Sau khi Yến Thu Xuân dùng bữa trưa xong, nhiều nha quen thuộc tới chúc mừng. Nàng cho bối rối, ở trong phòng nghỉ ngơi nửa ngày. Cảm giác như chỉ một đêm, thế cục đổi .
Cũng may, Hứa ma ma sớm chuẩn . Từng bao hồng phong trao gửi ngoài, khiến ai nấy đều mặt mày hớn hở.
Nàng ngẩn khi tin: “Hứa ma ma, hồng phong là từ ? Chẳng lẽ tự bỏ tiền túi ? Sao với một tiếng? Ta quên mất việc !”
Nàng quả thực từng nghĩ đến, lẽ do chuyện quá đỗi đột ngột, khiến bản nàng còn kịp hồn.
Bà mỉm : “Cô nương còn trẻ nên tường tận những chuyện . Ta là ma ma, tất nhiên chủ tử của chiếu cố, đây là bổn phận của .”
Kỳ thực, tuổi tác của Yến Thu Xuân cũng hề nhỏ, chẳng qua là kiếp nàng sống một , từng tiếp xúc qua những lễ tiết nên . Bây giờ rõ ràng, nàng liền quả quyết mở kho bạc nhỏ . Số ngân lượng thưởng tích góp dùng đến, nàng giữ một ít để phòng , e rằng việc cần kối.
“Tạ ơn cô nương!” Hai nhanh chóng nhận lấy ngân lượng, kéo nàng ghế trong phòng: "Đầu bếp phòng bếp mới đưa tới đây một cái đùi dê, vốn dĩ tính món khác, nhưng sợ đùi dê để lâu ôi thiu, thế nên liền nấu một nồi lẩu dê. Tuy rằng thời tiết nóng bức, nhưng trong phòng mát mẻ, hẳn là vấn đề gì đúng ?”
Nàng ngoan ngoãn xuống. Thủy Mai bưng lên bàn một cái lẩu cù lao, Hứa ma ma mang lên các loại thực phẩm chuẩn , cùng với một chén gia vị để chấm.
Lẩu cù lao chất đầy thịt dê, cắt thành đủ hình dạng. Nước canh canh trong, mà đục, rõ thành phần đặc biệt bên trong, nhưng vẫn thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng.
Hiện tại bếp châm lửa. Chỉ chốc lát , nước lẩu bắt đầu sôi sùng sục, những khối thịt bên trong dần dần chín tới, từ từ nổi lên mặt nước.
Sau vài phút, khi nàng gần như thể kìm lòng nổi nữa, mùi thơm bắt đầu lan tỏa khắp phòng. Trước đây, nàng từng ngửi qua mùi lẩu ở thời đại , thường vẻ nồng hơn nhiều. lúc , mùi vị chỉ nồng gắt mà còn thanh đạm, khiến nàng cảm thấy thèm thuồng.
Khẩu vị của nàng vốn khá kén chọn, bình thường thích những món cay nóng, hoặc các món chiên rán. Loại lẩu cù lao thịt dê thanh đạm , kiếp nàng chỉ từng thử qua một , nhưng lẽ do tay nghề đầu bếp còn non kém nên nàng thấy ngon miệng.
Bởi lẽ, thịt dê mùi tanh đặc trưng, nếu cách sơ chế, món ăn sẽ thể nào ngon .
Bình thường nàng thích những món hương vị đậm đà hơn nhiều, nhưng nồi lẩu thanh đạm, ngược càng khơi gợi ham nếm thử của nàng.
Hứa ma ma tài nấu nướng, chẳng qua bình thường bà chỉ những món mà cô nương ưa thích, nên bà cơ hội phát huy hết khả năng. Hôm nay rốt cuộc cũng dịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-nu-xuyen-thanh-dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-268.html.]
“Cô nương nếm thử một chút xem.” Bà lấy muỗng múc một chén nước lẩu nóng hổi đưa đến mặt nàng: “Lúc mới nấu, nước dùng bỏ gì thêm, cô nương cứ húp một ngụm nước luộc thịt , ngon lắm đó!”
Nàng bưng chén bằng hai tay, thổi thổi mép chén, hớp một miếng nhỏ.
Quá nóng! Nước nóng bỏng, hương vị hề nồng gắt tanh hôi, mà đây chính xác là một vị thanh đạm, nhàn nhạt, mằn mặn, thật sự mỹ vị.
Hương vị hề khó chịu, trái càng khiến nàng húp thêm ngụm nữa!
Nàng vội vã cất lời: “Mau múc thêm cho một chén nữa .”
“Được .” Bà mỉm , múc thêm cho nàng một chén, châm thêm chút nước trong nồi, chờ nước sôi bùng lên thì múc một tô thịt dê riêng cho nàng.
Nàng gắp một miếng, thổi nhẹ hai cái, đợi lâu liền đưa miệng nhai chậm rãi.
Thịt dê quả nhiên mỹ vị! Không chút mùi hôi, thịt ngon mềm. Một khối thịt lớn gọn trong miệng, hàm răng của nàng dễ dàng c.ắ.n đứt. Mùi vị nước lẩu hề sai khác so với khi nếm lúc đầu, thanh đạm dễ ăn, khi nhai hề thấy nhạt nhẽo, ngược càng ăn thì mùi vị càng trở nên đậm đà hơn!
Khi nàng ăn xong một miếng, húp thêm một ngụm nước lẩu nóng hổi, cả liền toát mồ hôi lấm tấm. Bà nhắc nhở: “Cô nương nên nhúng thịt dê thấm đẫm nước lẩu một chút, thịt ăn cùng với nước lẩu mới thực sự tuyệt vời.”
Nàng gật đầu đáp lời, gắp miếng thịt dê nhúng nước lẩu hai lượt, để nước lẩu thấm đều các mặt mới đưa lên miệng. Làm như , độ nóng của thịt cũng sẽ giảm đáng kể.
Mùi vị tuy giảm đôi chút, nhưng vẫn giữ nguyên cảm giác ban đầu, thịt ăn mềm mại mọng nước.
So với lúc dùng trực tiếp, miếng thịt nhúng nồi lẩu dê hương vị càng thêm đậm đà, thịt tươi ngon vô cùng, nước lẩu thanh đạm, chút vướng bận nơi đầu lưỡi.
Được ăn ngon, đôi chân bàn của nàng ngừng đung đưa đầy thích thú. Nàng nở một nụ rạng rỡ, sang Hứa ma ma: “Món lẩu dê quả thực mỹ vị! Chờ đến mùa đông, chúng sẽ thường xuyên dùng bữa, buổi tối tất sẽ còn giá lạnh nữa!”
Hứa ma ma cũng nhẹ nhàng mỉm , gật đầu đáp: “Được!”