Hóa nội tâm đóa “tiểu bạch hoa” Ôn Uyển chua loét thế . Chậc chậc, bên ngoài ngây thơ vô hại, diễn xuất đỉnh thật đấy! Oscar nợ cô một tượng vàng.
Nghe những lời chua chát của họ, Tần Kiểu thấy thỏa mãn lạ lùng.
Tiếp theo, cô nhận một tin nhắn khác:
[Tần Kiểu, ngờ ngươi ham mê ăn uống đến thế. Hừ, ăn miếng dưa mà cũng câu dẫn như , là cố ý cho Trẫm xem ? Giá trị mị lực -10+8]
[Trẫm cũng khát, Trẫm là vua một nước mà đến miếng dưa ướp lạnh cũng ăn! Đáng giận! Giá trị mị lực -15]
Tần Kiểu suýt sặc miếng dưa hấu. Tên cẩu hoàng đế bớt ảo tưởng !
Cô ăn dưa thì câu dẫn chỗ nào? Còn cố ý cho xem?
Ọe ~
nghĩ đến việc cẩu hoàng đế từng thấy dưa hấu, trời nóng nực cũng điều hòa, lòng cô lập tức cân bằng trở .
Biết cẩu hoàng đế thể thấy cuộc sống hạnh phúc hiện tại của , cô nhất định sẽ sống sung sướng hơn nữa, ngày nào cũng “show” cho chúng xem tức chơi.
Tiêu Trạch phụ nữ trong màn hình, càng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, bèn gọi: “Người , Trẫm uống nước mơ ướp lạnh.”
Cung nhân vội vàng chuẩn .
“Trần công công, ngươi từng đến dưa hấu ?” Tiêu Trạch hỏi.
Trần công công cung kính đáp: “Nô tài kiến thức hạn hẹp, từng qua.”
“Thứ đó thanh mát thơm ngọt, giải nhiệt nhất. Trẫm tìm thứ đó, mùa hè Trẫm cũng ăn dưa hấu.”
“Thiên hạ rộng lớn, chỉ cần Hoàng thượng ăn, nhất định sẽ tìm .”
Ăn xong dưa hấu, tối đến Tần Kiểu đặc biệt dạo chợ đêm để cho ở thời khác mở mang tầm mắt về sự phồn hoa của chợ đêm hiện đại.
Tiện thể những lời hâm mộ đến ghen tị của họ.
[Cảnh đêm kinh thành bằng một phần mười chợ đêm .]
[Thứ Phế hậu mua là gì ? Trông ngon quá.]
[Bà lão món bạch tuộc viên kìa!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phe-hau-livestream-hang-ngay/chuong-91.html.]
[Mau ghi nhớ mấy cái , thể mở tiệm sushi trong kinh thành.]
[Khoai tây răng sói là cái gì? Chẳng lẽ bằng răng sói ?]
[Tần Hoàng hậu chậm chút ? Ta kỹ chiếc váy , hoa văn màu sắc quá.]
…
Tần Kiểu thu hoạch vô lời trầm trồ, đương nhiên cũng những “anti-fan” mắng nhiếc ngớt:
[Hở vai hở chân đường, quả thực đồi phong bại tục, Phế hậu thật mặt hoàng thất.]
[Yêu thuật của Phế hậu bao giờ mới biến mất? Lẳng lơ dâm đãng thế , lão hủ mà nôn.]
[Phế hậu liêm sỉ như , thảo nào Hoàng thượng thích. Ôn Hoàng hậu đoan trang ôn nhu hơn nhiều.]
Và vị Ôn Hoàng hậu “đoan trang ôn nhu” hiện đang gào thét vô năng trong lòng:
[Đêm hôm còn ăn mặc phong tao đường, hái hoa tặc bắt ả cho ?]
“Hoa Quốc trị an lắm, nhặt của rơi đường, sẽ hái hoa tặc .” Tần Kiểu thong thả buông một câu.
Đang ở Nghi Cung c.h.ử.i thầm, Ôn Uyển giật thót . Tần thị là ý gì? Chẳng lẽ ả đang nghĩ gì?
“Có ma!” Ôn Uyển hoảng sợ gọi cung nữ, “Mau báo cho Hoàng thượng, Phế hậu Tần thị hóa thành ma .”
“Nương nương?” Cung nữ thấy Ôn Uyển mặt cắt còn giọt máu, đành chạy báo tin.
Tiêu Trạch đang đau đầu nghĩ cách lấp đầy quốc khố, cung nữ báo Ôn Hoàng hậu gặp ma thì nhíu mày: “Ma quỷ gì?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Cung nữ run rẩy: “Ôn Hoàng hậu… là Phế hậu về tìm Ôn Hoàng hậu.”
Tiêu Trạch tưởng Tần Kiểu xuất hiện thật, vội đến Nghi Cung, nhưng chỉ thấy Ôn Uyển. “Tần Kiểu ?”
“Hoàng thượng ~” Ôn Uyển nhào lòng Tiêu Trạch lóc, “Vừa thần thấy giọng Tần tỷ tỷ.”
“Nàng ở ?”
“Thần , chỉ tỷ về tìm . Có tỷ oán hận thần ?” Ôn Uyển như mưa, khiến Tiêu Trạch cau mày.
Hắn quanh Nghi Cung thấy bóng dáng Tần Kiểu. Ôn Uyển dạo nghi thần nghi quỷ, chắc do quá căng thẳng thôi.
Tần Kiểu tuy ngày nào cũng xuất hiện trong ảo cảnh nhưng từng hại ai. Nếu nàng thực sự về báo thù thì đầu tiên nàng tìm là mới đúng.