Phát Sóng Trực Tiếp Bắt Chước Phạm Tội, Ta Chỉ Diễn Một Lần - Chương 30: Bị Bắt

Cập nhật lúc: 2025-11-08 05:01:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vệ Thanh Chính chọn lựa canh bên cầu lớn ven sông. Cũng giống như Diệp Tang Tang dự đoán, cảm thấy đó là kế sách điệu hổ ly sơn, cho nên chọn ở bên cạnh Vương Chí.

Hắn cũng chọn chờ đến chiều ngày mốt như điện thoại , mà là chọn tiếp xúc Vương Chí.

Nguyên nhân Vương Chí Lâm Thành truy nã là tổ chức mạ·i dâ·m, chính là tú bà.

Người quen nhiều , ở Lâm Thành còn giúp Vương Thuận và Chu Cường tiêu thụ đồ tang vật nữa.

Sau khi Chu Cường ch·ết, họ tra tài liệu quan hệ xã hội của đối phương, truy tìm nguồn gốc từ những bên cạnh Chu Cường nơi ở hiện tại của Vương Chí.

Sau khi điều tra tài liệu liên hệ của ba , họ chuẩn thực thi bắt giữ đối với Vương Chí.

Chỉ là đây là vụ án của Lâm Thành, bên Lâm Thành lệnh bắt giữ, họ chờ bên Lâm Thành mang văn kiện bắt giữ tới. Vốn dĩ Vệ Thanh Chính còn cảm thấy phiền não vì điều , bởi vì như chỉ thể lén lút theo dõi, chờ đợi thời cơ bắt giữ.

Hiện tại điện thoại đến, cùng cấp trao đổi, ở nhà Vương Chí.

Lấy danh nghĩa bảo hộ.

Đến lúc đó thể bắt hung thủ, thể tránh cho Vương Chí con cáo già xảo quyệt bỏ trốn.

Hai ngày , Vương Chí chỉ thể sinh hoạt sự giám sát của cảnh sát thường phục.

Bên cầu lớn ven sông, Vệ Thanh Chính phái tổ canh giữ thời hạn, chú ý những khả nghi.

Bởi vì đủ nhân lực, chỉ thể bất đắc dĩ rút bỏ theo dõi Tôn Bân.

điều cũng đại biểu đ.á.n.h mất sự nghi ngờ đối với đối phương.

Từ tận đáy lòng, Vệ Thanh Chính vẫn cảm thấy vợ chồng Tôn Bân điều kỳ quái.

Chỉ là hiện tại rảnh rỗi để cử theo dõi.

Thời gian nhanh đến thời điểm đối phương hẹn, ánh mặt trời buổi chiều dần dần nghiêng về phía Tây, thẳng đến từ từ biến mất ở chân trời.

Theo thời gian trôi qua, sự nghi hoặc trong lòng Vệ Thanh Chính cũng ngừng chất chồng theo thời gian.

Vương Chí giam lỏng một cách biến tướng, trong phòng khách, ngả ghế sofa, chân gác lên bàn thủy tinh, nhàn nhã mà ăn hạt dưa.

Đối phương đó án tích, tương đương với mấy tội, cho dù đối mặt với ba cảnh sát hình sự, mặt cũng một tia hoảng loạn, thậm chí còn đ.á.n.h ý nghĩ chuẩn thử dò xét đối phương.

Trong cái thời đại thông tin phát triển , Vương Chí căn bản , hai “ em ” của đều ch·ết trong tình trạng thê thảm.

Hắn Vệ Thanh Chính qua ba vòng trong phòng khách, lo âu mà tự , “Răng rắc” c.ắ.n một hạt dưa, nhả vỏ hạt dưa : “Tổ trưởng Vệ, một chút , rốt cuộc là nào, thể uy h·iếp đến an sinh mệnh của .”

Hắn tin tưởng những cảnh sát , rốt cuộc là ai, đó tìm giải quyết .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phat-song-truc-tiep-bat-chuoc-pham-toi-ta-chi-dien-mot-lan/chuong-30-bi-bat.html.]

Vệ Thanh Chính , mí mắt rũ suy tư chằm chằm Vương Chí : “ là ai, liền sẽ ở đây chờ.”

“Vậy ! Các là lừa !” Vương Chí nghiêng đầu, hoài nghi . Nói xong lên, cầm lấy chiếc áo da màu đen đắp ghế sofa, “ tin các , các giỏi thì bắt , bằng ngoài.” Khi lời , tròng mắt tròn, rõ ràng đang chờ Vệ Thanh Chính chuyện.

Hắn rõ ràng hơn bất cứ ai, đám cảnh sát sẽ tùy ý rời , họ khẳng định là bắt , chỉ là sớm muộn thôi.

Vệ Thanh Chính kẻ ngốc, cảnh sát hình sự đầu những năm Thiên Hy, đều chút tài năng, tự nhiên Vương Chí đang lời khách sáo, trực tiếp sảng khoái : “Đừng lời khách sáo, lời thật với , Vương Thuận và Chu Cường đều ch·ết, nếu tin tìm hỏi thăm một chút liền .”

Cái ch·ết của Vương Thuận truyền bá rộng, bởi vì tài xế taxi nghi vấn, ngày hôm án phát gần như nửa thành đều .

Cái ch·ết của Chu Cường nhiều , bởi vì bên cảnh sát cố tình phong tỏa tin tức.

Hắn thẳng, chính là thử ngược Vương Chí nội tình .

Nghe Vệ Thanh Chính , Vương Chí dừng bước chân.

Cái ch·ết của Vương Thuận cũng để ý, đối phương ch·ết thì ch·ết, đối với chính là hắc ăn hắc mà thôi.

Với giao tình của hai họ, nhiều nhất thắp cho hũ tro cốt một nén hương.

Bạn bè xã hội thôi, bình thường.

Chu Cường cũng ch·ết, điều Vương Chí thể để ý, cởi áo khoác về phía Vệ Thanh Chính, “Anh cảm thấy, hai bọn họ là kẻ thù của chúng g·iết ch·ết, hiện tại kẻ thù chuẩn tìm tới ?”

Là những kẻ lang thang hỗn xã hội, chuyện trả thù đối với họ mà quá tầm thường.

“Nếu thể nhớ là ai thù oán với các , kết thúc hai vụ án , xem xét cho lập công, thể giảm bớt hình phạt sắp chịu.” Vệ Thanh Chính mở hộp thuốc, lấy một điếu t.h.u.ố.c đưa cho Vương Chí.

Vương Chí sắc mặt ngưng trọng, nheo mắt nhận lấy t.h.u.ố.c xuống, bắt đầu suy nghĩ ba bọn họ đắc tội nào.

Hắn lướt qua trong đầu một vòng, phát hiện thật sự nhiều, bảy tám khả nghi.

Vệ Thanh Chính cũng vội, lấy bật lửa châm thuốc, bắt đầu cấp đối phương một vài manh mối.

Chủ yếu là những gì bên cảnh sát phác họa về ngh·i p·h·ạm, ví dụ như đại khái chiều cao và thể trọng, còn thói quen thể .

Hắn nghĩ đến Tôn Bân, bổ sung : “Tài xế taxi, hoặc là giáo viên linh tinh chức nghiệp, ba các đồng thời đắc tội quá ?”

Hắn ở đây chuyện, coi hai vụ án là cùng một vụ án để điều tra.

 

 

 

 

 

Loading...