Pháo Hôi Nữ Xuyên Thành Đầu Bếp Của Tiểu Tướng Quân - Chương 321

Cập nhật lúc: 2025-10-03 06:53:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Tiêu Hoài Thanh đến thăm đại ca Tiêu Hoài Khang, lúc gặp Thủy Mai tới, món ăn tiện tay nhận lấy. Thấy bưng món lạ đến, Tiêu Hoài Khang hỏi: "Đệ gặp Thủy Mai ở ngoài cửa ư?"

"Phải, đúng lúc. Đây là bọ cạp ư? Chiên lên vẻ thơm lừng." Tính tình Tiêu Hoài Thanh vốn phóng khoáng, ngửi thấy mùi vị hấp dẫn thì cũng còn e sợ gì nữa, y tiện tay cầm lấy một con bọ cạp, đưa lên miệng nếm thử.

Bọ cạp chiên giòn rụm, đưa miệng tan xốp, cảm giác y hệt như đang nhai cá con chiên. Khi c.ắ.n , chỉ cảm nhận độ giòn tan và hương vị tê cay mặn mòi bên ngoài. Tuy bên trong cảm giác béo ngậy của thịt, thiếu sự mềm mại của cá chiên, nhưng cảm giác... là ngon miệng lạ thường!

Tiêu Hoài Thanh thuận tay chấm thêm chút gia vị muối tiêu, gật đầu với đại ca đang giường bệnh: "Món coi như tồi. Đại ca nếm thử xem ?"

Tiêu Hoài Khang im lặng, cũng đưa tay cầm lấy một con, vẻ mặt chút kinh ngạc. Món từng xuất hiện thực đơn kinh thành, bọ cạp chiên giòn, độc vật mà thể ăn ư?

Tuy nhiên, nếu là do nha đầu Yến Thu Xuân chế biến, chắc chắn nàng sẽ lừa gạt bọn họ. Hắn bèn thử nếm một phen. Xoạt xoạt, chỉ cần dùng lực nhẹ, cảm giác giòn tan lan tỏa khắp khoang miệng. Vì mang đến ngay khi chiên xong, món ăn vẫn còn nóng hổi. Hắn bắt đầu ăn ngon lành...

"Quả nhiên là tồi! Vậy thì chúng cảm tạ đám , vì vô tình mang đến cho một món ăn ngon hiếm ."

Tiêu Hoài Thanh nhạo một tiếng, nhíu cặp mày rậm mang theo vẻ lạnh lùng: "Cảm tạ ư? Nếu thể tìm niềm vui giữa nỗi đau đớn, thì chúng nên cảm tạ A Xuân cô nương mới !"

Tiêu Hoài Khang an ủi vỗ vai : "Ta ."

Tiêu Hoài Thanh trầm giọng : "Ca thật sự , chỉ dựa lời ca , hôm qua đại tẩu còn sợ hãi đến rơi lệ!"

Ánh mắt Tiêu Hoài Khang âm trầm, nụ nhạt môi dần trở nên đắng chát, gì thêm.

Yết hầu của Tiêu Hoài Thanh cũng cảm thấy chua xót, u ám : "Đây là Tuyên Vương tặng, là để nương ngâm rượu bổ thể. Dù nương luôn thích uống rượu, chỉ là mấy năm nay uống nữa."

Từ khi nhi tử qua đời, Tiêu phu nhân còn động đến rượu.

Thế nhưng phu nhân vốn dĩ là nữ trung hào kiệt, luận về tài năng lẫn tửu lượng, đời hiếm ai bì kịp.

Nhìn như vấn đề gì, nhưng chính bọn họ mới là hiểu rõ rốt cuộc vấn đề .

Tiêu Hoài Khang bình tĩnh, khẽ : "Lão Lục, đây là điềm lành, chứng tỏ bọn chúng cuống quýt lắm . Chó cùng rứt giậu, chẳng vẫn luôn mong chờ bọn chúng lộ nguyên hình ? Sắp đấy."

Tiêu Hoài Thanh gật đầu: "Ừm, cũng sắp ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-nu-xuyen-thanh-dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-321.html.]

Tiêu Hoài Khang một tiếng, cầm một con bọ cạp lên đưa cho : "Ăn thêm một con nữa thôi, ăn cay , tẩu tử cũng dám ăn món , chỉ giữ vài con thôi, còn cầm hết ."

"Ừm." Tiêu Hoài Thanh gật đầu, bưng đĩa bọ cạp chiên cay lên, miệng "xoạt xoạt" nhai nuốt xong, dậy: "Ca nghỉ ngơi cho , bên phố ẩm thực đang kẻ gây rối, xử lý."

Tiêu Hoài Khang bất đắc dĩ một tiếng, phất tay để rời .

Thế là khi Tạ Thanh Vân trở về từ chỗ Tiêu phu nhân, nàng liền trông thấy trượng phu đang an tọa đầu giường sách. Nàng khẽ : "Thiếp mới rời , thấy sách . Chàng thích thư quyển đến nhường ư?"

Tiêu Hoài Khang dám gì, tiên là để quyển sách xuống, chỉ chỉ cái đĩa ngăn tủ đầu giường: "A Xuân đưa bọ cạp chiên qua đây, nàng nếm thử ?"

Tạ Thanh Vân bọ cạp trong đĩa xếp thành hình núi nhỏ, nhíu mày dám tin: "Muội ... Sao to gan đến thế?"

Nhìn qua giống to gan chút nào?

Một tiểu cô nương thanh tú động lòng , rõ ràng nhát gan nhưng thể biến bọ cạp độc thành món ăn ?

Nàng tưởng rằng chỉ đùa, lúc khi trượng phu mở miệng đưa bọ cạp qua chỗ với Yến Thu Xuân, nàng còn với tương lai rằng đừng miễn cưỡng.

Không ngờ mới chỉ trong chốc lát chế biến .

Tiêu Hoài Khang nhíu mày: " thế, cũng giật , nhưng ăn thử cảm thấy mùi vị tệ, nàng nếm thử ?"

Trượng phu đề cử mấy , Tạ Thanh Vân lấy dũng khí ăn thử, tay do dự đưa qua nhưng dám động .

lúc , một bàn tay thon dài đưa lên, gắp một con đưa tới miệng nàng.

Khuôn mặt Tạ Thanh Vân ửng đỏ, vẫn há miệng ăn, còn do dự nữa. Song, khi đưa miệng, nàng lập tức nổi da gà, cảm thấy đáng sợ.

khi đầu lưỡi chạm món ăn , nàng sững sờ.

Quả thực mùi vị tồi! Nói đúng hơn, món chỉ là tồi, mà còn là mỹ vị tuyệt trần. Nàng nếm vị muối tiêu nhiều , gì bất ngờ, nhưng món bọ cạp khiến vui vẻ lạ thường.

 

Loading...