Kim Loan điện lập tức chìm tĩnh lặng c.h.ế.t .
Văn võ bá quan đều dọa ngây .
Ngay cả tên thái giám g.i.ế.c như rạ cũng ngẩn .
Hạ Lan Cận lạnh lùng đưa trường kiếm kề sát cổ , giọng giá buốt như băng:
“Bệ hạ thật… nhã hứng.”
“Ngài thật sử chỉ để nô tài Quý phi thôi ?”
Ta chớp mắt.
Chỉ thấy mỹ nhân khi giận dỗi cũng đến lấy mạng .
Vội vàng hạ giọng dỗ dành:
“Thật trẫm còn phong ngươi Hoàng hậu cơ.”
“Có điều trẫm Hoàng hậu đoan trang hiền đức… Mà gương mặt của ngươi thì… trông quyến rũ quá. Làm Quý phi hợp hơn.”
“…”
Văn võ bá quan như quỷ sống.
Hồi lâu ai lời nào.
Lại ngước trời… vẻ cảm thấy Vệ quốc sắp mất đến nơi .